Xuyên Không, Ta Đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con - Chương 1026

Cập nhật lúc: 2024-12-27 08:43:58
Lượt xem: 31

Tuy rằng khoa học kĩ thuật hiện tại chưa tính là phát triển lắm nhưng mà ung thư giai đoạn đầu thì chỉ cần cắt bỏ tế bào ung thư sau đó chữa trị bằng thuốc thì hẳn sống 10 -20 năm là không thành vấn đề.

Đương nhiên, đây là suy nghĩ tương đối lạc quan.

Hiện tại mọi người đều không phải bác sĩ cũng không biết tình huống cụ thể sau khi phẫu thuật như thế nào. Nên cũng chỉ có thể suy nghĩ theo hướng tốt.

Nhưng mà trước khi đi, Vương Anh nghĩ trong nhà chẳng có cái gì cả nên bảo giữa trưa Cố Tri Ý sang nhà ăn cơm, mấy cha con ở bên bệnh viện có thể đi quán ăn mua cơm cũng không cần phải lo lắng.

Nhưng mà sau khi cơm nước xong Vương Anh vẫn mang theo cơm chuẩn bị cho mẹ Lâm đi tới bệnh viện.

Trong nhà hiện tại chỉ còn có mấy chị em dâu Cố Tri Ý, còn có cả mấy đứa trẻ con. Mấy đứa nhóc trước kia luôn rong ruổi chơi bên ngoài hiện tại lại đã trưởng thành, cũng biết trong nhà xảy ra chuyện như vậy nên an tĩnh hơn rất nhiều.

Tuy rằng người lớn trong nhà không có nói tình huống của bà nội thế nào nhưng mà ngày nào cũng đi bệnh viện nhìn ánh mắt của mọi người, mấy đứa hơi lớn cũng có thể đoán ra được đôi chút gì đó.

Lâm Hạo Đình nhà Lâm Quốc Đống cùng tuổi với Đại Bảo, khác biệt đó là hiện tại cậu nhóc học y nên ngày thường cũng hiếm khi về nhà, lần này vì chuyện của mẹ Lâm cho nền mới gọi hết mấy nhóc này về nhà.

Hai anh em Đại Bảo cơm nước xong là đi ra ngoài, rồi sau đó hỏi chuyện ở bệnh viện hôm nay.

“Bà nội thế nào rồi?”

“Chắc là không được tốt lắm, mẹ em không nói với em nhưng nghe bọn họ nói như vậy, tựa hồ...” Đại Bảo nói được một nửa thì không nói gì nữa.

Lâm Hạo Đình cũng biết trước đó nói là kiểm tra, lâu như vậy chắc là cũng đã có kết quả rồi, mọi người chuẩn bị chiều lại tới bệnh viện xem sao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-dem-theo-vat-tu-lam-giau-nuoi-con/chuong-1026.html.]

Lâm Hạo Đình vẫn khá là tin tưởng với trình độ chữa bệnh trước mắt, chỉ cần chịu phối hợp trị liệu thì chắc chắn là sẽ khỏe lại rất nhanh, cậu nghĩ lạc quan như vậy.

“Đúng rồi, em ở bộ đội thế nào rồi?” Lâm Hạo Đình nhìn thằng em trai còn cao hơn mình cả một cái đầu ở trước mặt.

Lâm Hạo Đình và anh em Đại Bảo sinh cũng chỉ kém nhau có gần tháng nhưng mà vì nguyên nhân Đại Bảo vẫn luôn rèn luyện cho nên dáng người luôn cao hơn một chút so với bạn cùng tuổi. Làn da cũng tự nhiên đen hơn rất nhiều so với Lâm Hạo Đình đang học y.

Nhưng mà tuy rằng hai anh em không ở chung một nơi lại vẫn thường xuyên liên lạc với nhau.

“Khá tốt, hiện tại cơ bản là ngày nào cũng phải đi học sau đó huấn luyện, anh nhìn em như vậy là sẽ biết.” Đại Bảo duỗi cánh tay của mình ra sau đó vung vẫy trước mặt Lâm Hạo Đình một chút.

“Xem ra em còn rất thích thú!” Lâm Hạo Định cười trêu chọc.

Mấy anh em nói chuyện vài câu sau đó chuẩn bị đi xe đạp vào huyện thành. Một chuyến vừa đi vừa về này cũng mất hai tiếng đồng hồ nhưng mà là người trẻ tuổi cho nên Cố Tri Ý cũng không quan tâm. Để cho bọn họ mang canh cho mẹ Lâm.

Mà bên này bác sĩ cũng vừa mới tới kiểm tra phòng của mẹ Lâm, mẹ Lâm vừa mới nhìn thấy bác sĩ là đòi xuất viện.

DTV

“Bác sĩ Trần à, cậu xem hiện tại bà già này cũng không có vấn đề gì lớn, có phải có thể xuất viện rồi hay không? Ở bệnh viện này ngày nào cũng phải tiêu tiền.”

“Thím Dương, bọn cháu vừa mới kiểm tra xong, đúng thật là trong cơ thể có một số thứ cần phải giải phẫu cắt bỏ mới khỏe được.”

“Gì? Sao lại có cái gì đó chứ?” Mẹ Lâm vừa nghe thấy trong cơ thể mình có thứ gì đó thì bắt đầu suy nghĩ miên man.

“Không có việc gì không có việc gì, chúng cháu đã kiểm tra qua rồi, vấn đề không lớn, bên thím chỉ cần phối hợp trị liệu là sẽ được xuất viện nhanh thôi, thím xem mấy đứa con trai cháu trai của thím hiếu thuận như thế nào chứ?”

Loading...