Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 288
Cập nhật lúc: 2024-12-17 20:34:11
Lượt xem: 75
“Ông nó à, việc này thì tôi cũng không có ý kiến gì, đều là con cái nhà mình nên lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt hết mà. Chẳng qua là tôi sợ đến lúc đó vợ lão nhị sẽ có ý kiến, hiện tại con bé đang mang thai nên náo loạn cũng không hay lắm.” Lưu Ngọc Lan vẫn có chút lo lắng về Lâm Tú Mai bên kia, mấy tháng nữa sinh rồi mà lúc này còn náo loạn thì cũng không tốt.
Cố Khôn hít một hơi thuốc, nói: “Bà dặn dò lão nhị dừng nói gì với vợ nó về chuyện này đi, đến lúc đó chúng ta cứ nói với bên ngoài là lão đại tự mình mua được vị trí công nhân chính thức này.”
“Tôi nói với lão nhị rồi, thằng bé cũng là đứa biết đúng mực mà.” Lưu Ngọc Lan đáp.
Hai người cũng không nói cái gì nữa mà chỉ chờ ngày mai Cố Tri Ý về rồi thương lượng cụ thể sau.
Ngày hôm sau, bởi vì biết Cố Tri Ý muốn tới nhà nên mọi người đã cố ý để hai người con dâu ra ngoài trước, vì vậy cho nên lúc Cố Tri Ý dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo về nhà thì cũng chỉ thấy cha mẹ mình và hai người anh trai.
“Cha mẹ, anh cả, anh hai, mọi người đều ở nhà à?” Cố Tri Ý vừa đẩy cửa ra thì nhìn thấy cả gia đình mình đều đang ở trong phòng.
“Biết con sẽ tới nên mọi người đều đang chờ con đấy.” Lưu Ngọc Lan bê một cái ghế ra cho Cố Tri Ý ngồi.
Hai anh em Đại Bảo và Nhị Bảo đi theo Cố Tri Ý vào phòng, sau khi chào hỏi người lớn trong phòng thì nhanh chóng ra ngoài tìm các anh trai chị gái đi chơi đi chơi.
Cố Tri Ý chậm rãi ngồi xuống, cũng không nói nhảm nhiều mà trực tiếp nói qua mọi chuyện một lần sau đó nhìn về phía Cố Tử Mộc: “Anh cả, em định là sẽ đưa vị trí này cho anh, anh nghĩ như thế nào?”
Hôm qua Cố Tử Mộc đã nghe nói về chuyện này, bây giờ lại nghe thấy em gái nhà mình nói một lần nữa thì phản ứng đầu tiên của anh chính là muốn cự tuyệt: “Em gái à...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-288.html.]
“Dừng dừng dừng, anh cả, anh yên lặng nhường cho anh hai nói đi, sau đó anh hai còn phải ôn tập nữa. Lại nói chị hai cũng sắp sinh nên bên cạnh cũng cần có người chăm sóc, cho nên cái danh ngạch này nhường cho anh là tốt nhất đó.” Cố Tri Ý lập tức đánh gãy lời
DTV
Cố Tử Mộc:…..
Cố Tri Ý có thể lý giải trách nhiệm làm anh cả của Cố Tử Mộc nhưng mà chuyện gì cũng đem nhường cho em trai em gái thì cũng có chút choáng váng. Cũng không phải là không tốt, chỉ là Cố Trị Ý muốn để cho anh nghĩ nhiều về bản thân mình một chút.
Dù sao thì ở cái thời đại này làm con cả trong nhà thì từ nhỏ đã có ý thức trách nhiệm nặng nề hơn người bình thường.
Chuyện hồi nhỏ đã trôi qua, hiện tại mọi người đều là người có gia đình, hy vọng anh cả cũng có thể nghĩ nhiều hơn cho cái gia đình nhỏ của mình.
Cố Tử Mộc trầm mặc. Lúc này người đàn ông lớn nhất trong nhà là Cố Khôn lên tiếng: “Lão đại, ý của cha và mẹ con là nếu em gái con giao cái danh ngạch này cho con vậy thì con cứ nhận đi. Nhưng mà ấy, cái danh ngạch này chúng ta cũng không thể nhận không được, đến lúc đó con đi làm tiền lương mỗi tháng dành ra một nửa đưa cho em gái con. Hai anh em hai đứa thương lượng với nhau đi, 500 hay là 800, thế nào cũng đều tùy hai đứa.”
Nói xong lại bắt đầu hút t.h.u.ố.c lá của ông.
Cố Tử Mộc nghe nói phải đưa một nửa tiền lương cho Cố Tri Ý thì lập tức không nói tới không cần cái danh ngạch này nữa.
Cố Tri Ý đứng một bên nghe xong thì đột nhiên lý giải được cách làm của Cố Khôn.
Một phương diện khác cũng là sợ bị người ta lên án cho nên mới trực tiếp để mỗi tháng Cố Tử Mộc bỏ ra nửa tháng tiền lương cũng coi như là tiền bỏ ra để lấy cái danh ngạch công nhân viên chức trong xưởng chế biến thịt trong tay Cố Tri Ý. Mà một phương diện khác thì nói như vậy Cố Tử Mộc mới có thể đồng ý nhận công việc này.