Xuyên Không - Ta Cải Nam - Làm Giàu Nơi Kinh Thành - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-11-25 22:17:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kim Hoa phu nhân và Lý Thụy xuống, tiểu nhị bắt đầu dọn rượu và thức ăn. Tô Đường đương nhiên dám , nàng một bên hầu hạ. Rót rượu, gắp thức ăn, nàng chỉ tùy cơ ứng biến mà còn chú ý lễ nghi. Nhìn hai họ ăn uống vui vẻ, nàng cũng đói cồn cào từ lâu.
Sau một hồi Lý Thụy và Kim Hoa phu nhân hàn huyên, Kim Hoa phu nhân chủ động hỏi Lý Thụy: “Hôm nay công t.ử việc gì chăng?”
“Là thế , Linh Lung Các tháng tổ chức hoạt động khuyến mãi, Đường Tiểu Ngũ đây nghĩ một phương án quảng bá, thấy khả thi, nhưng việc thực hiện phương án cần sự hỗ trợ hết lòng của phu nhân mới thành .” Lý Thụy nâng chén rượu kính Kim Hoa phu nhân.
“Công t.ử cứ .” Sau ba tuần rượu, gương mặt Kim Hoa phu nhân ửng hồng như hoa đào.
“Vẫn là nên để Đường Tiểu Ngũ , ý kiến là của . Đường Tiểu Ngũ, mau kể phương án của ngươi cho Kim Hoa phu nhân .” Lý Thụy liếc Tô Đường bên cạnh. Tên nhóc đầu dẫn ngoài, hầu hạ , còn giỏi hơn cả Thái Cửu. Tiểu nhị chỉ đầu óc lanh lợi, tay chân còn nhanh nhẹn, còn phong thái đường hoàng, hề nhỏ nhen. Tiết chưởng quỹ chiêu mộ nhân vật như thế ?
“Vâng, công tử.” Tô Đường tóm tắt phương án hoạt động của Linh Lung Các, đó với Kim Hoa phu nhân: “Trọng tâm của hoạt động chính là giao lưu xem mắt. Nghe đây là sở trường của phu nhân, cho nên, thành bại của hoạt động, mấu chốt ở phần giao lưu xem mắt phía . Nếu hoạt động thành công, chúng thể tổ chức định kỳ, đây sẽ là một sự đảm bảo mạnh mẽ cho việc kinh doanh của Linh Lung Các.”
“Tuy xưng tụng là Kim Bài Hồng Nương một Kinh thành, nhưng hoạt động giao lưu xem mắt tập thể thế thì từng tổ chức bao giờ. Nếu ngươi nghĩ ý tưởng , hẳn là những ý tưởng thành hình chứ?” Kim Hoa phu nhân cảm thấy hoạt động thú vị mới mẻ.
“Trước hết, chúng cần tìm một nơi thích hợp để tổ chức hoạt động. Hiện giờ là mùa xuân, ngày hoa nở rộ, tổ chức hoạt động ánh dương sẽ ấm áp dễ chịu.” Tô Đường đề nghị chọn địa điểm .
“Ôn Tuyền Sơn Trang của thì ?” Lý Thụy đề nghị từ một bên.
“Ôn Tuyền Sơn Trang của công tử? Đương nhiên là vô cùng . Có núi nước, chim hót hoa thơm, thật tuyệt diệu.” Kim Hoa phu nhân hết lời tán dương. Tô Đường Ôn Tuyền Sơn Trang của Lý Thụy trông như thế nào, nhưng với tư cách là phú hào một Kinh thành, hẳn là tệ.
Hạt Dẻ Nhỏ
“Được, khi định địa điểm, chúng bắt đầu chốt quy trình và chi tiết cụ thể. Dựa quy trình và chi tiết để bố trí nơi tổ chức.” Tô Đường bắt đầu thao thao bất tuyệt, từ việc nam nữ phối hợp thế nào, giao lưu một đối một rèm , cho đến phần trình diễn tài nghệ, Kim Hoa phu nhân mà ngừng mở to mắt kinh ngạc.
Cuối cùng, Tô Đường : “Điểm quan trọng nhất, công t.ử của chúng chắc chắn xuất hiện, như mới thể hiện đẳng cấp của hoạt động . Bởi vì nhiều khách hàng, đặc biệt là khách nữ, chỉ chiêm ngưỡng phong thái của công t.ử mà thôi.”
“Ta từng giao tiếp với khách hàng bằng chân dung thật, phu nhân là một ngoại lệ.” Lý Thụy từ chối đề nghị của Tô Đường.
“Che mặt, che mặt thì chắc là chứ? Công t.ử nhất định , nếu sẽ sức thuyết phục, kỳ sẽ thể tiếp tục . Công t.ử nhất là nên biểu diễn tài nghệ một chút, khiến những ngưỡng mộ tâm phục khẩu phục.” Tô Đường khuyến khích, quả thật là lừa gạt chủ nhân điểm dừng.
Lý Thụy trợn mắt Tô Đường một cái, cảm giác như chỉ ba chữ: Ngươi giỏi thật.
Kim Hoa phu nhân hăng hái phụ họa: “Công t.ử đương nhiên tham dự. Như Tiểu Ngũ , che mặt là . Còn về tài nghệ, cầm kỳ thi họa cưỡi ngựa b.ắ.n cung của công t.ử đều tuyệt vời, tùy tiện chọn hai thứ cũng đủ để chấn động khác .”
Kim Hoa phu nhân khỏi Tô Đường thêm vài . Cái tên Đường Tiểu Ngũ từ nhảy ? Cái đầu nhỏ của thể nghĩ nhiều ý tưởng mới lạ đến thế? Cảm giác chuyện cũng khác thường, thể rõ là khác ở , nhưng cảm thấy sự khác biệt.
“Thôi , cứ theo hai ngươi.” Lý Thụy thấy hai họ giao tiếp thuận lợi, đặc biệt là những ý tưởng của Tô Đường khiến y cũng cảm thấy mới lạ và thú vị, y cũng tham gia hoạt động để chơi đùa một chút.
“Vậy thì hãy thiết kế một tiết mục cưỡi ngựa b.ắ.n cung tặng hoa, kích thích lãng mạn.” Tô Đường đảo mắt liền nghĩ hình thức biểu diễn mắt cho Lý Thụy, “Khi đó công t.ử bịt mặt cưỡi ngựa , b.ắ.n từng đóa hoa tươi lên bàn các cô nương, như mới thật là .”
Lý Thụy liếc Tô Đường một cái, nhưng cũng phản đối.
Tô Đường phụ trách quy trình lớn của hoạt động, Kim Hoa phu nhân thì cụ thể hóa từng chi tiết xem mắt một. Tô Đường cảm thấy việc giao tiếp giữa cổ đại và hiện đại hề khó khăn. Trong ấn tượng của nàng, xưa xem mắt mai mối, nam nữ đến ngày cưới mới gặp . qua giao tiếp với Kim Hoa phu nhân, nàng rằng các cô nương thời cổ đại, ngày Tết Nguyên Tiêu, Tết Thượng Tị, vẫn thể ngoài hẹn hò với yêu. Đặc biệt là triều đại hiện tại, Kinh thành là một thành phố ngủ, việc nữ t.ử ngoài ăn uống cũng là điều bình thường. Họ quyết định ngày tổ chức hoạt động là Tết Thượng Tị, mùng ba tháng ba âm lịch, một ngày trời để uống rượu bên bờ nước và du xuân ngoại ô.
Kim Hoa phu nhân mỗi khi chốt một chi tiết, nghiêng đầu duyên dáng hỏi Lý Thụy: “Công t.ử thấy thế nào?”
Ánh mắt truyền tình, nụ khéo léo xinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-cai-nam-lam-giau-noi-kinh-thanh/chuong-26.html.]
Tô Đường thấy , thầm trong bụng. Hóa Kim Bài Hồng Nương một Kinh thành, Kim Hoa phu nhân, cũng là một fan cuồng nhiệt của Lý Thụy! Thảo nào nàng chịu chi tiền mua sắm để giành vị trí dẫn đầu. Đáng tiếc, tựa như hoa rơi hữu tình, nước chảy vô ý. Đối với sự nhiệt tình của Kim Hoa phu nhân, Lý Thụy là thực sự hiểu chỉ đang giả vờ hiểu?
Ba thương lượng xong xuôi, Kim Hoa phu nhân cáo từ . Lý Thụy hỏi Tô Đường: “Thế nào? Sau khi trao đổi với Kim Hoa phu nhân, ngươi nắm chắc về hoạt động mà ngươi đề xuất ?”
“Có. Kim Hoa phu nhân là chuyên gia trong lĩnh vực , phụ trách đưa ý tưởng, nàng thể thực hiện .”
“Được, cứ quyết định như .” Lý Thụy nhướng mày Tô Đường: “Ngươi đói ?”
“Ừm, một chút.” Tô Đường vốn định khách sáo một chút, nhưng cái bụng lời phát tiếng “ùng ục ùng ục”, nàng đành thành thật trả lời.
“Mau xuống ăn .”
“Vâng, công tử.”
Tô Đường xuống ăn ngấu nghiến, nàng ngại Lý Thụy đợi nàng quá lâu. Bỗng nhiên, nàng thấy bàn một chiếc khăn lụa, nàng nhặt lên lắc lắc: “Công tử, phu nhân quên mất khăn tay của nàng .”
“Ngươi cất , trả cho nàng .” Lý Thụy lơ đãng nhấp một ngụm rượu.
“Công tử, khi phu nhân , trong mắt nàng ánh .” Tô Đường nháy mắt với Lý Thụy. Đây là sự thật. Lúc Kim Hoa phu nhân Lý Thụy, ánh mắt tràn đầy tình ý, ngầm đưa đẩy. Chỉ là Lý Thụy tuy lời lẽ ôn hòa, nhưng dường như ngơ.
“Cái gì… ánh ?” Lý Thụy hiểu ngôn ngữ của Tô Đường, khỏi nhíu mày hỏi.
“Ôi, xin , ý là nàng tình ý, hảo cảm với .” Tô Đường thẳng thừng, nàng sợ vòng vo thì y hiểu.
“Lớn lối! Ngươi đừng ăn hồ đồ!” Lý Thụy lập tức biến sắc.
Tô Đường sợ đến mức rụt cổ , dám thở mạnh. Chủ nhân vẫn là chủ nhân, tôn ti trật tự rõ ràng, thể tùy tiện trêu chọc. ở công ty của nàng, nàng và đồng đội trong cuộc sống luôn hòa đồng, tùy ý trêu đùa cơ mà.
Trong phòng riêng một mảnh yên tĩnh c.h.ế.t chóc, Tô Đường cúi đầu tập trung ăn.
Đột nhiên, tiếng gõ cửa, ngay đó một vội vã bước , chính là Thái Cửu.
“Công tử!”
“Nói!”
Thái Cửu liếc Tô Đường một cái, tiếp tục : “Lô hàng của chúng vận chuyển từ hải ngoại về quan phủ chặn ở bến tàu.”
“Chuyện xảy khi nào?” Lý Thụy hỏi một cách nhanh chậm.
“Vừa mới đây thôi.”
“Đi, đến bến tàu.” Lý Thụy dậy. Tô Đường thấy cảnh , nên , nhưng cùng đến thì nên cùng về chứ? Nàng nhét khăn tay của Kim Hoa phu nhân trong lòng, bước nhanh theo hai họ.