[Xuyên Không] Sau Khi Xuyên Vào Phim Kinh Dị, Tôi Bị Nam Chính Nhắm Tới Rồi - Chương 66 (1)
Cập nhật lúc: 2025-11-08 16:40:25
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoa cột sống - Bệnh viện thành phố.
Chiều muộn, công việc trong khoa gần như xử lý xong.
Hôm nay hiếm hoi theo ca mổ, Lý Hiểu Hiểu và Vu Duyệt tựa cửa văn phòng chờ tan .
Phòng bác sĩ sát trạm y tá, nên từ chỗ hai thể thấy cảnh bên đó: một đám trai độc trong khoa đang vây chặt quanh trạm y tá, miệng ngớt hỏi han:
“Y tá Tiểu Phan, năm nay cô bao nhiêu tuổi ?”
“Có bạn trai đấy?”
“Tối nay ăn cùng bọn ?”
... Toàn những câu kiểu đó.
Một đám đàn ông mà nhiệt tình thế thì đến cả trưởng trạm y tá cũng chào thua.
Bị chen ngoài, y tá trưởng bèn bước sang văn phòng bác sĩ cùng hai họ hóng chuyện: “Phải , con bé Tiểu Phan đúng là xinh thật.”
Thế là cả ba - Vu Duyệt, Lý Hiểu Hiểu và trưởng trạm - chẳng khác gì ba bà tám đang thiếu mỗi gói hạt dưa.
Lý Hiểu Hiểu gật đầu: “Nghe bạn trai.”
“Bảo mấy nhiệt tình thế.” Vu Duyệt cảm khái, nhớ cảnh gặp cô gái trong thang máy trưa nay: “ mà cô bé đó liệu lão Mạnh với mấy dọa sợ , hiền lắm, dễ ngại nữa.”
— Hơn nữa, còn dễ thu hút ma quỷ...
Bên đó, những hồn ma lượn lờ dày đặc đến mức còn đông hơn cả đồng nghiệp nam, một mảng đen sì lao thẳng về phía cô y tá .
Nhìn cái cảnh , Vu Duyệt toát cả mồ hôi — chẳng lẽ Tiểu Phan mới là nữ chính phim kinh dị ?
May mà cô thấy, cũng chẳng để lộ sơ hở nào cho đám ma .
Không Trác Tinh phản ứng gì với cô nhỉ…? Liệu thấy cô “thơm” như từng ?
Vu Duyệt chợt nhớ chuyện ở thang máy — nếu khi Trác Tinh thể thật, chắc Tiểu Phan ngã gọn lòng .
Nghĩ đến cảnh đó thôi cũng khiến cô nghẹn họng.
Lúc , y tá trưởng bỗng : “Các cô gặp bác sĩ Trác mới về khoa Cấp cứu ? Cậu mà với Tiểu Phan thì đúng là trai tài gái sắc, mà mát mắt luôn.”
Vu Duyệt liền phắt đầu , kéo tay trưởng trạm: “Cô~ ơi~~”
Giọng cô kéo dài như nũng:
“Chẳng lẽ với hợp ?”
Trưởng trạm chẳng hiểu chuyện bên trong, từ xuống ngó sang trạm y tá: “Ừm… Tiểu Vu cũng xinh. kiểu xinh của cô là dạng lớn tuổi đều thích .”
“Còn giới trẻ chắc chuộng kiểu Tiểu Phan hơn nhỉ? Gọi là ‘gương mặt mối tình đầu’ ?”
Phan Anh đúng là — dáng nhỏ nhắn, đường nét tinh tế, đặc biệt là đôi môi tròn mềm luôn cong ở khóe, khiến thấy dịu dàng, hiền lành.
“Phụt…” Lý Hiểu Hiểu bật , hiếm khi thấy Vu Duyệt lộ vẻ sốt ruột như nên cố tình trêu: “Sao giờ, Tiểu Vu của chúng sắp mất danh hiệu ‘song mỹ của khoa Cột sống’ ?”
“…” Vu Duyệt tức âm ỉ. Không chỉ kém ở khoản “hấp dẫn linh hồn”, giờ đến sắc cũng thua nốt ?
Cô nhớ Trác Tinh chọc môi ... Giờ , mắt một đôi môi còn hơn.
Cô nên thấy may mắn vì lúc trong thang máy Trác Tinh ôm lấy Phan Anh nhỉ? Nếu thì cô đây...
Bác sĩ Vu hôm nay bỗng thấy cả ngày u ám.
lúc , Trác Tinh bước từ cửa chính . Chiếc áo blouse trắng phủ lên quần tây đen khiến dáng thẳng tắp, cao ráo.
Anh mặc gì cũng hợp, nhất là kiểu tối giản thế — càng tôn nét thanh nhã, lạnh lẽo mà dịu nhẹ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-sau-khi-xuyen-vao-phim-kinh-di-toi-bi-nam-chinh-nham-toi-roi/chuong-66-1.html.]
Ánh mắt mấy cô y tá lập tức dồn cả về phía , Phan Anh cũng sang — mặt cô đỏ bừng.
Đáng ghét, cái kiểu cúi đầu e thẹn mà đáng yêu quá!
Vu Duyệt thôi cũng đưa tay nựng một cái.
Trác Tinh thẳng đến mặt cô, giọng dịu dàng:
“Tan ?”
Anh vốn lạnh lùng, nhưng lúc câu đó, ánh mắt mềm như nước, giọng còn trầm xuống vài phần.
“Ừm.” Vu Duyệt lí nhí đáp.
Lý Hiểu Hiểu thấy liền kéo trưởng trạm mất.
“Sao trông em vui thế?” Trác Tinh cô.
Vu Duyệt cau mày, thật lâu.
Anh vẫn mỉm — làn da trắng ngần, môi hồng như phủ phấn, đôi mắt màu hổ phách vài sợi tóc rũ che nửa, trông như một yêu tinh nam khoác lớp bụi trần — khiến chẳng thể rời mắt.
Vu Duyệt cúi đầu, thở dài:
“Anh trai quá…”
Trác Tinh thì rõ hơn, khẽ cúi xuống gần cô, đầu ngón tay chạm nhẹ lên môi cô gái, kìm chế mà thu tay về, khẽ hỏi: “Không thích ?”
“Thích chứ.” Vu Duyệt cúi đầu, giọng ỉu xìu, “ ai cũng thích cả.”
Trác Tinh hiểu ngay ý cô. Anh thấy buồn , nhưng cũng dịu dàng — cô bé , cuối cùng cũng bắt đầu ghen ?
Anh từng một khác quá vài giây. Làm nỡ rời mắt khỏi cô chứ…
Đôi khi còn biến cô thành búp bê, mang theo bên , chẳng rời nửa khắc.
Nghĩ đến đó, cơn đói trong bụng càng trỗi dậy. Kể từ khi nuốt con quỷ , khát vọng trong cơ thể ngày càng mạnh.
Bóng chân khẽ lay động, như sinh khí. Anh chợt nhớ đến hình ảnh cô gái trong “thế giới bên trong” hôm — làn da nhuốm hồng phấn, run rẩy , tỏa hương vị ngọt ngào mê hoặc…
Trác Tinh nhắm chặt mắt, hít sâu một , cố kìm , thẳng dậy: “Về nhà thôi.”
— Ở đây quá đông .
Vu Duyệt còn nán chút nữa, chủ yếu vì khi văn phòng, y tá trưởng và Lý Hiểu Hiểu kéo cô hỏi đủ thứ, ép cô kể chuyện quen Trác Tinh.
Biết trả lời đây?
Ban đầu là ăn thịt cô, đó cô cứu mạng . Rồi vì “đền mạng” mà cô tự nguyện hiến ? Cuối cùng suýt “ăn” thật?
Vu Duyệt vội lắc đầu — chuyện bình thường xong ai mà tin!
Cô đành ưỡn ngực, mặt tỉnh bơ : “Anh yêu tớ từ cái đầu tiên, theo đuổi điên cuồng, nếu tớ đồng ý thì sẽ nhảy lầu. Cuối cùng tớ đành... thương tình mà nhận lời.”
Hai cô bằng ánh mắt đầy khinh bỉ.
Vu Duyệt: … Cô thật sự kém duyên đến thế ?!
“Thế hai dọn về sống chung ?” — Y tá trưởng hỏi câu chí mạng.
Vu Duyệt lập tức đỏ bừng mặt. Việc nên , nên — cô và Trác Tinh đều cả. nếu “sống chung”…
Trong đầu hiện mấy cảnh phim truyền hình: cặp đôi trẻ sống cùng, ngọt ngào mà hổ. Cô thấy nóng bừng mặt.
Phim truyền hình dối! Sống chung thật chắc chắn sẽ lộ bao nhiêu trò ngốc nghếch…
Nhất Tiếu Hồng Trần
Ngay lúc đó, cô cảm thấy cổ chân thoáng lạnh — một làn bóng đen nhẹ nhàng quấn lấy mắt cá, như một dải lụa đen tinh khiết, mơn man trêu chọc làn da cô, mơ hồ ám …