Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:17:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thật là nước lấn tới

 

Ngày thứ hai khi mưa lớn đổ xuống, dân làng thấy mưa to chút dấu hiệu ngớt, nhiều thể yên, lo lắng lúa mì gặt xong sẽ mốc, dứt khoát bất chấp mưa để gặt lúa mì ướt về.

 

Rồi ở nhà đốt lửa hong khô lúa mì ướt, như còn hơn là để chúng thối rữa ngoài đồng.

 

Làm thì củi trong nhà đủ dùng nữa, nghĩ đến trời mưa, núi chắc chắn sẽ nấm, hái về nhiều thể tiết kiệm ít lương thực, nên dù trời mưa vẫn ít lên núi.

 

Kiều Hải mấy phụ nữ lên núi hái nấm phát hiện ngày thứ ba trời mưa, lúc đó còn tưởng gặp ma, thời khắc then chốt Kiều Hải mới vén tóc lên, liều mạng vẫy tay về phía mấy phụ nữ, lúc đó mới nhận .

 

Cuối cùng gọi mấy tráng đinh trong làng đến, cùng khiêng xuống núi.

 

Lâm Thị thấy Kiều Hải thoi thóp thở, sợ hãi chỉ , vẻ mất hồn mất vía, thôn trưởng thấy thở dài một , giúp mời Lý Đại Phu trong làng đến.

 

Khi đó cách lúc Kiều Hải thương ba ngày, thể sống sót là may mắn lớn, chân và tay gãy phế , nuôi khỏi cũng việc gì nữa.

 

Lý Đại Phu kê vài thang t.h.u.ố.c rời , còn về việc Kiều Hải , ông cũng chẩn đoán nguyên nhân là gì.

 

Lần Lưu Quả Phụ và mấy , mấy ngày nay đột nhiên khỏe , Kiều Hải chừng mấy ngày nữa cũng sẽ tự khỏi.

 

Chỉ tiếc rằng hy vọng cuối cùng vỡ tan, Dạ Thất, Dạ Bát lúc đó chỉ dạy dỗ Lưu Quả Phụ và mấy , t.h.u.ố.c mà họ cho uống chỉ khiến họ phát âm thanh trong nửa tháng.

 

Còn t.h.u.ố.c cho Kiều Hải thì thể khiến biến thành kẻ câm, cả đời thể mở miệng chuyện nữa.

 

Kết quả như khiến Lâm Thị chỉ cảm thấy trời đất sụp đổ, hỏi Kiều Hải thành thế , Kiều Hải chỉ ứ ứ a a khoa tay múa chân, nhưng một chút âm thanh cũng phát .

 

Cứ tưởng như đủ t.h.ả.m , ngờ hôm nay Kiều Kiều bất chấp mưa gió, chạy về.

 

Vừa cửa nức nở, nước mắt nước mũi tèm lem, “Nương, tên khốn Trần Minh bỏ con.”

 

Lâm Thị giật bật dậy, bát t.h.u.ố.c trong tay đổ ướt cả Kiều Hải, “Cái gì? Trần gia vì bỏ con?”

 

Kiều Kiều như thấy Kiều Hải đang giường sưởi, lóc kể chuyện xảy mấy ngày nay.

 

Những ngày Trần Minh vẫn về nhà, Kiều Kiều ở nhà đủ thứ giày vò, thực sự chịu nổi, đành bất chấp mưa gió trốn đến trấn tìm Trần Minh, ngờ những ngày Trần Minh căn bản hề ở trong học viện.

 

Kiều Kiều lập tức nghĩ đến Lương quả phụ, nàng chạy đến nhà Lương quả phụ xem thử, quả nhiên thấy Trần Minh ở đây, hơn nữa Lương quả phụ còn thai một tháng, Kiều Kiều lập tức như sét đánh, cả điên cuồng lao về phía Lương quả phụ.

 

Đại náo một trận, chẳng những tìm Trần Minh, mà Lương quả phụ còn động thai khí, suýt mất đứa bé.

 

Trần Minh tàn nhẫn tát Kiều Kiều một cái, bảo nàng cút về nhà, nếu còn gây rối sẽ hưu nàng.

 

Kiều Kiều chạy về Kiều gia, Kiều Hải chủ cho nàng, nàng sống với Trần Minh nữa.

 

Chờ Kiều Kiều lóc kể lể xong, Lâm Thị căn bản ý an ủi nàng, bản cũng sấp giường đất nức nở.

 

Phu quân thành phế nhân, nữ nhi còn hưu, nàng đây là tạo nghiệp gì thế , một gia đình , thành nông nỗi ?

 

Lúc Kiều Kiều mới chú ý đến Kiều Hải vẫn im giường đất, mặt mày đờ đẫn lời nào, nàng dậy lau nước mắt, tiến lên hỏi: “Cha, ?”

 

“Ô ô ô, cha ngươi ở núi đ.á.n.h gãy chân và tay, đều thể việc nữa, việc ở trấn cũng mất , nếu ngươi Trần gia hưu, hai Nương con sống thế nào đây.”

 

Lâm Thị càng càng đau lòng, tựa như lúc Kiều Hải c.h.ế.t, nàng thành quả phụ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-87.html.]

Kiều Kiều căn bản thể tin những gì , cứ lẩm bẩm thể, thể, nàng ?

 

Quả nhiên cha Nương ích kỷ, dạy đứa con cũng ích kỷ y hệt, bất kể khi nào, thứ đầu tiên nghĩ đến đều là bản .

 

Nhanh chóng Kiều Kiều liền phản ứng , : “Ta cầu bà nội, nhà chúng thành thế , bà nội thể quản.” Nói xong liền màng gì khác, xông cơn mưa chạy về phía Kiều gia.

 

Lâm Thị dáng vẻ Kiều Hải lúc , c.ắ.n răng cũng đuổi theo.

 

“Rầm rầm rầm.”

 

Mọi đang ăn thịt nướng bỗng nhiên thấy một trận gõ cửa dồn dập, Thủ Vọng dậy lau vội miệng, vội vàng chạy mở cửa: “Ai đó, đây.”

 

Mở cửa thấy một tiểu phụ nhân lạ mặt, đều mưa ướt sũng, hỏi: “Vị đại tỷ , ngươi tìm ai?”

 

“Ta tìm bà nội , ngươi là ai, mau tránh .” Kiều Kiều đẩy Thủ Vọng nhanh chóng bước .

 

Thủ Vọng vội vàng ngăn : “Người , thể tùy tiện xông nhà kẻ khác? Mau dừng .”

 

Những đang ở hành lang chính sảnh nướng thịt thấy động tĩnh, ngẩng đầu liền thấy Kiều Kiều xông .

 

Kiều Kiều thấy nhiều như , bước chân vô thức khựng một chút, nhưng vẫn kiên định tới.

 

Rồi nàng thẳng thừng quỳ xuống cách Hoa Quế Hương xa : “Bà nội, cha gặp chuyện , ông đ.á.n.h gãy chân, còn Trần Minh hưu , bà nội, chủ cho chúng nha.”

 

Lời còn dứt, nước mắt rơi lã chã, dáng vẻ đáng thương như chịu hết ủy khuất.

 

Nếu là khi Hoa Quế Hương thương, lẽ còn mềm lòng vì dáng vẻ của Kiều Kiều, nhưng Kiều Hải quả thực quá , thể chuyện cầm thú bằng như .

 

Hoa Quế Hương rõ bộ mặt ích kỷ độc ác của cả gia đình , cũng sớm c.h.ế.t tâm với bọn họ, thể còn quản chuyện nhà bọn họ nữa.

 

Đừng chỉ là đ.á.n.h gãy chân, cho dù Kiều Hải c.h.ế.t, nàng cũng sẽ nhận đứa con trai đó nữa.

 

“Kiều Kiều, sợ là ngươi quên , chúng đoạn , bất cứ chuyện gì của nhà ngươi đều liên quan đến , mau rời khỏi nhà , đừng ở đây gào thét, thì về nhà ngươi mà .”

 

Kiều Niệm từ lúc Kiều Kiều mở miệng, lòng vẫn luôn treo ngược, nàng sai Dạ Thất bắt Kiều Hải, Hoa Quế Hương chắc chắn sẽ nghĩ đến dáng vẻ Kiều Hải bây giờ là do nàng .

 

May mắn Hoa Quế Hương chút biểu cảm trách cứ mềm lòng nào, nàng mới từ từ yên tâm.

 

Kiều Kiều những lời , nửa bước cũng rời , dựa cái gì Kiều Niệm thể ở căn nhà như thế , còn nàng chịu đủ giày vò ở Trần gia.

 

Không, nàng , chỉ cần cầu lão thái thái mềm lòng, nàng liền thể ở , cũng thể sống trong căn nhà như thế , một đám hầu hạ.

 

“Bà nội, , chuyện đây đều là nương bảo như , thật sự , thể nhận nha.” Nói xong hướng về phía Kiều Niệm cầu xin: “Niệm Niệm, là tỷ tỷ sai , nên cướp vị hôn phu của , Trần Minh chính là một tên khốn, ở phần tỷ tỷ chịu nhiều tội như , hãy tha thứ cho .”

 

“Thủ Vọng, Vương thúc, mau đuổi ngoài, nếu nàng còn dám đến, cần thông báo, trực tiếp đ.á.n.h ngoài.” Kiều Niệm thật sự Kiều Kiều cho chướng mắt đến tột cùng.

 

Loại quen thói ích kỷ , vĩnh viễn sẽ bao giờ cảm thấy sai, chuyện gì xảy , cũng chỉ đổ cho khác, nàng thực sự cần phí lời với nàng .

 

“Vâng, cô nương.”

 

Chỉ là Thủ Vọng và Vương thúc đều là nam tử, tiện trực tiếp tay kéo Kiều Kiều, chỉ thể lên tiếng đuổi nàng rời .

 

Kiều Kiều thấy Kiều Niệm dám đối xử với như , trong lòng tức đến bốc hỏa, dứt khoát giở trò vô : “Ta , đây cũng là nhà của , tại rời , bà nội, thể nhẫn tâm như , bọn họ đuổi chứ.”

 

Mọi đều dáng vẻ vô sỉ của nàng cho câm nấm, đúng là cho nàng mặt mũi , còn đây cũng là nhà nàng , nàng kim loan điện của Hoàng thượng cũng là của nàng chứ…

 

---

Loading...