Ở năm 83, với bộ đồ đặc biệt như lọt trong đám tuyệt đối dễ kiếm. Không chỉ quần áo mà tóc cô còn đặc biệt, là “ đắn”.
Ở thời điểm hiện tại, vẫn cởi mở trong cách ăn mặc cũng như đầu tóc của phụ nữ.
“Hai thuê sạp định bán món gì ?” Vừa thuận miệng hỏi.
“Bọn định bán trang sức, mấy túi xách linh tinh.” Kiều Hoa đáp.
“Ở phố Bách Vân nhiều sạp bán nữ trang, bảy tám sạp gì đó. Trên cơ bản mấy sạp đó đều bán giống , sạp của hai cũng là vị trí , thể bán ?”
Nhìn Từ Sơn Tùng, Kiều Hoa : “Có xem thử , bọn mới thuê nên cũng rõ tình huống lắm, đến lúc đó .”
Dù bọn họ cũng tiền tiết kiệm, nếu lỗ thì cũng lo lắng lắm.
“Được, về chính là hàng xóm, gì thể tìm . Tên là Du Phồn.” Cô duỗi tay , tiến hành giới thiệu tên tuổi.
“Kiều Hoa” mười ngón tay đan chặt, trong lúc vô tình toát khí chất thành thục, cô phát hiện Du Phồng cô đến ngây .
Đây là loại khí chất cô cô nhưng ở tuổi cô vẫn đạt ….Cô chỉ thể toát khi cố ý thể hiện bản .
Mẹ của đứa nhỏ thật sự xinh .
Cười, cuối cùng liếc mắt Kiều Minh một cái Từ Sơn Tùng, Du Phồn vẫy vẫy tay, xoay rời .
Nhìn hình thon thả nhỏ nhắn của Du Phồn, Kiều Hoa cảm thán, “Nữ đồng chí còn nhỏ tuổi, còn nhỏ như bôn ba, đúng là dễ dàng.”
Liếc ảnh đang rời , về phía vợ , Từ Sơn Tùng bỗng nhiên nở nụ .
“Trên đời gì là dễ dàng.”
======================
Hai vợ chồng chậm rãi trở về nhà, tới cửa thấy Kiều Yên như đang chảo dầu chờ bọn họ, chị cứ qua cửa.
“Ai nha! Lần nào tới cũng thấy mặt vợ chồng hai đứa ! Sáng nay chị tới mà thấy, đó việc bận nên về!”
Hai vợ chồng Kiều Hoa , chuyện gì xảy .
Xe đạp dừng, Kiều Hoa vội vàng ôm con trai xuống, tới: “Làm , chuyện gì nhà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-209.html.]
“Dì ~” Cậu nhóc Kiều Minh chạy chậm qua, nắm lấy tay Kiều Minh, cẩn thận mà xoa xoa cái bụng của Kiều Yên.
Kiều Yên xoa đầu dưa của cháu trai, nóng đến thở .
Vào đến nhà, Kiều Hoa rót cho Kiều Yên một ly nước, định lấy đường đỏ thì chị ngăn .
“Không cần , chị đưa xong liền .” Nói xong, chị tự uống hết một , nước nóng nhưng vẫn thể uống .
Uống cạn ly nước, Kiều Yên móc từ trong túi một tập vở chỉnh tề, đưa về phía Kiều Hoa.
“Cái cho em.”
“Đây là gì ?” Kiều Hoa nhận lấy, mở bên trong là giấy kẻ ô vuông.
Từ Sơn Tùng mang quạt điện trong phòng , chỉnh về phía hai , nhận nút cho quạt chạy. Kiều Yên như cứu sống, chút gió quạt cuối cùng chị cũng thoải mái.
Chị thích ý dựa ghế, một tay vuốt ve cái bụng tròn vo của , về phía Kiều Hoa, “Em hiểu ?”
Trên trang giấy là một loạt các tên, đó là đo ba vòng, chiều cao….
“Này…. là đơn đặt hàng đó chứ?” Cô kinh ngạc về phía Kiều Yên, ngữ khí thể tin.
Kiều Yên chớp mắt, khó khi chị lộ vẻ nghịch ngợm, úp úp mở mở, nhịn tiếng, “Vợ chồng hai đứa lo mua nguyên liệu nhanh lên! Lại đơn đặt hàng mới!”
Kiều Hoa run run rẩy rẩy chỉ trong danh sách, “1, 2, 3, …..21?!”
Điên , mới mấy ngày mà gom 21 đơn hàng.
“Là đơn hàng gì ?” Kiều Hoa hỏi.
“Mấy cái là đơn váy giống chị đang mặc!” Cái váy Kiều Yên thật sự thích, màu xanh mát còn rộng thùng thình.
Trong lòng Kiều Hoa kiêu ngạo, mẫu váy thực sự ? Có thể đặt một 21 đơn?
Kỳ thật cái váy trong mắt Kiều Hoa bình thường, nhưng ở trong mắt , tuyệt đối là một trào lưu mới.
Dựa theo thời tiết ở Lê An, ít nhất đến tháng 11 trời mới bớt nóng, váy thể mặc lâu một chút, vô cùng mát mẻ, chỉ cần khoác thêm một áo khoác mỏng bên ngoài là hảo.
Tổng cộng 21 váy, một một ngày 2 cái, tốn thêm thời gian phơi mềm váy, ít nhất nửa tháng mới may xong bộ!