Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 195

Cập nhật lúc: 2024-12-16 22:15:14
Lượt xem: 139

Một việc khác, Cố Tri Ý cảm thấy Lâm Hiểu Lan nên đọc nhiều sách hơn, học nhiều hơn có thể ít bị người khác lừa.

Lúc này Lâm Hiểu Lan tới cửa, cũng là mang theo trứng gà, còn có muột lọ rượu trắng.

“Chị dâu tư, mẹ nói cái này cho chị nấu rượu trứng gà, mùa đông uống cái này sẽ rất ấm áp.”

Rượu trứng gà thường chỉ được ăn trong thời gian ở cữ, người ta nói rằng nó rất bổ, nhưng Cố Tri Ý lại hoài nghi về điều đó.

Gọi là rượu trứng gà chính là rán trứng, sau đó cho nước đun sôi và rượu trắng vào rồi. Băm thêm gừng, thêm ít đường trắng, nếu nhà nào có điều kiện thì có thể cho thêm một ít thịt lợn hoặc gì đó.

Có lẽ đều là đồ quý hiếm, cho nên chỉ có những bà mẹ ở cữ mới có thể hưởng thụ loại đãi ngộ này.

Cố Tri Ý may mắn được nếm qua mẹ Lâm làm, hương vị cũng không tệ, có mùi thơm của rượu gạo, vị cay và ngọt của gừng thái sợi được pha loãng, Đại Bảo và Nhị Bảo cũng rất thích ăn.

DTV

Cố Tri Ý cũng không trốn tránh.

“Vây thì chi nhận lấy, trở về cảm ơn mẹ thay chị nhé.”

“Thôi nào, khách sáo gì chứ? Đúng rồi, chị dâu tư, Tam Bảo nhà chúng ta đã đặt tên chưa?”

Lúc này Cố Tri Ý mới nhớ tới, hai ngày vừa qua làm v.ú em cho nên mới quên mất việc đặt tên cho con trai.

Chẳng qua trước đây tên của Đại Bảo và Nhị Bảo đều là ông nội mấy đứa nhỏ đặt, cho nên lần này Cố Tri Ý muốn chính mình chọn một cái.

“Vẫn chưa, để chị bàn bạc lại với anh trai của em.”

Ba người phụ nữ ở trong phòng nói chuyện trên trời dưới đất, sau khi Tam Bảo tỉnh ngủ, Lâm Hiểu Lan trêu chọc cháu trai nhỏ của mình một lúc mới rời khỏi nhà Cố Trị Ý.

Vào buổi trưa, nếu không có việc gì bất ngờ xảy ra, Cố Trị Ý sẽ ăn món móng heo hầm đậu phộng, vị mặn căn bản không tồn tại.

Cố Tri Ý càng ngày càng nhớ món lẩu thịt nướng BBQ

Nhưng điều này là chỉ mới bắt đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-195.html.]

Sau khi ăn trưa xong, Cố Tri Ý mới có thời gian dò hỏi Lâm Quân Trạch.

“Tam Bảo nhà ta còn chưa có đặt tên, lần này em đang suy nghĩ chúng ta có nên tự mình đặt không?”

“Được, vợ biết chữ có văn hoá nhiều hơn, việc đặt tên liền giao cho em, để anh nói với cha một tiếng là được.” Lâm Quân Trạch cũng rất sảng khoái, chỉ là một cái tên mà thôi, cha anh cũng không đến mức đoạt lấy việc đặt tên một đứa nhỏ.

Vì vậy, Cố Tri Ý đã bắt đầu tra từ điển, viết tên.

Suy nghĩ cả buổi trưa, cô viết ra một tờ giấy đầy tên đưa cho Lâm Quân Trạch xem.

Bởi vì lúc trước cha Lâm đặt tên đều có chữ hạo, cho nên Cố Tri Ý cũng chọn lựa ra mấy cái.

( Lâm Hạo Vũ, Lâm Hạo Dương, Lâm Hạo Hiên, Lâm Hạo Thần…)

Cuối cùng hai người quyết định đặt tên Lâm Hạo Thần, có nghĩa là làm người chính nghĩa và ổn trọng.

Về nhũ danh, Cố Tri Ý cũng không muốn kêu tên Tam Bảo. nhưng xem ra vẫn chưa có cái tên nào hay hơn. nên tạm gọi trước.

Vì vậy, Tam Bảo của chúng ta có tên riêng của mình vào ngày này.

Trong khoảng thời gian này, Cố Tri Ý đang bắt đầu hành trình nuôi thịt trong lúc ở cữ.

Hiện tại Lưu Ngọc Lan đã thu hoạch xong vụ thu, bà đến đây chăm sóc con gái đang ở cữ vài ngày, nhưng đã có cha đứa nhỏ là Lâm Quân Trạch nên bà cũng tương đối nhàn hơn một ít.

Lưu Ngọc Lan nhìn con gái mình sai sử con rể cái này cái kia, trái tim bà đập loạn nhịp cả lên!

Đứa con gái này, có người vợ nào có thể sai khiến chồng mình như vậy.

Lúc đầu, bà cũng có nói Cố Tri Ý vài câu, Cố Tri Ý có nghe nhưng vẫn không thay đổi khiến Lưu Ngọc Lan tức giận phát điên.

Nhưng sau này bà thấy con rể không có ý kiến gì, ngày nào cũng chịu thương chịu khó phục vụ, rửa m.ô.n.g cho con, tắm rửa, giặt tã, nấu ăn.

Thật sự nói không khoa trương, con rể đang hầu hạ con gái nhà mình giống như tổ tông.

Cho dù Lưu Ngọc Lan có ý kiến gì, hai người bọn họ cũng không bận tâm, một người sẵn sàng sai khiến và người còn lại chịu đựng, bà cũng không muốn làm người bị ghét.

Loading...