Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 351

Cập nhật lúc: 2024-12-18 20:30:33
Lượt xem: 75

Hứa Triệu Phượng cũng mặc kệ không quan tâm, dù sao thì tiền đã vào tay cô ta sẽ không thể lấy ra được, muốn cô ta đi thì chỉ cần đưa tiền là được.

Thấy Hứa Triệu Phượng không đáp lại mình, Khâu Phương Mai bắt đầu liếc mắt nhìn về phía Trần Nguyệt Hương.

Trong khoảng thời gian ở chung, Trần Nguyệt Hương chỉ cần nhìn thôi cũng biết ánh mắt này của Khâu Phương Mai mmuốn biểu đạt ý tứ gì nên lại càng cảm thấy tức giận hơn nữa. Tự mình ngu xuẩn đưa tiền cho người ta thì thôi đi, còn muốn lôi kéo chị đưa tiền cùng nữa à?

Lão Lưu cực cực khổ khổ kiếm tiền nuôi gia đình mà người trước mặt chỉ biết khóc lóc oán hận cả ngày thôi. Đã vậy bây giờ lại còn muốn vay tiền chị để đưa cho người ngoài, thực sự là không biết mạch não của người này hoạt động như thế nào nữa!

“Chị dâu Trần ơi, chị cho em mượn ít tiền với, chờ đến khi chồng em trở về thì em nhất định sẽ trả lại cho chị ngay.” Quả nhiên là Khâu Phương Mai mở miệng để vay tiền.

“Tôi không có nhiều tiền như vậy để cho cô mượn, nhà tôi còn có ba đứa nhỏ phải nuôi kia kìa.” Trần Nguyệt Hương trực tiếp lạnh nhạt cự tuyệt.

Khâu Phương Mai lại liếc mắt nhìn về phía những người đang vây xem xung quanh. Những người này cũng đều rất khôn khéo, náo nhiệt chúng tôi có thể xem, dưa cũng có thể ăn, còn muốn chúng tôi bỏ tiền ấy hả? Hề hề, không có cửa đâu! Đừng nói là cửa chính, ngay cả cửa sổ cũng không có ấy chứ

Khâu Phương Mai thấy những người xung quanh đều không giúp mình thì trong lòng lại bắt đầu oán trách rồi chửi mắng.

Chẳng qua, Trần Nguyệt Hương cũng sẽ không để người trong viện người nhà của mình bị bắt nạt nên nói thẳng: “Cô cũng thấy đấy, nhà này là một nghèo hai trăng, số tiền có thể bỏ ra được hắn là đều ở trong túi cô hết rồi. Nếu cô thức thời mà rời đi ngay thì chúng tôi sẽ không truy cứu, còn nếu cô vẫn lòng tham không đáy như vậy thì đừng trách tôi tìm lãnh đạo tới nói chuyện!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-351.html.]

Lúc này Hứa Triệu Phượng cũng không dám nói cái gì nữa, trưng vẻ mặt nghẹn khuất mà quay vào trong thu dọn đồ đạc.

Chẳng qua, Khâu Phương Mai thấy mãi lúc sau Trần Nguyệt Hương mới nói giúp mình thì trong lòng bắt đầu có chút oán trách. Chị ta cảm thấy nếu Trần Nguyệt Hương sớm nói ra câu này thì đã xong việc từ lâu rồi, chị ta cũng không phải đi cầu xin người khác vay tiền như thế này. Chỉ có thể nói là loại người này chỉ biết lấy oán trả ơn mà thôi.

Mọi chuyện đã được giải quyết, Trần Nguyệt Hương cũng không muốn quan tâm nữa mà quay sang nói với mọi người: “Được rồi, giải tán hết đi thôi. Giờ này chồng các cô cũng sắp tan làm rồi, còn không mau quay về nấu cơm đi?”

Mọi người không còn kịch vui để xem nữa nên cũng nhanh chóng đi về nhà.

Cố Tri Ý đứng trong sân nghe ngóng một lúc, cũng đã biết được đại khái mọi chuyện. Chẳng qua đây cũng không phải việc nhà mình nên cũng không cần quan tâm quá nhiều làm gì, nghe một chút rồi bỏ qua là được.

DTV

Sau khi rửa sạch sân nhà, Cố Tri Ý mới nhớ tới đại tràng kho còn đang ở trong nồi. Vì đã kho trong một thời gian khá dài nên có lẽ cũng khá ngon miệng. Cô vớt hết đại tràng ra khỏi nồi, dùng d.a.o cắt thành từng miếng nhỏ rồi bỏ vào trong một cái bát tô, lại rưới một ít nước kho hương thơm ngào ngạt lên trên.

Cộ đậy một cái nắp lên bát, sau đó ra khỏi nhà chuẩn bị đi đưa cho Trần Nguyệt Hương. Lúc vừa ra khỏi nhà thì trùng hợp nhìn thấy mấy chị dâu không quen biết đang đứng nói chuyện rôm rả, Cố Tri Ý cũng chỉ gật gật đầu thay lời chào hỏi rồi tiếp tục bước đi.

Thế nhưng, khi cô vừa đi khuất thì một người phụ nữ trong đám đó lập tức mở miệng chửi thầm một tiếng: “Hừ, chỉ biết nịnh bợ người ta thôi!”

Hiển nhiên là người này đang tỏ vẻ khinh thường với việc Cố Tri Ý mang đồ ăn đưa qua cho nhà Trịnh đoàn trưởng, nhưng đồng thời lại cảm thấy ghen ghét muốn chết.

Lâm Quân Trạch còn nhỏ hơn chồng chị ta vài tuổi mà đã ngồi lên vị trí phó đoàn trưởng rồi, thế mà chồng chị ta lại vẫn chỉ là một doanh trưởng. Sau khi so sánh hai bên, chị ta càng nhìn Cố Tri Ý lại càng không vừa mắt.

Loading...