Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 166

Cập nhật lúc: 2024-12-16 22:13:14
Lượt xem: 112

Nhưng mà cụ thể thế nào, vẫn phải chờ đến buổi gặp mặt chiều mai gặp qua người thật mới biết được.

Hôm nay, sáng sớm, mẹ Lâm bảo Lâm Ngọc Khiết tới kêu đám người Cố Tri Ý qua đây.

Hôm nay vừa vặn là ngày người yêu của Lâm Hiểu Lan đến nhà cho nên mẹ Lâm sáng sớm đã dậy để chuẩn bị.

Trong nhà cũng đã sớm quét tước sạch sẽ trong một ngày trước đó, chỉ chờ “con rể” tới cửa.

Cả nhà Cố Tri Ý cũng không làm chậm trễ thời gian, chuẩn bị một chút liền đi đến nhà cũ của Lâm gia.

Lâm Hiểu Lan phải đi vào huyện thành để đón người yêu cô, nên cũng ra cửa từ lúc sáng sớm, bây giờ hẳn là cũng cũng đã sắp sửa quay trở lại.

Mà Lâm Hiểu Lan bị mọi người nhớ thương cũng xác thật sắp tới rồi, nhìn bao lớn bao nhỏ trong tay người yêu nhà mình, tâm hư vinh của Lâm Hiểu Lan lập tức bộc phát.

Xem thử xem sau này còn có ai dám nói Lâm Hiểu Lan cô tìm không được người yêu.

Nhìn Lâm Hiếu Lan cô đi, hoặc là không tìm, hoặc là tìm luôn một người thành phố, còn là một người làm công nhân viên chức trong xưởng dệt.

Cố Tri Ý ngồi trong Lâm gia một hồi, sau đó nghe thấy bên ngoài có động tĩnh.

Mẹ Lâm đã sớm vui vẻ mà chờ trước cửa. Cái khóe miệng kia cũng không có thấy hạ xuống bao giờ.

Cha Lâm bởi vì còn có chuyện trong thôn, bây giờ không có ở nhà, cũng chỉ có mẹ Lâm, chị dâu cả Lâm cùng đi với mẹ và còn có một nhà Cố Tri Ý ở nhà chiêu đãi.

Người tới không phải ai khác, đúng là người lúc trước nói với Lâm Hiểu Lan rằng trong xưởng dệt có chức vị có thể dùng tiền mua được Lưu Minh Huy.

Trong tay anh ta còn cầm một ít trái cây và điểm tâm, trên mặt mang một cặp mắt kính, thoạt trông lịch sự văn nhã, vừa thấy chính là bộ dáng của người đọc sách.

Ấn tượng của mẹ Lâm về anh ta càng tốt hơn.

Nhìn thấy mẹ Lâm, mồm miệng của Lưu Minh Huy cũng vô cùng ngọt nói lời chào hỏi: “Con chào thím, hôm nay con không xin phép đã đến làm phiền, mong rằng mọi người không để ý.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-166.html.]

“Ôi chao, không có gì, không có gì. Chỉ cần cháu đến là được rồi, sao lại mang nhiều đồ như vậy! Quá khách sáo rồi.”

Mẹ Lâm thực sự là kiểu mẫu của mẹ vợ tương lai nhìn con rể, càng nhìn càng cảm thấy hài lòng.

Lưu Minh Huy liếc nhìn gia đình Cổ Tri Ý đi ra sau cùng, sau đó nhìn về phía Lâm Hiểu Lan hỏi: “Hiểu Lan, đây là?”

Hôm nay là ngày người yêu đến chơi, Lâm Hiểu Lan hiếm khi không tỏ ra khó chịu, mỉm cười nói: “Đây là người mà em thường xuyên nói với anh, anh tư, vợ và con của anh ấy.”

“Em chào anh tư, chị dâu.” Lưu Minh Huy da mặt dày, làm như quen thuộc nói.

Lúc anh ta nhìn về phía Cố Tri Ý, ánh mắt bỗng trở nên ám trầm.

Cố Tri Ý và Lâm Quân Trạch cũng chỉ gật đầu coi như đáp lại, mà không trả lời anh ta.

Rốt cuộc thì cũng chưa có gì mà đã gọi thân thiết như vậy, nhất là ánh mắt thằng ranh này nhìn về phía vợ của anh! Vừa nhìn đã biết không phải người tốt đẹp gì rồi!

DTV

“Nhanh vào, nhanh vào nhà ngồi, chuyện này chắc cháu cũng thấy mệt rồi.”

Mẹ Lâm lôi kéo tay của Lưu Minh Huy, niềm nở dẫn anh ta đi vào phòng.

“Ngọc Khiết à, nhanh đi rót một cốc nước đường cho....cho anh Lưu uống cho đỡ khát.” Lúc mẹ Lâm nói đến chỗ xưng hô, bà ấy dừng một chút sau đó lại đổi giọng nói.

“Không sao đâu ạ, thím à, có Hiểu Lan đi cùng, cháu cảm thấy cũng không mệt lắm.”

Lời nói của Lưu Minh Huy toát ra một loại sến súa khiến người phải nổi da gà.

Cố Tri Ý đều sắp xấu hổ đến mức muốn rút ra vài căn biệt thự.

Tiếp đó chính là sân khấu biểu diễn hát đôi, tâng bốc nhau của mẹ Lâm và Lưu Minh Huy, hai người họ càng nói lại càng có loại cảm giác chỉ tiếc gặp nhau quá muộn.

Sau đó mẹ Lâm bảo Lưu Minh Huy cứ ngồi đấy, bà ấy muốn đi nấu cơm, lúc này Lưu Minh Huy mới có thời gian lôi kéo làm quen với Lâm Quân Trạch.

Đúng vậy, mục tiêu của anh ta cũng không phải là Lâm Hiểu Lan mà là điều kiện của nhà Lâm Hiểu Lan. Nhất là khi nghe Lâm Hiểu Lan có một người anh trai là quân nhân, điều này càng khiến cho anh ta cảm thấy vui mừng.

Loading...