Xuyên Không - Ta Cải Nam - Làm Giàu Nơi Kinh Thành - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-11-26 14:39:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi giáo trình “Mật Mã Phá Giải Phương Tâm” dành cho nam nhân của Tô Đường truyền bá rộng rãi, một công t.ử trẻ tuổi lũ lượt tìm đến. Họ đến chỉ để học, kỳ thực còn một mục đích khác, chính là lén các cô nương đang theo học.

 

Dù Tô Đường cố gắng hết sức để tránh cho họ chạm mặt, song họ vẫn luôn thể tạo đủ lý do để gặp gỡ các phu nhân tiểu thư.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Chiều hôm , tiết học nào, Tô Đường hiếm hoi sự thanh tĩnh, đây chính là thời gian để nàng bổ sung kiến thức cho bản . Không thể ngày nào cũng lên lớp, nàng cần thời gian để soạn bài, cũng như thời gian nghỉ ngơi, suy ngẫm, và thời gian tiếp đãi tân khách.

 

Tô Đường đang cặm cụi giáo trình mới, Liên Nhi ở cửa thông báo một tiếng: “Chưởng quầy, quý khách tới.”

 

Tô Đường vội vàng dậy. Chỉ thấy một nam t.ử hình đẫy đà, theo một kiểu bước chân càn rỡ ngang ngược tiến , phía còn hai tên tùy tùng theo. Hóa là đến đăng ký học ?

 

“Mời công t.ử trong.”

 

“Ngươi chính là chưởng quầy?” Nam t.ử hỏi Tô Đường, phịch xuống chiếc ghế đối diện, hai tên tùy tùng chặn hai bên.

 

“Tại hạ chính là. Xin hỏi công t.ử quý danh?”

 

“Hỗn xược! Đồ mắt tròng. Đây chính là Nhị công t.ử Tề Hầu phủ, quyền thế mặt Thái tử.” Một tên tùy tùng phía bước tới một bước lớn tiếng quát nạt Tô Đường. Trong lòng Tô Đường “thịch” một tiếng, e rằng đây là khách tới ghi danh.

 

“Tề công tử, xin thứ cho tại hạ mắt tròng. Không công t.ử hôm nay đến đây, mục đích gì?” Tô Đường kiêu hèn hỏi.

 

Tề công t.ử đáp lời, vẫn là tên tùy tùng lời trả lời Tô Đường: “Ngươi rằng kinh doanh con phố , đều nộp phí bảo hộ ?”

 

“Tại hạ rõ, từ đến nay từng qua. Ta kinh doanh ở đây chỉ một hai ngày, từng gặp chuyện .” Tô Đường vô cùng kinh ngạc. Thu phí bảo hộ ? Xem , kẻ đến hề ý .

 

“Vốn dĩ là do thấy ngươi ăn mấy khấm khá, nên chỉ bảo hộ mà thu phí. Giờ ngươi khách khứa nườm nượp, chịu nộp, lọt tai .” Tên tùy tùng bên trái liếc mắt Tô Đường, qua là loại lành gì.

 

“Có điều vương pháp nào quy định đóng phí bảo hộ?” Liên Nhi ở bên cạnh tranh luận.

 

“Ồ, gan cũng nhỏ đấy chứ. Gia gia của bọn chính là vương pháp. Trên con phố , kẻ nào cũng nộp. Bằng , xe ngựa đậu bên ngoài , đừng hòng đậu. Hơn nữa, việc ăn của các ngươi, cũng đừng hòng mà tiếp tục!” Tên tùy tùng bên ăn vô cùng ngông cuồng.

 

Tô Đường đối đầu trực diện, nàng nhượng bộ hỏi: “Vậy phí bảo hộ thu như thế nào?”

 

“Ba thành tổng doanh thu!”

 

“A? Cao đến ?” Tô Đường hít một khí lạnh.

 

“Hôm nay đến đây, chỉ là để thông báo cho ngươi. Ba ngày , hãy chuẩn sẵn phí bảo hộ của thời gian . Tề công t.ử của chúng nhân hậu, hôm nay đối xử với ngươi còn khách khí, đến, nếu thu , đừng trách chúng giữ thái độ .” Chó cậy thế chủ, ngay cả tùy tùng cũng tỏ ngang ngược.

 

Ba rời một cách vô cùng bất thiện, Tô Đường ghế nửa ngày vẫn hồn. Lần thì , ăn một chút, cây to đón gió lớn, cái tên Nhị công t.ử Tề Hầu phủ tới thu phí bảo hộ, ba thành! Chẳng đây là cướp bóc trắng trợn ?

 

Phải đây?

 

“Công tử, đây? Kẻ qua chẳng lành. Lại còn Thái t.ử che chở. Chẳng lẽ thể đắc tội ? , rút mất ba thành lợi nhuận của chúng , thật quá đáng hận.” Liên Nhi ở bên cạnh phẫn nộ.

 

Tô Đường suy nghĩ một lát: “Bạch tối nay hẳn sẽ đến chỗ chúng , đợi tới , cùng bàn bạc đối sách.”

 

“Phải, , , Bạch là mệnh quan triều đình, lẽ, thể đối phó với mấy tên côn đồ .” Liên Nhi cảm thấy như gặp cứu tinh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-cai-nam-lam-giau-noi-kinh-thanh/chuong-49.html.]

Tối đến, Bạch Thiếu Khanh tới, còn mang theo một ít trái cây.

 

“Vừa nãy đường thấy đào tươi, nên mua cho hai một ít.”

 

Liên Nhi thấy Bạch Thiếu Khanh, lập tức líu lo kể: “Bạch cuối cùng cũng tới, chúng suýt nữa thì kẻ khác ức h.i.ế.p cho đến c.h.ế.t.”

 

“Đã xảy chuyện gì?”

 

“Hôm nay ban ngày, một xưng là Nhị công t.ử Tề Hầu phủ, dẫn theo hai tên tùy tùng, là đến thu phí bảo hộ, mở miệng đòi thu ba thành tổng doanh thu! Ba ngày nếu chúng nộp, sẽ đập phá cửa tiệm của chúng .” Liên Nhi kể tường tận.

 

Tô Đường hỏi Bạch Thiếu Khanh: “Bạch quen thuộc với cái gọi là Tề Hầu phủ ?”

 

Tô Đường khái niệm gì về những danh vị Vương, Hầu , nhưng cảm thấy đó là những thể dễ dàng đắc tội. Chẳng câu “Vương Hầu Tướng Tướng”, đều là những nhân vật cao cao tại thượng, bách tính nhỏ bé căn bản thể đấu bọn họ.

 

“Cũng qua. Vốn dĩ, Tề Hầu là phái thực quyền, chỉ là một tước vị hư danh, nhưng, Tề Hầu phủ dường như là phe cánh của Thái tử, thuộc dạng chống lưng. Mà phái Thái tử, theo , bề ngoài thì dám dị nghị, nhưng lưng, tiếng tăm hề . Tuy nhiên, vì là Thái tử, nhiều chỉ dám giận mà dám . Còn tên Tề công t.ử , ỷ thế h.i.ế.p , càn bậy.” Bạch Thiếu Khanh về Tề công tử.

 

“Vậy đây? Chẳng lẽ chúng cứ ngoan ngoãn chịu khuất phục ?” Tô Đường là kẻ cứng cỏi, nhưng trong bối cảnh , nàng tìm kiếm sự giúp đỡ ở .

 

“Tiểu Ngũ, ngươi ở Kinh thành, bối cảnh thế lực, phe Thái t.ử dễ đối phó. Quan viên triều đình kỳ thực cũng chia bè kết phái, cánh tay khó chống bắp đùi, chúng vẫn nên đối đầu trực diện với bọn họ. Giữ núi xanh, chẳng sợ củi đốt.” Bạch Thiếu Khanh tuy quan lâu, nhưng cũng dần dần hiểu một thủ đoạn trong quan trường.

 

“Bạch , Linh Lung Các ăn lớn đến , thu phí bảo hộ của họ ?” Tô Đường chợt nghĩ đến Lý Thụy.

 

“Ta nghĩ chắc chắn là . , hẳn loại cấp bậc đến thu phí bảo hộ của . Mà là những cấp bậc cao hơn, khi đó thì đó còn là phí bảo hộ nữa, mà là cống nạp định kỳ.” Bạch Thiếu Khanh lý giải thấu đáo. Tô Đường nhớ hàng hóa của Linh Lung Các quan phủ chặn , chiếc lệnh bài thần kỳ Lý Thụy giải quyết chuyện. Điều đó chứng tỏ, là kẻ cấu kết quan thương.

 

Tuy nhiên, tài lực hùng hậu, dấn nhiều ngành nghề, lẽ, bận tâm đến những khoản bạc nhỏ .

 

“Vậy thì đây?” Liên Nhi hỏi Tô Đường và Bạch Thiếu Khanh.

 

“Đừng vội. Hai ngày sẽ dò la tình hình các cửa tiệm xung quanh. Ba ngày , sẽ cùng Tề công t.ử đó khéo léo thương lượng, tin rằng, luôn cách giải quyết.” Đây là phương pháp duy nhất nàng thể nghĩ lúc . Đáng tiếc, nàng náo loạn với Lý Thụy mà rời , bằng còn thể như bằng hữu mà qua tin tức, nhưng hành động hôm đó của nàng, biến mối quan hệ của hai thành thù địch.

 

đối mặt với việc Tề công t.ử thu phí bảo hộ, nhưng việc kinh doanh vẫn tiếp tục. Ngày hôm , Tô Đường vẫn khai giảng như thường lệ. Tiết học lớn buổi chiều, lớp 15 , ghế kín chỗ.

 

Hôm , xe ngựa của Lý Thụy rời khỏi Linh Lung Các, một đoạn, đột nhiên dừng hẳn.

 

“Đã xảy chuyện gì?” Lý Thụy hỏi Thái Cửu đang ngoài xe.

 

“Bẩm công tử, phía đậu kín xe ngựa, đường phố thu hẹp, dẫn đến tắc nghẽn giao thông.” Thái Cửu hồi đáp.

 

Lý Thụy vén rèm xe, thấy bên đường đỗ hơn chục cỗ xe ngựa. Cảnh tượng thịnh vượng như , chỉ cửa Lăng Long Các của mới . Lăng Long Các bãi đỗ xe chuyên dụng nên đến mức tắc nghẽn.

 

Hắn ngẩng đầu lướt qua, ba chữ "Bát Diện Hiên" đặc biệt thu hút sự chú ý. Các nữ quyến tấp nập, đều là ở Bát Diện Hiên. Chuyện gì đang xảy ?

 

Bát Diện Hiên, Bát diện Linh Lung, thật thú vị. Lý Thụy khẽ động lòng.

 

"Ngươi đến Bát Diện Hiên đối diện, xem bên đó chuyện gì!" Lý Thụy dặn dò Thái Cửu.

 

"Vâng!" Thái Cửu lĩnh mệnh, nhanh chân về phía Bát Diện Hiên.

 

 

Loading...