Xuyên Không - Ta Cải Nam - Làm Giàu Nơi Kinh Thành - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-11-26 14:39:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Đường trở về nhà, cả đêm cùng Liên Nhi bắt tay son môi, phấn má hồng và nước hoa. Văn Hương Thức Nữ Nhân (Ngửi mùi hương mà nhận phụ nữ), bài học đầu tiên sản phẩm thực tế để trưng . May mắn là nàng từng tham quan nhà máy sản phẩm hóa chất hằng ngày, hiểu một nguyên lý, tuy nhiên, hiện tại chỉ thể sử dụng nguyên liệu thực vật thuần khiết. Qua các công đoạn giã nát, chưng cất, lọc, chiết xuất, đến ngày thứ ba, Tô Đường cuối cùng chế tạo vài loại son môi, phấn má hồng và nước hoa.

 

Liên Nhi vui mừng với Tô Đường: “Công tử, những thứ chắc chắn sẽ ưa chuộng.”

 

"Chi phí quá cao, hiện tại chỉ thể dùng vật phẩm giảng dạy. Nếu thấy hứng thú, sẽ thêm một ít, dùng phần thưởng hoặc để bán. Lý Thụy chẳng cắt đứt nguồn hàng của ư? Ta sẽ tự . Chỉ là sản lượng quá nhỏ. Ngươi xem, hai mày mò ròng rã ba ngày ba đêm mà chỉ chừng vật phẩm thôi." Tô Đường nghĩ đến dây chuyền sản xuất hiện đại, ngừng xuất hàng từng giây từng phút, quả thực là so sánh thì tổn thương.

 

Đến ngày hẹn, Tô Đường tới tiệm của Trương Xuân Sinh lấy hai trăm tờ tuyên truyền đơn. Có truyền đơn , nhưng phát ở đây? Chi phí mỗi tờ hề rẻ, phát một tờ thì mang một thành quả tương ứng.

 

Tô Đường suy nghĩ , kỳ thực phát ở cổng Lăng Lung Các chắc chắn là thích hợp nhất, mỗi ngày đều giàu , nhưng nơi đó là địa bàn của Lý Thụy, đến đó phát thì chắc chắn là c.h.ế.t nhanh.

 

Còn những nơi nào mà các phu nhân, tiểu thư lui tới? Nàng nghĩ đến hí viện. Nghĩ là ngay.

 

Ăn sáng xong, Tô Đường giấu truyền đơn trong ngực, đến hí viện nổi tiếng nhất Kinh thành, nàng rình ở đây. Từ sáng đến tối, các phu nhân, tiểu thư thấy nàng định đến gần là lập tức né tránh, nàng căn bản thể đến gần, đừng chi là phát truyền đơn giới thiệu.

 

Buổi tối, Tô Đường đói lả, thể mệt mỏi rã rời trở về nhà. Liên Nhi vội vàng chạy lên hỏi: "Công tử, truyền đơn hôm nay phát thế nào ?"

 

"Đừng nhắc đến nữa, tổng cộng chỉ phát ba tờ. Có hai cầm truyền đơn xem xong vứt . Nói chính xác thì chỉ phát một tờ, vứt, nhưng cũng dám đảm bảo họ sẽ thực sự xem."

 

"A? Ra là . Công t.ử đói ? Mời công t.ử dùng bữa !" Liên Nhi vội vàng bưng thức ăn lên bàn.

 

"Đâu chỉ là đói? Là đói rã ruột, cả ngày nay chỉ ăn một cái màn thầu. Đứng cả ngày, hai chân mỏi đau." Tô Đường xuống ghế bắt đầu dùng bữa, quả thực là ăn như hổ đói.

 

Liên Nhi tiếng nào bưng đến một chậu nước nóng, giúp Tô Đường cởi giày tất: "Công t.ử ngâm chân một chút sẽ thấy thoải mái hơn."

 

"Đa tạ. Hôm nay quả thực là mệt mỏi vô cùng."

 

"Vậy ngày mai công t.ử còn nữa ?"

 

"Đương nhiên là . Cho dù chỉ một nhận truyền đơn của , ngày mai phát thêm cho một nữa, mười ngày sẽ là mười . Ngươi chẳng , chúng thuyết phục một là thành công ?" Tô Đường hề nản lòng.

 

"Vậy lát nữa giúp công t.ử chút đồ ăn, còn chuẩn thêm một bầu nước, ngày mai công t.ử mang theo sẽ còn đói khát như thế nữa." Liên Nhi vẫn chu đáo.

 

"Được, đa tạ."

 

Sau bữa ăn, Tô Đường tiếp tục biên soạn giáo trình của . Chủ đề hôm nay nàng biên soạn là Sắc thái và Phối hợp, Sắc thái và Tính cách.

 

Màu Đỏ: Nồng nhiệt, Hỷ sự, Trừ tà

 

Màu Cam: Ấm áp, Thân thiện, Phú quý

 

Màu Vàng: Rực rỡ, Thuần khiết, Quang minh

 

Màu Lục: Sinh cơ, An , Hòa bình

 

Màu Thanh: Sinh khí, Thoát tục, Chân thành

 

Màu Lam: Trầm tĩnh, Ổn định, Lãnh đạm

 

Màu Tím: Lãng mạn, Thanh nhã, Thần bí

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-cai-nam-lam-giau-noi-kinh-thanh/chuong-43.html.]

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Tô Đường vất vả. Biên soạn giáo trình là sự tổng kết những kiến thức nàng học, là sự đúc kết và cảm ngộ từ kinh nghiệm sống của nàng. Nàng hy vọng truyền đạt những ý niệm hiện đại đến những nữ nhân của triều đại , giúp họ thẩm mỹ hơn, thanh nhã và tự tin hơn.

 

Đây sẽ là nội dung giảng dạy của nàng. Nàng sẽ dùng sách vở chép sẵn, mà hy vọng học sẽ tự ghi chép. Làm như , lo nội dung tiết lộ, tăng thêm tầm quan trọng và sự thần bí của việc truyền thụ trực tiếp.

 

Chỉ là, nhiều như , rốt cuộc nào nguyện ý đến giảng ? Nàng chợt nghĩ đến một câu: Cơ hội chỉ dành cho những sự chuẩn . Nếu nàng chuẩn bài giảng thật kỹ lưỡng, vạn nhất đến đăng ký, nàng sẽ giảng dạy những gì? Tuyệt đối thể mất uy tín!

 

Nàng từng kinh nghiệm diễn thuyết trực tiếp nhiều , và kinh nghiệm giảng dạy trực tuyến. Chỉ là nàng chủ yếu giảng về cách tiếp thị thương phẩm, còn hiện tại là về cách nữ nhân tự tiếp thị chính . Nàng lo lắng về nhịp điệu bài giảng, chỉ sợ đến.

 

Thắp đèn mãi đến tận rạng sáng, Liên Nhi thúc giục mấy nàng mới đặt bút xuống. Chỉnh sửa, thêm bớt, cuối cùng cũng thành hai bài giảng. Để các ý niệm hiện đại cổ đại tiếp nhận, chỉ cần chú ý đến cách biểu đạt, mà còn chú ý xem Tam Quan thể hiện phù hợp với cảnh hiện tại .

 

Sáng hôm , Tô Đường giấu truyền đơn trong ngực, đeo đồ ăn khô và nước khỏi nhà, nàng chuẩn tinh thần cho một cuộc chiến trường kỳ. Quả nhiên, từ sáng đến hoàng hôn, nàng chỉ trao một tờ truyền đơn. Lần nhận là một vị phu nhân dung mạo đoan trang, ăn mặc giản dị.

 

Phát một tờ cũng là . Màn đêm buông xuống, khách đến xem hí kịch buổi tối càng đông hơn. Nàng vẫn cổng chằm chằm các phu nhân, tiểu thư hí viện, chờ cơ hội hành động.

 

"Đường Tiểu Ngũ?" Đột nhiên, kinh ngạc kêu lên. Tô Đường ngước mắt , chà, thật trùng hợp, ngờ là Kim Hoa phu nhân.

 

Muốn tránh cũng kịp nữa, nhưng đối diện với Kim Hoa phu nhân, nghĩ đến cảnh nàng và Lý Thụy hôm đó, đây? Tô Đường đành cứng rắn tiến lên. Dù , chỉ thể thanh minh cho bản , thể rước họa .

 

"Bái kiến phu nhân."

 

"Đường Tiểu Ngũ, ngươi ở đây? Ngươi ở Lăng Lung Các nữa ư?"

 

"Bẩm phu nhân, rời khỏi Lăng Lung Các từ hôm đó ." Tô Đường đáp với giọng e dè.

 

"Hôm đó... rốt cuộc là chuyện gì xảy ?" Kim Hoa phu nhân tuy tận mắt chứng kiến, nhưng vẫn hiếu kỳ rõ ngọn ngành.

 

"Thật , cũng thế nào. Nói chung, hôm đó công t.ử (Lý Thụy) bỗng dưng như biến thành một khác , gì y cũng nổi giận, sợ hãi vô cùng, liền lập tức từ chức rời ." Tô Đường lấp lửng, nhưng đổ trách nhiệm lên đầu Lý Thụy. Dù Kim Hoa phu nhân thể trực tiếp hỏi Lý Thụy, mà Lý Thụy tự khoác lác, cần chứng minh với bất kỳ ai, thì, y cứ ôm lấy phiền phức .

 

Kim Hoa phu nhân khó hiểu, nghi hoặc hỏi: "Ngươi đang gì ở đây?"

 

"Ta đang phát truyền đơn. Phu nhân, khi rời Lăng Lung Các, tự mở một tiệm nhỏ, chuẩn mở lớp giảng dạy. Nội dung cụ thể truyền đơn , xin phu nhân xem qua." Tô Đường nghĩ rằng gặp Kim Hoa phu nhân là kiếp nạn của nàng, nhưng nếu thể nhận sự giúp đỡ của Kim Hoa phu nhân, đó là phúc khí của nàng. Dù Kim Hoa phu nhân là hội trưởng hội phụ nữ, là mối lái vàng (hồng nương) một Kinh thành, nếu sự kêu gọi và đề xướng của bà, tỷ lệ thành công chẳng tăng lên nhiều ?

 

để lay động bà đây?

 

Kim Hoa phu nhân nhận lấy truyền đơn, xem xét kỹ lưỡng một lượt, với Tô Đường: "Nội dung thì khá mới lạ đấy, chỉ là khoác lác ."

 

"Nếu phu nhân rảnh rỗi thể đến dùng . Tiệm của tuy sơ sài, nhưng chúng trọng nội dung chứ trọng hình thức, đúng ạ? 'Thử thị lậu thất, duy ngô đức hinh' (Nhà tuy đơn sơ, nhưng trọng đức hạnh)."

 

"Haha, Đường Tiểu Ngũ thật là một kẻ tài ăn . khá mong chờ khóa học của ngươi đấy. Sẽ rẻ nhé." Kim Hoa phu nhân kể từ khi hợp tác với Tô Đường trong hoạt động giao lưu , luôn đ.á.n.h giá cao nàng, cộng thêm dung mạo đoan trang, càng khiến thiện cảm.

 

"Phu nhân, khi nào rảnh rỗi ghé qua tiệm nhỏ của dùng nhé."

 

"Được, chiều mai sẽ . Chiều mai vặn việc cần ngoài, sẽ ghé qua chỗ ngươi xem ."

 

"Tốt quá, ngày mai sẽ ở tiệm cung nghênh phu nhân đại giá quang lâm." Tô Đường mừng rỡ suýt nhảy cẫng lên. Kim Hoa phu nhân, đây quả là một quý nhân cầu còn chẳng !

 

dường như quan hệ tồi với Lý Thụy, liệu bà cản trở đường giàu của ? Xem , ngày mai Kim Hoa phu nhân đến tiệm khảo sát, đủ công phu chuẩn , dám mong Kim Hoa phu nhân giúp trải t.h.ả.m vàng, nhưng ít nhất thể để bà ngăn cản thành sự.

 

 

Loading...