Mẹ Lâm thấy Lâm Quân Trạch thì lập tức hỏi: “Lão tứ, thế nào? Vợ con sinh ?”
“Vẫn sinh, , con trở về để trả xe bò, giờ huyện thành, còn phiền chăm sóc cho Đại Bảo và Nhị Bảo.”
Lâm Quân Trạch khỏi sốt ruột mà .
“Được . con . Mẹ là nhanh như , cần bệnh viện sớm thế mà con còn sốt ruột.”
DTV
Mẹ Lâm thấy kể Cố Tri Ý còn động tĩnh gì khỏi đau lòng tiền viện lãng phí.
Lâm Quân Trạch cũng thời gian chỗi càu nhàu, chính là điển hình của kiểu miệng d.a.o găm nhưng lòng mềm như đậu hũ, ngoài miệng như thì trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều.
Sau khi chào Lâm xong thì Lâm Quân Trạch chuẩn huyện thành. Nửa đường vặn đụng Đại Bảo và Nhị Bảo đang chơi ngoài ruộng, hai đứa thấy cha thì cũng mặc kệ cả bùn đất lao lên ôm lấy chân Lâm Quân Trạch, Lâm Quân Trạch nghiêm mặt ngăn cản.
Nhìn thấy Lâm Quân Trạch cưỡi xe đạp còn cùng huyện thành với .
“Hai đứa các con ngoan ngoãn ở nhà, chờ khi nào các con sinh em gái xong cha dẫn hai đứa xem.”
Cuối cùng Đại Bảo và Nhị Bảo chỉ thể thỏa hiệp, còn cách nào khác, cũng thể đánh , trừ việc lời thì còn thể làm gì bây giờ?
Lâm Quân Trạch thèm để ý đến hai đứa con trai diễn tinh , nhảy lên xe đạp đến huyện thành.
Mà Cố Tri Ý bên , thừa dịp ai liền lấy một quả táo từ trong gian gặm, mới gặm xong thấy tiếng cửa mở.
Vừa một sản phụ mới sinh xong ở giường bệnh bên của Hứa Cầm.
Ở đây nhiều đến khi sắp sinh mới đến bệnh viện, ít giống như Cố Tri Ý, còn động tĩnh gì đây ở chờ sẵn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-188.html.]
Lúc thêm một nữa . Chờ đến khi Lâm Quân Trạch thấy phòng bệnh nhiều như còn dọa.
mà khi thấy một Cố Tri Ý ở giường bệnh thì cảm thấy yên tâm .
Anh tiến lên quan tâm hỏi: “Vợ ơi, em cảm thấy thế nào ?”
Cố Tri Ý sờ sờ bụng, : “Còn động tĩnh gì .”
Ai mới dứt lời, cơn đau ẩn ẩn từng cơn liền thổi quét mà đến, khiến cho Cố Tri Ý đau đến mức hút ngược một khí lạnh.
Lâm Quân Trạch nhanh chóng buông đồ vật xuống, quan tâm : “Làm , vợ, sắp sinh em? Em chờ một chút nhé, gọi bác sĩ.”
Anh xong liền chạy vụt ngoài. Tha thứ cho Cố Tri Ý, cô cũng là đầu con, đương nhiên sẽ khẩn trương đến mức đều mồ hôi.
Đau từng cơn là từng trận từng trận kéo đến, cơn đau cũng mạnh mẽ mà vẫn trong phạm vi Cố Tri Ý thể chịu .
Không bao lâu , Lâm Quân Trạch dẫn theo bác sĩ tới . Bác sĩ một chút, : “Còn chờ một lát, nhà chuẩn một chút thức ăn , cố giữ thể lực, đến lúc đau thì sản phụ cố gắng nhiều một chút.”
Nói xong bác sĩ liền ngoài, làm cha Lâm Quân Trạch , cũng là đầu tiên tự tay chăm sóc vợ sắp sinh.
Vừa bác sĩ còn chờ một lúc, liền vội vàng dựa theo lời bác sĩ mà cầm thùng giữ ấm nhà ăn chuẩn cơm.
“Vợ ơi, nào, ăn một chút , nếu thì một lúc nữa sẽ sức .”
Lâm Quận Trạch đỡ Cố Tri Ý, để cô dựa đầu giường, còn thì giơ tay chuẩn bón cho Cố Tri Ý.
Cố Trì Ý tâm trạng ăn uống gì nhưng cũng sợ lúc nữa sinh con sẽ tiêu hao thể lực quá nhanh, cho nên cô vẫn tự ép ăn nửa chén sủi cảo.