Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 184

Cập nhật lúc: 2024-12-16 22:13:43
Lượt xem: 139

Hiện tại tâm của Lâm Hiểu Lan cũng lớn, cùng lắm thì trở thành gái lỡ thì mà thôi, vì thế vẻ mặt không thèm để ý mà nói: "Mẹ, không tìm được thì thôi, nếu một người đàn ông vì chuyện này mà ghét bỏ con thì có gì mà hiếm lạ đâu."

Mẹ Lâm ở một bên hận sắt không thành thép, cảm thấy cô con gái nhỏ nhà mình đang yên đang lành sao tự dưng thành như vậy.

Thế nhưng cha Lâm lại có cái nhìn rất hiện đại, con cóc ba chân khó tìm chứ đàn ông hai chân thì thiếu gì? Con gái nhà mình có thể thấy rõ được sớm một chút không nhảy vào hố lửa để tạo thành hậu quả tệ hơn đã phải cảm ơn trời đất rồi.

Còn chuyện kiếm người yêu?

Con gái như vậy giữ ở nhà mình cũng tốt, không nên để nhà người khác chiếm tiện nghi.

Bởi vì Lâm Quân Trạch âm thầm sử dụng chút thủ đoạn nho nhỏ nên lúc bắt đầu Lưu Minh Huy đ.â.m đầu vào vách tường bên chỗ Vương Lị Lị, lâu lâu lại tới tìm Lâm Hiểu Lan một lần. Thường xuyên qua lại nên trong thôn lan truyền không ít tin đồn nhảm nhí.

Vốn Lưu Minh Huy có ý định lì lợm la liếm, cật lực làm hỏng thanh danh ở bên ngoài của Lâm Hiểu Lan. Kết quả còn không có bắt đầu đã bị người anh trai là Lâm Quân Trạch dùng thủ đoạn làm cho sợ tới mức co đầu rụt cổ bỏ về. Cũng không dám lan truyền chuyện của Lâm Hiểu Lan ở bên ngoài nữa.

Mấy tháng này thỉnh thoảng Lâm Hiểu Lan có tới cửa, hơn nữa hàng xóm là LXH cho nên hai người khó tránh khỏi gặp mặt nhau.

Cũng vì thế, những người phụ nữ hơn kém ba tuổi không cùng một thế hệ lại có thể thân nhau tới mức chỉ hận không thể gặp nhau sớm hơn.

Bên Triều Thị bước vào tháng mười nên thời tiết mát mẻ hơn một chút ít, đã không có sự khô nóng như mùa hè nữa. Sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm rất lớn, trẻ con sợ bị dính cảm lạnh đều đã mặc áo dài tay. Nhưng có một số người ra ruộng làm việc lại vẫn mặc quần áo ngắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-184.html.]

DTV

Ngày sinh dự tính của Cố Tri Ý là vào tháng mười, tuần giữa tháng mười vừa mới qua Lâm Quân Trạch đã muốn dọn vào bệnh viện trong huyện thành để ở trước. Nhưng mà ý tứ của mẹ Lâm là lần trước mang thai Đại Bảo và Nhị Bảo là con so phải đi bệnh viện thì thôi, lần này đã cô đã từng sinh con rồi, khẳng định thuận lợi nhiều hơn so với con đầu lòng.

Sao còn cần phải chạy đi vào bệnh viện để sinh, nơi đó vào một ngày là mất tiền một ngày.

Ở trong lòng của những người thế hệ trước như mẹ Lâm đều là lãng phí số tiền này còn không bằng mua đồ ăn về bồi bổ, ăn xong là ấm vào thân mình chẳng lẽ còn không tốt hơn đi lãng phí tiền trong bệnh viện?

Mấy tháng này đều là Lâm Quân Trạch chăm sóc Cố Tri Ý nên cũng biết Cố Tri Ý mang thai vất vả như thế nào. Đặc biệt là thời kỳ cuối thai kỳ, muốn lật người cũng khó khăn, muốn ngồi dậy hay đứng dậy cũng phải cần người đỡ, mỗi ngày phải vác theo cái bụng lớn. Lần này Lâm Quân Trạch ở nhà nên Cố Tri Ý không cần phải đích thân lên sân khấu nói đạo lý với mẹ Lâm.

Chính bản thân Cố Tri Ý cũng là lần đầu tiên sinh con, tuy rằng bọn họ không biết nhưng mà sau khi cô tới rồi thì bắt đầu lo âu khẩn trương.

Lâm Quân Trạch cũng có thể cảm nhận được ít nhiều cho nên, ý tưởng của hai người vẫn là nên đến bệnh viện sinh con cho thỏa đáng. Thai phụ và đứa trẻ đều có một cái hoàn cảnh tương đối tốt, hơn nữa nếu xảy ra chuyện gì thì cũng có thể được cứu giúp kịp thời.

Đứa con trai ruột là Lâm Quân Trạch đã ra mặt thì vẫn phải có hiệu quả, cuối cùng mẹ Lâm vẫn thỏa hiệp.

Lâm Quân Trạch và Cố Tri Ý vào huyện thành, hai đứa nhỏ không thể mang đi được nên đành nhờ mẹ Lâm chăm sóc.

“Thật là đời trước thiếu của hai đứa nên đời này tới đòi nợ.”

Tuy rằng ngoài miệng mẹ Lâm nói vậy nhưng con trai nhỏ có chuyện gì thì bà là người chạy tới nhanh nhất.

Loading...