Ngưu Đại Hùng ủy khuất xoa xoa tay, nhất định trở về tay chân đều bầm tím!
Chính cũng ủy khuất, , “Em học bốn năm tiểu học, khả năng đề cho trẻ bảy tám tuổi . Khẳng định đề vấn đề!”
Đề gì mà qua thì gì, chữ nào xem cũng hiểu, nhưng hợp với thì hiểu là gì, như thì mà đáp án!
“Bài thì , cho xem.” Kiều Hoa hỏi.
Bài thi Ngưu Xảo Lệ cầm về, tức giận vò thành một cục, chị nhanh chóng đưa qua cho Kiều Hoa.
Kiều Hoa cầm đề tay, lật qua lật , càng càng buồn .
Đề gì là đề tiểu học, độ khó khác lắm so với đề của học sinh trung học.
Câu 1: Viết một đoạn văn ít nhất hai trăm chữ về cái của /chị đối với ngành thực phẩm.
Câu 2: Anh/ chị cho rằng, lực lượng nào là lực lượng chủ yếu để phát triển xã hội?
Câu 3: Anh/ chị cảm thấy chính sách hiện lợi và hại gì đối với ngành sản xuất thực phẩm?
Một câu hỏi khác................
Viết văn xong thì thi toán, phía là một đề toán học. Một ít câu tính nhân chia, còn đều là phép cộng trừ đơn giản.
Kiều Hoa đưa bài thi qua cho Kiều Minh, “Kiều Minh, con xem, đề còn ?”
Cậu nhóc nhận lấy bài thi, nhưng mà nửa ngày, Kiều Minh phát hiện hiểu gì cả, mấy chữ quá phức tạp , khó hiểu nha!
Sau đó, lật sang trang thứ hai, Kiều Minh kích động như thấy bảo bối gì đó, nhóc nhảy dựng lên, “Mẹ, con ! Con đó !”
Vì để chứng minh, Kiều Minh lấy tay chỉ mấy bài toán, mềm mềm mại mại : “Mẹ, con cái , cái là năm cộng sáu bằng mười một! Cái là ba cộng ba bằng sáu! Cái là mười trừ bốn, thì bằng….sáu! Rất dễ nha!”
Kiều Hoa tán thưởng, “ Ân, Kiều Minh nhà chúng giỏi quá, tất cả đều đúng hết!”
Gì? Đề mà Kiều Minh cũng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-177.html.]
Trong lòng dâng lên một cỗ khó chịu, quả thực khó chịu, Ngưu Xảo Lệ tức giận đến dậm chân, thọc một cái eo của Ngưu Đại Hùng, “Ai nha! Cái thằng ! Em! Chị còn tưởng là đề kiểm tra , thì là, em đến cả Kiều Minh cũng bằng!”
Sao chị đứa em trai ngu xuẩn như ! Sống hai mươi năm cuộc đời, còn bằng đứa nhỏ bốn tuổi! Có đứa em trai như , bằng để cha đẻ cục xá xíu thì hơn. là tức c.h.ế.t mà!
Không hai lời, Ngưu Xảo Lệ liền xách em trai về. Kiều Hoa nghẹn , dựa cửa, “Chị dâu, chị ?”
“Về nhà!” Về nhà đem thằng em trai ngu xuẩn tẩn cho một trận!
“Chị ở ăn cơm ?”
Ăn cơm? Chị hiện tại chỉ cho Ngưu Đại Hùng ăn đ.ấ.m mà thôi!
“Không ăn!”
Phốc ~ là kiến thức thật sự là dễ lừa ghê a.
Hai chị em lôi xềnh xệch khỏi đại tạp viện, càng càng xa, cho đến khi thấy bóng dáng. Cuối cùng, Kiều Hoa thể lớn .
“Sơn Tùng, chiêu của thật cao tay! Thật sự cao tay! Anh thật sự đúng là thâm mà!”
Kiều Hoa quấn lấy Từ Sơn Tùng, đòi đem chuyện kể từ đầu đến đuôi. Thì là sớm nhờ Lệ Ngọc cùng diễn một vở kịch để đáp ứng yêu cầu của Ngưu Xảo Lệ, để chị khó mà lui. Cho dù chị nhắc thì cũng cái cớ để mà từ chối.
Một chữ bẻ đôi cũng , thể , Từ Sơn Tùng như cũng quá cáo !
Đương nhiên là một bụng đen tối.
===================
Cuộc sống hằng ngày vẫn trôi qua, cũng ai nhắc chuyện của Ngưu Xảo Lệ. Tóm , thì giặc tới đánh, nước lên thì nâng nền!
Túi của Kiều Hoa so với tất của Lý Hồng Quân thì dễ bán hơn nhiều. Lý Hồng Quân một hồi suy nghĩ, quyết định bán hết đợt tất thì sẽ chuyên tâm bán túi với vợ chồng Từ Sơn Tùng.
Sau khi hỏi qua ý kiến của hai vợ chồng Kiều Hoa, tiền lương chia theo lao động. Kiều Hoa 4, Từ Sơn Tùng cùng Lý Hồng Quân 3, ngắn gọn chính là: Hai vợ chồng Kiều Hoa gộp là 7, Lý Hồng Quân một là 3.
Không ai ý kiến gì, rốt cuộc, ý tưởng cũng là của Kiều Hoa, phí tổn là Từ Sơn Tùng , Lý Hồng Quân phụ trách đẩy mạnh tiêu thụ và canh tuần tra. Cho dù chỉ lấy 3 phần, tiền lời vẫn khả quan.