Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 124
Cập nhật lúc: 2024-12-15 19:17:20
Lượt xem: 152
Tiếp theo, Cố Tri Ý cũng xem như đã học được đến bảy tám phần cách làm bánh này.
Mệt mỏi thì đúng là rất mệt mỏi, mẹ Lâm không gọi Cố Tri Ý tham dự vào những việc dọn dẹp còn lại nữa, nên đã đuổi cả nhà Lâm Quân Trạch trở về từ sớm.
Về đến nhà cũng đã đến giờ làm cơm tối.
Vì đã mệt mỏi nên buổi tối hôm nay, Cố Tri Ý không muốn làm gì phức tạp cả, cô chỉ làm một ít mì đơn giản. Ngày hôm nay, người lớn và trẻ con đều mệt mỏi, vẫn nên đi nghỉ ngơi cho sớm.
Cố Tri Ý nấu mì, Lâm Quân Trạch dẫn Đại Bảo và Nhị Bảo ra giếng đạp nước tắm rửa.
Buổi sáng trước khi ra khỏi nhà cô đã nấu một nồi nước nên lúc này vẫn còn rất ấm, pha thêm một ít nước lạnh vào là vừa vặn.
Trẻ con trời sinh đã thích nghịch nước, hai đứa bé ngồi trong chậu gỗ tắm rửa, chơi đùa trong đó, vừa tắm vừa bi bô nói chuyện không ngừng. Cố Tri Ý đứng trong nhà bếp cũng có thể nghe thấy tiếng ba cha con nói chuyện cười đùa bên ngoài.
Chờ đến khi cô làm xong mì thì Lâm Quân Trạch cũng đã hoàn thành việc tắm rửa cho hai đứa bé.
Chỉ là nhìn Lâm Quân Trạch có vẻ không được ổn lắm, cả người anh đều ướt nhẹp còn không nói, mà đến trên mặt cũng toàn là nước.
DTV
Cố Tri Ý nhìn thấy dáng vẻ chật vật của anh thế này thì không khỏi phì cười.
“Anh vẫn nên đi tắm luôn đi!”
Bị vợ cười nhạo như thế, Lâm Quân Trạch hơi đỏ mặt, anh trợn mắt, hung dữ nhìn hai tên cầm đầu nho nhỏ này.
Mà hai tên cầm đầu nho nhỏ kia hoàn toàn không hề sợ hãi, bởi vì tâm trí của cả hai đã bị món mì của Cố Tri Ý thu hút rồi.
Trước khi làm mì, Cố Tri Ý đã cố ý băm thịt rất nhiều, lúc này thì lấy ra dùng.
Một tô mì trơn bóng, lấp lánh, vừa nhìn thấy là đã muốn ăn ngay, phía trên còn có vài lá rau xanh.
Cố Tri Ý chuẩn bị mì ra tô gỗ cho hai đứa, phát cho từng đứa một đôi đũa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-124.html.]
Còn căn dặn hai anh em thổi nguội rồi mới ăn, nếu không sẽ bị bỏng thì cũng mặc kệ hai đứa.
Lúc Lâm Quân Trạch đi ra thấy ba mẹ con tập trung ăn mì.
Lâm Quân Trạch cũng không hề nói gì, anh nhanh chóng gia nhập đoàn người ăn tối.
Ăn uống no nê. Ba cha con rất cảm thán tay nghề của người phụ nữ duy nhất trong nhà.
Sau đó, bát thì để Lâm Quân Trạch đi rửa, còn Cố Tri Ý đã mệt mỏi cả ngày, nên cơm nước xong xuôi, tiêu cơm được một nửa thì cả nhà lên lên giường đi ngủ.
Hôm nay ngược lại Nhị Bảo đã không bám lấy Cố Tri Ý đòi kể chuyện ngày xưa. Nói đúng hơn là bị cha ruột bóp c.h.ế.t ý định từ trong trứng nước.
Sau khi lên giường, hai đứa bé đã rất tự giác nhắm mắt lại ngủ.
Bên này, Cố Tri Ý vừa dính vào gối là ngủ ngay lập tức, chỉ còn nghe tiếng hít thở đều đều của cô.
Mà người cha ruột Lâm Quân Trạch của chúng ta đang làm gì? Đương nhiên là làm cây quạt rồi!
Đến sáng ngày hôm sau mẹ Lâm bưng một cái một cái chậu đến cửa, bên trong chứa đầy bánh gạo được xếp vô cùng chỉnh tề.
Vốn dĩ Cố Tri Ý cũng không muốn nhận, dù sao thì lúc này lương thực cũng rất quý giá, lại thêm còn phải biếu đến không ít người thân, chắc chắn còn lại sẽ không bao nhiêu cả.
Nhưng cuối cùng vẫn là đấu không lại mẹ Lâm, nên Cố Tri Ý chỉ nhận một nửa, số còn lại thì để mẹ Lâm mang trở về.
Vì mẹ Lâm đã mang bánh gạo đến nên Cố Tri Ý cũng không có ý định làm đồ ăn sáng nữa.
Cô lấy một nửa số bánh gạo nhân hẹ đi nấu súp, một nửa kia lại chiên lên.
Mọi người có thể lựa chọn hai cách ăn khác nhau, hai đứa bé lại chọn ăn súp bánh gạo.
Mà cô và Lâm Quân Trạch lại ăn bánh gạo chiên. Bánh gạo đã được chiên vàng hai mặt, không còn mềm mại như lúc mới ra nồi hấp nữa.
Bánh gạo chiên lên rất có tầng lớp, bên ngoài giòn rụm, cắn vào bên trong lại mềm, mà lớp nhân bên trong cũng nhanh chóng lan tỏa ra mùi thơm.