Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:13:01
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Niệm đổ hết Hạ Khô Thảo trong làn , cùng Bình An nhặt rau dại lẫn bên trong, bỏ rễ, lá vàng, rửa sạch, chuẩn bữa trưa.
Kiều Niệm nhà bếp, tiên thái nhỏ rau dại rửa sạch, bọc một lớp bột mì dày, vốc một nắm trong tay, nặn thành hình bánh ổ, tiên đặt lên vỉ hấp cho nở một lát.
Bình An vẫn chịu trách nhiệm nhóm lửa, khi nước trong nồi sôi, lúc bánh ổ của Kiều Niệm cũng xong. Đồ ăn của ba cần quá nhiều, loại bánh rau dại chỉ ngon khi còn nóng, để nguội sẽ cứng , nên Kiều Niệm nhiều, chỉ một vỉ hấp.
Đậy vung nồi , dặn dò Bình An trông chừng lửa cẩn thận, nàng vườn nhổ một nắm hành lá về.
Vườn nhà họ Kiều lớn, nuôi gia súc gia cầm nào, chỉ trồng một ít rau, đủ cho họ ăn hàng ngày. Lúc đa rau xanh mới nhú mầm, chỉ một hàng hành lá sát tường xanh mướt, thích mắt.
Kiều Niệm tới nhổ một nắm, về đến sân , liền thấy Hoa Quế Hương vác giỏ tre trở về.
"Bà nội, từ trấn về , mệt ? Giỏ tre đưa con, nghỉ ngơi một lát ." Kiều Niệm bước tới quan tâm hỏi, đưa tay đỡ lấy giỏ tre lưng Hoa Quế Hương, bà nghiêng tránh .
Bình An thấy động tĩnh, cũng khỏi nhà bếp, "Bà nội, về ."
Hoa Quế Hương trực tiếp vác giỏ tre nhà, đáp lời hai , "Bà nội mệt, về về đều xe bò nhà trưởng thôn. Hai đứa ăn trưa , bà nội mang bánh bao nhân thịt về cho hai đứa ."
Vừa lấy đồ từ trong giỏ tre , bên trong một gói muối hạt nhỏ, hai cân mỡ heo, một gói giấy dầu bên trong là hai cái bánh bao nhân thịt lớn, đến chiếc giỏ , là mới mua.
Tiếp đó từ trong lòng lấy một tờ hộ tịch mới tinh, , "Niệm Niệm, đây là hộ tịch mới của nhà chúng . Bình An còn nhỏ, nên bà nội tốn thêm chút bạc mời huyện nha nữ hộ khẩu. Đợi Bình An lớn hơn chút đổi ."
Triều Bắc Thuận thể nữ hộ khẩu, chính sách cũng tương đối nới lỏng. Chỉ cần đủ bạc, trưởng thôn, lý trưởng hoặc công danh bảo lãnh, huyện nha chung sẽ khó.
Phụ nữ một khi nữ hộ khẩu thì chính là chủ gia đình, chuyện trong nhà đều do nàng quyết định. Chỉ là nữ hộ khẩu mỗi năm đóng thêm năm trăm văn thuế so với hộ khẩu thông thường, cộng thêm phụ nữ thường sẽ lấy chồng nên ít gia đình sẽ sẵn lòng nữ hộ khẩu.
Trừ khi là góa phụ, hoặc cô nhi, chỉ cần bảo lãnh thì bản họ cũng thể gánh vác một gia đình.
Kiều Niệm nhận lấy tờ hộ tịch mới tinh, trong lòng tràn đầy cảm động. Nàng Hoa Quế Hương là vì lo nhị phòng sẽ đ.á.n.h chủ ý lên nàng mới nữ hộ khẩu, chỉ cần nàng là hộ chủ một ngày, việc hôn sự của nàng sẽ do khác chủ.
Kiều Niệm khỏi sang Bình An bên cạnh, nhà nữ hộ khẩu, vui ? thấy mặt thiếu niên tràn đầy vẻ vui mừng, chút nào gì khác, nàng lúc mới yên tâm.
"Bà nội, con cảm ơn , con nhất định sẽ vai trò chủ gia đình , đưa và Bình An cuộc sống ." Đây là lời hứa của Kiều Niệm với họ.
Hoa Quế Hương vẻ mặt hiền từ, đưa tay xoa đầu Kiều Niệm, , "Bà nội tin con, nhưng cũng đừng tự tạo áp lực quá lớn cho bản . Bà nội sống nửa đời , ngày ngày đều cả. Bà nội chỉ mong hai chị em con đều bình an, lớn lên khỏe mạnh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-9.html.]
Hoa Quế Hương trong lòng hiểu rõ, đời con gái quả thật gian nan, ở nhà chồng , ở nhà Nương đẻ cũng thế.
Lập nữ hộ tuy chút với cháu trai nhỏ, nhưng lớn cũng thể đổi , hoặc mở hộ khẩu mới, cũng lỡ chuyện gì. Lúc trong nhà già thì già, trẻ thì trẻ, nếu lập nữ hộ khẩu, bà thật sự sợ hai vợ chồng nhị phòng sẽ bán đứa cháu gái ngoan ngoãn của bà.
Tuy là phân gia, nhưng phân gia phân , họ là trưởng bối của hai chị em nên thể quá bất kính với họ, ít nhất ngoài mặt cũng giữ thể diện.
Chỉ cần lập nữ hộ khẩu thì quyền lợi của chủ gia đình sẽ lớn, ít nhất sự đồng ý của bản nàng, khác sẽ thể động tay động chân hôn sự của nàng.
Hơn nữa bà cũng nhận , cháu gái khi trải qua nhiều chuyện như cũng xem như cứng cáp lên, còn như ngày ngày buồn bã, bà yên tâm giao gia đình tay nàng.
Sau bất kể hành sự , lời tiếng trong thôn cũng sẽ ít , cũng sẽ hỏng danh tiếng.
Hoa Quế Hương bảo Kiều Niệm cất hộ tịch cẩn thận, gia đình giao cho nàng, cuộc sống dù , chỉ cần ba bà cháu họ ở bên thì khó khăn nào vượt qua .
Kiều Niệm gật đầu, trong lòng nàng tràn đầy cảm xúc. Khoảnh khắc , nàng dường như thấy bà nội kiếp và bà nội ở đây trùng lặp, đều là như vô điều kiện tin tưởng nàng, đối xử với nàng.
Bình An từ tay Kiều Niệm nhận lấy hộ tịch mới, xem xem mấy thật kỹ lưỡng, trong lòng vui vẻ, mặt cũng tràn đầy nụ hạnh phúc. Nhà họ hộ tịch riêng, còn sợ nhị phòng bắt nạt nữa.
Đối với việc lập nữ hộ khẩu, trong lòng bận tâm, lập nữ hộ khẩu thì chủ hộ cũng là A tỷ của , là nhất của đời. Lúc chỉ nhanh chóng lớn lên, gánh vác trách nhiệm gia đình, bảo vệ A tỷ và bà nội khác bắt nạt.
Ba chuyện một lát, Hoa Quế Hương đặt gói muối nhỏ tủ, cầm thịt heo và bánh bao nhân thịt về phía nhà bếp.
Kiều Niệm về phòng , cất hộ tịch gian, nàng cũng thể thiếu nó, nhất định cất kỹ.
Quay nhà bếp, bánh rau dại trong nồi bày , trong nồi đang hâm nóng hai cái bánh bao nhân thịt, đợi nóng là thể ăn cơm. Mỡ heo thì đợi ăn cơm xong .
Trong thời gian , Kiều Niệm nhanh nhẹn pha một chén nước chấm, dùng hành lá dại thêm ớt đổ chút giấm, nàng thừa lúc hai chú ý mà lén lút thêm một ít ngũ vị hương và bột nêm , hy vọng hương vị sẽ ngon hơn.
Không còn cách nào khác, trong nhà chỉ những thứ , những thứ khác nàng cũng thể tự dưng lấy , chỉ đành tạm bợ dùng , đợi đến mai trấn mới sắm sửa thêm đồ đạc, đó lấy đồ trong gian cũng sẽ quá lộ liễu.
Khi dùng bữa, ba cứ nhường hai cái bánh bao, cuối cùng Kiều Niệm và Bình An mỗi đều chia một ít cho Hoa Quế Hương, kiên quyết bà ăn, đừng rằng bà ăn ở trấn , lão thái thái tiết kiệm mấy chục năm, thể nỡ mua bánh bao nhân thịt cho ăn?
là lừa trẻ con mà.
Hôm nay bà trấn hộ tịch, mua thêm muối và mỡ heo, hai thứ tốn tiền nhất, lúc e rằng tiền bạc trong còn bao nhiêu, nên mới chỉ mua hai cái bánh bao nhân thịt.
Sau bữa cơm, Kiều Niệm bảo Hoa Quế Hương nghỉ, nàng và Bình An một nhóm lửa, một rán mỡ heo, hai cân mỡ khổn rán đầy ắp hũ thịt heo thớt, còn thừa hơn nửa bát tóp mỡ, Bình An ăn từng miếng một, thơm đến mức lông mày cũng nhướng cao.
---