[Xuyên Không] Sau Khi Xuyên Vào Phim Kinh Dị, Tôi Bị Nam Chính Nhắm Tới Rồi - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-11-08 10:18:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong một màn tối đen như mực, Trác Tinh thấy nhiều : Cha, giáo sư già, vợ ông , , và cả cha dượng...

Khuôn mặt của từng từng một hiện lên mắt, mang theo những ký ức qua xuất hiện, tan biến trong bóng tối.

"Không cả," Trác Tinh nghĩ.

Anh vẫn luôn là gì lưu luyến.

Thế nhưng, giây phút cuối cùng—

Anh thấy khuôn mặt của Vu Duyệt, khóe mắt cô nhuốm đỏ, lấp lánh vài giọt nước, chóp mũi cũng đỏ, mặt là nỗi buồn thể che giấu.

Trác Tinh . Cô bé ngốc, em nên đau buồn, bởi vì cái c.h.ế.t là sự bình yên vĩnh viễn.

Anh thể hoan hỉ đón nhận.

nghĩ , lẽ vẫn còn một chút tiếc nuối. Ví dụ như, những chuyện xong trong Thế giới Nội tâm...

Anh tự nếm thử vị ngọt ngào của cô một , tự tay bóc từng lớp đóa hoa còn đọng sương mai.

Muốn xem làn da trắng sứ của cô vì động tình mà nhuốm lên một tầng phấn hồng nhạt , cô thút thít gọi tên .

Nghĩ như , d.ụ.c vọng ăn uống trong bụng càng mãnh liệt hơn.

Giờ phút , đồng ý với những gì Vu Duyệt từng đây.

Dục vọng ăn uống và d.ụ.c vọng ái tình liên kết với .

Trong Vườn Địa Đàng, Adam và Eva c.ắ.n miếng táo đầu tiên. Khi dòng nước ép thanh ngọt chảy qua môi lưỡi, cuống họng, cuối cùng rơi xuống bụng, họ sự hổ.

Dục vọng ái tình đời.

Sự náo động trong cơ thể đang thúc giục Trác Tinh nuốt chửng tất cả, nhưng Trác Tinh như ngửi thấy hương thơm thanh khiết của quả táo.

Nước ép tươi ngọt lăn môi lưỡi , khuấy động giác quan vị giác, một luồng nóng trào lên từ bụng.

Cổ họng chuyển động, đây là mùi hương độc nhất thuộc về Vu Duyệt...

"Vu Duyệt," khẽ gọi.

"Trác Tinh?"

Vu Duyệt dường như thấy Trác Tinh đang gọi tên .

đáp cô chỉ là sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc, đôi mắt đàn ông vẫn giữ màu vực sâu, bất kỳ thứ gì gọi là lý trí ẩn chứa trong đó.

Anh sẽ tỉnh nữa...

Một giọng vô hình mách bảo cô như .

Cổ họng chua xót, Vu Duyệt đàn ông mắt, thể gọi là con , kìm mà thút thít thầm.

Khổ nạn thế gian dường như dồn hết lên . Nếu ngôi thể tỏa sáng, nếu hằng tinh cuối cùng sẽ lụi tàn, thì ngay từ đầu, đừng nên cho ấm!

đàn ông mắt đột nhiên cúi thấp , và hôn xuống một nữa.

Thân hình cao lớn hơn nhiều do cuồng hóa. Vu Duyệt cần nhón chân, khó khăn kéo cổ xuống mới thể chạm nhẹ đôi môi lạnh băng đó.

Mũi chân cô mỏi nhừ, dần dần mất hết sức lực. Giây tiếp theo, một bàn tay lớn ôm trọn cô lên, Vu Duyệt cứ thế cánh tay Trác Tinh.

Khi môi răng giao , Vu Duyệt liếc thấy cơ bắp cuồn cuộn cánh tay .

Làn da màu xanh xám cho bóng đổ của cơ bắp càng thêm rõ ràng, kèm theo những mạch m.á.u ẩn da, giống như những phù văn bí ẩn cổ xưa vẽ lên bộ nửa của , toát lên vẻ yêu mị trong sự điên cuồng và quái dị.

Tim Vu Duyệt đập nhanh thêm vài nhịp.

Trác Tinh trong ấn tượng của cô luôn lịch sự và điềm tĩnh, kể thời gian luôn ở bên cạnh cô với phận "Kỷ Hàn".

"Kỷ Hàn" thậm chí còn hiểu rõ sự kiềm chế và lễ độ hơn cả Trác Tinh.

giờ đây, đàn ông rằng phơi bày khía cạnh nam tính mạnh mẽ nhất của mắt cô.

Hô hấp của Vu Duyệt trở nên dồn dập.

Cô cứ thế ôm trong lòng, cánh tay rộng lớn ôm trọn lấy cô.

Hai quấn quýt lấy .

Dần dần, Vu Duyệt cảm thấy nụ hôn đổi sắc thái. Trác Tinh còn c.ắ.n xé cô một cách mất trí nữa. Một quái vật vô lý trí học cách mút và trêu chọc.

Dịch vị lẫn lộn, cúi đầu, ngừng tìm kiếm và đòi hỏi.

Bên tai vang lên tiếng thở dốc nặng nề, là của đàn ông, và cũng là của chính Vu Duyệt.

Cánh tay cô ôm chặt lấy cổ Trác Tinh.

Trác Tinh vẫn tỉnh , cô nên gì tiếp theo đây?

đúng lúc , bên tai vang lên tiếng mê sảng của đàn ông, "Đói quá."

Vu Duyệt lầm, cô chăm chú khuôn mặt Trác Tinh.

"Trác Tinh, tỉnh ?"

lời cô như đá chìm đáy biển, vẫn nhận bất kỳ phản hồi nào.

Vu Duyệt cuối cùng kìm nữa, d.ụ.c vọng ái tình tan biến, thế nào Trác Tinh mới thể tỉnh ...

Cô vùi mặt n.g.ự.c , khẽ nức nở.

gì cả, chỉ Trác Tinh thể ở đời ...

Nếu linh hồn cần cơ thể mới tan biến, cô nguyện ý trao cơ thể cho .

Nếu d.ụ.c vọng ăn uống của thỏa mãn mới thể tỉnh táo, cô nguyện ý để ăn thịt .

Trong khoảnh khắc đó, Vu Duyệt thậm chí còn nghĩ, nếu ăn thịt, Trác Tinh sẽ bao giờ quên cô nữa, họ thể hòa một!

Thật là điên rồ! Vu Duyệt tư duy của đang dần âm khí đồng hóa.

Thế nhưng,

"Trác Tinh, ăn em ." Em nguyện ý cùng trở thành kẻ điên.

Cuối cùng cô cũng từ bỏ giãy giụa, vùi đầu câu đó.

"Vu Duyệt."

Vu Duyệt nhắm mắt , bên tai xuất hiện ảo giác.

... động đậy nữa.

"Đổi một cách ăn khác nhé." Lần ảo giác thêm vài từ.

Đến khi cô ngẩng đầu lên, cảnh vật xung quanh đổi.

Mọi thứ xung quanh đều thuần một màu trắng, nhắc nhở Vu Duyệt rằng cô đến Thế giới Nội tâm của Trác Tinh.

Cô kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng làn da xanh xám, răng nanh lộ , và những ngón tay đen nhọn của đàn ông mắt, tất cả đều đang nhắc nhở Vu Duyệt rằng vẫn trở bình thường.

Vu Duyệt từ lúc nào giam cầm , cái bóng đen kịt quấn chặt lấy mắt cá chân cô.

"Trác Tinh?" Cô chút hoảng hốt.

Người đàn ông chỉ cúi cô, Vu Duyệt một hương vị khác lạ từ ánh mắt .

Đôi mắt sâu thẳm màu sắc như vực sâu đó lẽ thể thấy tiêu cự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-sau-khi-xuyen-vao-phim-kinh-di-toi-bi-nam-chinh-nham-toi-roi/chuong-63.html.]

Vu Duyệt vẫn thể cảm nhận đang cô...

Anh đổi một cách khác? Cách gì?

"Cách dùng bữa ?" Vu Duyệt bàng hoàng vô tình câu .

mong nhận câu trả lời, chỉ là nhắm mắt .

Trong lòng nghĩ, mặc kệ .

Hy vọng thể c.ắ.n nát cổ cô , như lẽ sẽ quá đau đớn.

Cảm giác lạnh băng quả nhiên rơi xuống cổ bên tai, đầu lưỡi Trác Tinh vô tình lướt qua một da nhỏ.

Anh chỉ nhẹ nhàng l.i.ế.m một cái, Vu Duyệt cảm thấy đại não tê dại.

Đây là phản ứng mà một thật thà nên , Vu Duyệt khinh bỉ chính , nhưng bên tai thấy giọng của Trác Tinh.

"Là 'tiến thực' như thế ."

Cô mở mắt , phát hiện Trác Tinh ngẩng đầu lên, đang cô từ cao.

Giọng vẫn khàn khàn như quái vật, nhưng kỳ lạ toát một vài ngữ khí con .

"Em hiểu ?" Anh một cách châm chọc.

, chính là ngữ khí như .

Không, ảo giác! Sao chuyện như thế? Anh tỉnh ?

Vu Duyệt kìm mở to mắt, trong lòng xen lẫn sự sợ hãi và sung sướng dám tin.

"Không chờ em trả lời nữa. Tha thứ cho , Vu Duyệt." Anh cúi xuống, mang theo nóng phả mặt, răng nanh cứng rắn như như cọ xát da thịt cô.

Vu Duyệt Trác Tinh, phát hiện đôi lông mày và ánh mắt vốn tuyệt của , khi nhuốm thêm tình dục, sương mù trắng che lấp nửa vời, càng trở nên hút hồn đến mức rung động lòng .

Cô lúc mới hiểu ý của Trác Tinh.

Khuôn mặt cô lập tức đỏ bừng, Vu Duyệt c.ắ.n môi kìm nén tiếng sắp thoát khỏi lưỡi. Cô lặng lẽ che mặt, đầu .

Vu Duyệt dám Trác Tinh như thế , chỉ cần nghĩ đến ngôi cô độc lạnh lùng , vì mà nhuốm d.ụ.c vọng chỉ phàm mới , Vu Duyệt thể kiểm soát nhịp tim của .

hành động nhỏ của cô thể thoát khỏi ánh mắt Trác Tinh.

Trác Tinh ngẩng mặt lên, chóp mũi dính một chút nước.

Anh ác ý : "Sao thế? Vu Duyệt."

Vu Duyệt che mặt, đây là câu hỏi thể trả lời.

Trác Tinh nhẹ kéo tay cô , "Anh em."

Trác Tinh cô gái ngượng ngùng đầu , c.ắ.n chặt môi , để lộ đường cong vai và cổ xinh , khuôn mặt cô đỏ bừng, ngay cả vành tai cũng ửng hồng. Quả nhiên giống như nghĩ.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Tất cả, đều nhuốm lên màu hồng.

Vu Duyệt ngủ bao lâu.

Chỉ là khi mở mắt , cô vẫn đang Trác Tinh ôm trong lòng. Anh trở hình dáng ban đầu, làn da trắng lạnh gần như hòa một với lớp sương mù xung quanh.

Khóe môi cong, lông mày khẽ nhắm, rõ ràng là đang thư thái.

Anh cuối cùng cũng tỉnh , lòng Vu Duyệt vui mừng. Ánh mắt phác họa đường nét khuôn mặt , nhưng phát hiện mái tóc đen trán dường như thứ gì đó ẩm ướt và bết .

Vu Duyệt hồi tưởng , khuôn mặt đỏ bừng lên ngay lập tức.

"Tỉnh ?" Giọng Trác Tinh ôn hòa vang lên, vì ở quá gần, Vu Duyệt nhận giọng đó trầm hơn , mang theo ý , như đang gãi nhẹ tim cô.

Cô vội vàng vùng vẫy thoát khỏi vòng tay , nhưng phát hiện cơ thể như tháo rời, sức lực.

Trên vai đầy những vết răng chồng chất lên .

Vu Duyệt câm nín, quả thực là suýt chút nữa ăn thịt cô .

Trác Tinh cong hàng mi, ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng chạm gáy cô, "Ở đây cũng ."

Vu Duyệt: "..."

Cô vô cảm Trác Tinh, nên cảm ơn vì còn giữ chừng mực, để cho cô một mạng ?

Trác Tinh cũng dậy, hôn lên những vết răng ở đó.

"Vu Duyệt."

"Sao thế?"

"Lại đói , vẫn nữa."

"!" Vu Duyệt đột ngột đầu , cằm vô tình chạm trán .

Cô đau điếng ôm lấy cằm, líu lo : "Anh, , ..."

Nửa cái mạng của cô sắp mất , còn thỏa mãn ?

Trác Tinh nghiêng hôn lên mu bàn tay cô, "Thật mà, tin em thử."

Anh kéo tay cô đặt lên n.g.ự.c , nơi đó đang thì thầm ngừng.

Thực vẫn luôn là như , Trác Tinh thể kiềm chế d.ụ.c vọng , chỉ là kiềm chế nữa.

Anh thích một nữa vì mà nhuốm sắc đỏ.

Vu Duyệt từ chối, nhưng ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt màu nhạt đó, trong mắt Trác Tinh chỉ hình bóng của cô.

Anh cô một cách nghiêm túc và chuyên chú.

Thế giới của chỉ còn cô...

Cứu mạng, yêu tinh nam...

Trong con hẻm, ngay từ khi Trác Tinh phục hồi ý thức và kéo Vu Duyệt Thế giới Nội tâm, khí đen xung quanh tan biến.

Trên mặt đất lẫn lộn xác c.h.ế.t và đất vàng, một cái đầu vặn gãy đột nhiên nhúc nhích một cái, như thể côn trùng đang bò bên trong, da thịt ở cổ gãy cuồn cuộn nhô lên từng mảng nhỏ, chúng kết nối vai và đầu, kéo chúng và dần dần hợp nhất.

Uông Hải mở mắt , nhưng lẽ là cái giá của sự hồi sinh, khuôn mặt ông đầy nếp nhăn, tóc nhanh chóng chuyển sang màu xám trắng, cho đến khi rụng hết còn mấy sợi.

Ông cuối cùng trở thành một lão già trăm tuổi đúng nghĩa.

Lúc , một phụ nữ lớn tuổi từ xa tới. Tuy gọi là lão phụ, nhưng khí chất của bà hề phai nhạt vì tuổi tác.

Toàn dung mạo quý phái, mang theo vẻ ung dung đĩnh đạc mà chỉ lớn tuổi mới .

một đôi giày da đen mũi tròn, tay xách một chiếc túi thêu hoa màu xanh đậm. Phía , một vệ sĩ đang cung kính che ô cho bà.

Người cuối cùng dừng ở lối con hẻm, đôi giày da màu đen ngay bên tai Uông Hải: "Lão Uông, ông cũng ngày ."

Giọng bà ung dung, hề ý châm chọc, chỉ cảm thán.

"Trác Vân, cuối cùng bà cũng đến ." Uông Hải nhếch miệng, để lộ hàm răng rụng hết.

Người phụ nữ tên Trác Vân khẽ nhíu mày, " sẽ đưa ông đến một nơi an để tịnh dưỡng, ông hãy giao 'thuốc' cho ."

Uông Hải ha hả, "Bà những viên t.h.u.ố.c đó bằng gì ? Sao còn để đứa cháu bảo bối của bà uống?"

Người phụ nữ hỏi lưng , "Có thể sống vẫn hơn là c.h.ế.t. Hơn nữa, tìm khác thích hợp để đổi mệnh ."

hiệu cho bên cạnh, những cùng ngay lập tức khiêng Uông Hải đang đất theo.

"Đều là mệnh thôi..." Người phụ nữ lớn tuổi xa bỗng nhiên thở dài một tiếng.

Loading...