[Xuyên Không] Sau Khi Xuyên Vào Phim Kinh Dị, Tôi Bị Nam Chính Nhắm Tới Rồi - Chương 59 (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-07 16:23:06
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rồi thấy giọng trầm tĩnh, trong trẻo khẽ bảo: “Lại đây.”

Vu Duyệt bước đến, chỉ thấy một tiếng trầm thấp vang bên tai. Khi cô hồn, mới phát hiện đang vắt ngang đùi .

Giống hệt như tư thế đầu cô hôn bên mép giường.

Tư thế quá mức mật, Vu Duyệt ngượng ngùng, định dậy, nhưng đàn ông giữ chặt eo cô.

“Đây chính là ảo thuật.”

Đầu Trác Tinh vùi trong mái tóc vai cô:

“Có thể khiến họ tưởng tượng một Kỷ Hàn, cũng thể khiến em theo mệnh lệnh của .”

Anh khẽ lẩm bẩm:

“Đêm đó, khi thấy em và Uông Viễn Hàng gốc hoè, thật sự g.i.ế.c , dùng ảo thuật để giữ em mãi bên .”

“Để em bao giờ rời khỏi nữa.”

Vu Duyệt nỗi ấm ức trong giọng , vô thức đưa tay vuốt đầu . Rồi thấy :

nếu , em sẽ còn là em nữa. Vu Duyệt tư duy, ký ức, rực rỡ như ánh mặt trời mới chính là em.”

Một luồng lạnh lướt qua cổ, ngay cả thở của đàn ông cũng lạnh lẽo, nhưng những lời khiến Vu Duyệt thấy cay nơi sống mũi.

Người đàn ông … rốt cuộc học những lời như thế ở ? Vu Duyệt khịt khịt mũi, vòng tay ôm chặt lấy .

Thôi, giận nổi nữa. Dù vỏ thế nào, cô cũng chẳng thể giận nổi.

Tiếng tim hai hòa .

Trác Tinh— thật sự nhịp tim ? Từ khi nào ?

lời kế tiếp của khiến Vu Duyệt chấn động.

“Thôn Châu An nuôi quỷ, tắm t.h.u.ố.c nuôi ‘mãnh’, thắp nến dẫn hồn. Những linh hồn lang thang sẽ ánh nến hấp dẫn, chui thể ‘mãnh’. Mà ‘mãnh’ đều là phụ nữ.”

khi trở thành ‘mãnh’, họ sẽ thể sinh con. Dù mang thai, đứa trẻ sinh cũng dị dạng.”

“Những đứa trẻ đó sẽ giữ , ép uống thuốc, luyện thành một loại d.ư.ợ.c thể kéo dài tuổi thọ.”

“Cô bé trong căn nhà tranh chính là đứa trẻ như thế.”

Vu Duyệt hiểu .

Trác Tinh tiếp: “‘mãnh’ thể giúp quỷ mạnh hơn. Giống như nghĩa đen của chữ , ‘mãnh’ cuối cùng sẽ hỏng. Con quỷ nuôi trong cơ thể họ sẽ lấy , bán cho kẻ khác. Em đấy, nhiều giàu thích mang theo bùa gỗ để nuôi tiểu quỷ.”

Vu Duyệt gật đầu.

“Những ‘mãnh’ c.h.ế.t sẽ trở thành con quỷ nuôi trong ‘mãnh’ đời kế tiếp.”

Vu Duyệt hỏi:

“Vậy họ chấm dứt vòng lặp ?”

Trác Tinh khẽ thở dài:

“Vì thế gian, quỷ thể chống bản năng vốn ít. Tất cả vong linh đều nuốt đồng loại, khao khát chiếm lấy thể tràn đầy sức sống của con .”

Một sự thật tàn khốc. Vu Duyệt im lặng thật lâu.

điều Trác Tinh còn nhiều hơn thế—

“Anh chính là đứa con của một ‘mãnh’.”

Câu khiến Vu Duyệt sững sờ thật lâu.

Trác Tinh cũng là con của ‘mãnh’? chẳng hề dấu hiệu nào khác thường.

“Có lẽ việc đời là một tai nạn. Người dung hợp với quỷ sinh , mà thể hề tàn tật, thậm chí còn thông minh vượt xa .”

là một kẻ khiếm khuyết. Trong gen của mã cảm xúc nào cả. Một nửa , nửa quỷ—sinh một quái vật còn là con .”

Anh điều đó bằng giọng chút d.a.o động, chỉ khẽ cúi mắt: “Những bên cạnh , từng từng rời bỏ . Rồi cũng c.h.ế.t.”

Nghe đến đây, Vu Duyệt vô thức nắm chặt bàn tay lạnh buốt của .

Trác Tinh tiếp: “ giờ gần như là con , Vu Duyệt. Anh thể thật.”

Anh nắm tay cô: “Họ thể thấy , ảo thuật của chỉ khiến trong ký ức họ thêm một Kỷ Hàn mà thôi.”

Vu Duyệt , đôi tay đang nhẹ nhàng phác họa gương mặt — lông mày, đôi mắt, sống mũi, bờ môi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-sau-khi-xuyen-vao-phim-kinh-di-toi-bi-nam-chinh-nham-toi-roi/chuong-59-2.html.]

Anh kéo tay cô đặt lên n.g.ự.c : “Có lẽ nhờ , mà khi c.h.ế.t, nhịp tim như con .”

Như để chứng minh, Vu Duyệt thấy ấn tay cô trong n.g.ự.c , xuyên qua xương sườn, đến tận khi đầu ngón tay chạm một nhịp đập lạnh lẽo.

“Vu Duyệt, em xem, bây giờ giống con ?”

Anh khẽ , như đang tự giễu:

vẫn sẽ thấy đói, vẫn sẽ nuốt đồng loại.”

Anh nhặt một lọn tóc cô, khẽ hôn lên môi:

“Anh vẫn thể kiềm chế ham chiếm hữu em.”

Chiếm hữu—chiếm đoạt?

Vu Duyệt lúc mới nhớ, hình như cô từng buột miệng hứa sẽ giao thể cho .

Quên mất chuyện quan trọng nhất . Hay là… đến để “đòi nợ” thật?

Nói nhiều như , chẳng là ngầm bảo rằng hiện giờ giống mà vẫn thật sự là ?

Hàm ý quá rõ ràng— tất cả sự đỏ mặt, tim đập giờ chỉ còn do dự.

...Cho cho đây?

Vu Duyệt khổ sở nghĩ.

“Em định nuốt lời ?” Trác Tinh hỏi.

Vu Duyệt im lặng một lát, khẽ nhỏ:

“Cũng hẳn là … Thật lúc đó là , khi cảm xúc dâng trào, thấy c.h.ế.t cũng chẳng .”

Cô cúi đầu, giọng chỉ đủ để thấy:

bây giờ… sợ c.h.ế.t.”

, cô thật sự sợ. Ngay cả việc xuyên của cô cũng là xảy trong giấc ngủ—cô căn bản c.h.ế.t là cảm giác thế nào.

Con , vốn sợ hãi những điều .

Vu Duyệt khẽ thở dài, chợt nhận thật hèn nhát. Lừa dối một “ma” si tình thế

Không ngờ Trác Tinh bật . Anh thật sự , còn dùng tay lau mấy giọt nước mắt vì quá mức.

Vu Duyệt ngơ ngác, đầu đầy dấu hỏi.

Một lúc , Trác Tinh mới bình tĩnh , đôi mắt dài hẹp khẽ cô: “Anh vẫn đủ rõ ràng ?”

Anh hôn lên cổ cô, giọng trầm thấp từng :

“Vu Duyệt, em. Muốn ôm em như một con .”

Giọng trầm quyến rũ, như dòng nước tan băng núi tuyết chạm nham thạch—bùng nổ trong đầu Vu Duyệt.

Cô đỏ rực cả , nhưng đàn ông vẫn buông tha. Anh ôm cô, tiếp tục những lời khiến đỏ mặt tim loạn: “Em cảm nhận ? Sự khao khát của dành cho em.”

Cảm nhận .

câu hỏi trả lời đây? Giả vờ hiểu, là… cô cũng thế?

Trái tim Vu Duyệt như trào khỏi lồng ngực.

Cô cúi đầu, thấy bóng hai đang quấn lấy .

Chính xác mà —là bóng chân Trác Tinh. Nó vươn xúc tu động đậy, như kẻ săn mồi, quấn chặt lấy bóng của cô.

Chằng chịt, điên cuồng, kẽ hở nào thoát .

Trác Tinh nhận ánh mắt cô, khẽ hôn lên chóp mũi, giả vờ bất lực: “Anh kiềm chúng.”

Dối trá.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Dù chỉ là cái bóng, vẫn chiếm lấy tất cả.

Anh hít sâu hương thơm cô, cố gắng đè nén khát vọng cháy bỏng, bình thản : “Em từng , dù là thể linh hồn, chỉ cần —đều thể lấy .”

Những nụ hôn khẽ rơi bên khóe môi, khí trở nên nóng rực, giọng của đàn ông như mê hoặc, cuốn cô cơn say đắm.

cuối cùng, tất cả dừng ở một nụ hôn nhẫn nhịn, đầy kìm nén.

Giọng Trác Tinh vang lên, mang theo chút bất đắc dĩ:

“Lại ‘con sâu’ tới .”

Loading...