Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:17:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Chủ tử, cô nương, cẩn thận, hai , sẽ ở đoạn hậu." Dạ Thất gần như ngay lập tức rút kiếm trong tay khi tiếng hổ gầm truyền tới, khoảnh khắc chắn Tiêu Cẩm Ngọc và Kiều Niệm.

 

Cùng lúc đó, Tiêu Cẩm Ngọc một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Kiều Niệm, chân khẽ nhún, hai nhảy lên cây cách đó xa. "Nàng bám chắc cây, giúp Dạ Thất."

 

Một loạt động tác quá nhanh khiến Kiều Niệm suýt chút nữa phản ứng kịp, may mà lúc Tiêu Cẩm Ngọc sắp bay xuống nàng tóm lấy cánh tay : "Hai đừng căng thẳng, con hổ nuôi, nó sẽ hại chúng ."

 

Lời dứt, một con hổ vằn vện to lớn với thể hình dài tới bốn mét, từ trong bụi cây nhảy vọt , mang theo uy thế độc nhất vô nhị của dã thú, lướt qua một đường cong tuyệt trong trung, rơi xuống gốc cây nơi Kiều Niệm đang ở, ánh mắt sắc bén b.ắ.n thẳng về phía Tiêu Cẩm Ngọc đang bên cạnh Kiều Niệm.

 

"Gầm~"

 

Lại một tiếng gầm gừ trầm thấp mang theo ý vị nguy hiểm, phát từ cổ họng Hoa Hoa.

 

Kiếm trong tay Dạ Thất siết chặt, con hổ qua thấy hung mãnh dị thường, chuẩn thu hút sự chú ý của con hổ, tranh thủ cơ hội bỏ trốn cho chủ tử và Kiều cô nương.

 

Ngay khi Dạ Thất chuẩn xông lên, giọng lo lắng của Kiều Niệm truyền đến: "Dạ Thất dừng tay, Hoa Hoa đừng động."

 

"Tiêu đại ca mau đưa xuống, Hoa Hoa đến tìm đấy, Dạ Thất, Hoa Hoa là con hổ nuôi, ngươi đừng hại nó."

 

Nhất thời tim Kiều Niệm đập nhanh hơn, cảm giác nãy mà chậm một chút, Dạ Thất và Hoa Hoa chắc chắn sẽ tổn thương đối phương.

 

Lần đến lượt Tiêu Cẩm Ngọc và Dạ Thất ngây , con hổ lớn hình vạm vỡ đất, vóc dáng nhỏ bé của Kiều Niệm, hai đồng thời khó khăn nuốt nước bọt.

 

Tiêu Cẩm Ngọc : "Tiểu Niệm Niệm, nàng thật sự chắc chắn con hổ là nàng nuôi, nó sẽ hại nàng ?"

 

Lúc Tiểu Hắc cũng từ trong rừng cây vọt , động tác nhanh nhẹn leo lên cây, đó men theo váy của Kiều Niệm leo lòng nàng , "meo meo" một tiếng, hỏi Kiều Niệm vì xuống xem Hoa Hoa.

 

Kiều Niệm lúc cũng bận tâm liệu lộ chuyện nội lực , dù những sớm muộn cũng sẽ , nàng vùng thoát khỏi bàn tay lớn của Tiêu Cẩm Ngọc, khẽ nhảy một cái, liền vững vàng đáp xuống đất.

 

"Hoa Hoa, nhớ , cũng nhớ ngươi." Kiều Niệm xuống liền ôm lấy cái đầu lớn của Hoa Hoa, xoa nắn một hồi, con hổ lớn lập tức nàng xoa nắn đến biến thành biểu cảm ngộ nghĩnh.

 

Tiêu Cẩm Ngọc và Dạ Thất càng là đầu tiên thấy vẻ bất đắc dĩ và cưng chiều mặt một con hổ.

 

"Gầm." Hoa Hoa nũng dùng cái đầu lớn cọ Kiều Niệm, nếu sợ gai ngược lưỡi nó sẽ thương Kiều Niệm, nó dùng lưỡi l.i.ế.m nàng .

 

Tiêu Cẩm Ngọc tiếng động đáp xuống đất, sự tương tác giữa một một hổ, vỗ vỗ đầu , thật đúng là sớm muộn gì cũng nha đầu nhỏ dọa c.h.ế.t.

 

Còn nữa, nha đầu nhỏ nãy hình như dùng nội lực, thật nàng còn giấu bao nhiêu bí mật.

 

Dạ Thất: Cô nương uy vũ, xin hãy nhận lấy sự kính phục của tại hạ.

 

Kiều Niệm quên phía còn hai , nàng tươi đầu: "Tiêu đại ca, Dạ Thất, Hoa Hoa ngoan lắm , hai tới vuốt ve ?"

 

Hoa Hoa lập tức ở góc độ Kiều Niệm thấy, lộ ánh mắt hung dữ với Tiêu Cẩm Ngọc và Dạ Thất, ý từ chối vô cùng rõ ràng.

 

【Tốt nhất các ngươi nên điều một chút, nếu đừng trách bổn vương khách khí.】

 

Tiêu Cẩm Ngọc ngượng hai tiếng: "Không cần , đợi quen thuộc ."

 

Dạ Thất cũng vội vàng xua tay, bày tỏ vuốt ve, thực dám, con hổ lớn đối xử với bọn họ một chút cũng thiện.

 

"Vậy , Hoa Hoa nhà thoải mái lắm đấy, hai vuốt ve thử thì thật đáng tiếc." Kiều Niệm căn bản phát hiện con hổ lắm mưu đang uy h.i.ế.p hai , trong lòng vẫn đang nghĩ để đưa hai , lát nữa nàng còn cho Hoa Hoa uống Linh Tuyền Thủy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-82.html.]

 

Nào ngờ Hoa Hoa chờ đợi nữa, dùng miệng khẽ c.ắ.n vạt váy của Kiều Niệm kéo sang một bên, hướng chính là về phía núi sâu.

 

Kiều Niệm lập tức hiểu , đầu : "Tiêu đại ca, và Dạ Thất cứ về , Hoa Hoa đưa đến một nơi, nhất định sẽ xuống núi khi trời tối."

 

Tiêu Cẩm Ngọc từ chối, cũng , nhưng con hổ lớn rõ ràng vẫn còn ưa , chỉ thể gật đầu : "Vậy nàng cẩn thận một chút, đừng về quá muộn."

 

"Yên tâm , Hoa Hoa ở đây, sẽ nguy hiểm ." Nói xong Kiều Niệm một cái xoay , liền cưỡi lên lưng Hoa Hoa, Tiểu Hắc nhảy lòng Kiều Niệm, nhanh, một một hổ một mèo liền biến mất trong rừng rậm.

 

"Chủ tử, chúng về thôi ?" Dạ Thất cẩn thận hỏi, sắc mặt chủ tử nhà lúc vẻ lắm.

 

Tiêu Cẩm Ngọc: Có , , hổ cướp mất nương tử của , nàng bảo vui cho .

 

Hắn bực bội lườm Dạ Thất một cái, giọng điệu : "Nơi phong thủy , phía chờ, ngươi xem xem gần đây con mồi nào , ngoài săn bắn, thể tay trở về." Lời Tiêu Cẩm Ngọc dứt, nhảy vọt xa.

 

Dạ Thất yếu ớt đáp một tiếng, đột nhiên thấy sườn núi chút động tĩnh, nhưng cũng bận tâm, vận khinh công, về một hướng khác.

 

Hoa Quế Hương thỉnh thoảng bầu trời u ám, nãy Trần Xuyên dẫn mang tới ba xe ngựa lớn vật tư, là gạo, mì, thịt, trứng, yến sào, vây cá, rau khô, trái cây khô, ngay cả dầu, muối, giấm, tương, cũng đều chuẩn .

 

Hoàn cho bà cơ hội từ chối, đặt đồ xuống liền , còn sợ vạn nhất lát nữa trời mưa, chậm trễ đường thì .

 

còn mấy câu, công cả một gian nhà đầy đồ ăn thức uống, giờ phút chỉ mong cháu gái và Tiêu công tử sớm về, xem những thứ xử lý thế nào.

 

May mà để bà đợi quá lâu, chân núi truyền đến tiếng chuyện, lát liền thấy Bình An và Triệu Cảnh Hạo mỗi vác một bó củi xuống núi.

 

Phía là Thủ Vọng và Dạ Tứ cùng bọn họ, mỗi đều vác một bó củi lớn , Dạ Cửu cuối cùng còn vác một cái cây khô.

 

Chỉ thấy Kiều Niệm và Tiêu Cẩm Ngọc.

 

Hoa Quế Hương bước nhanh mấy bước, lớn tiếng : "Bình An, chị con và Tiêu công tử ?"

 

"Bà nội bà , A Tỷ và Tiêu công tử săn , chắc cũng sắp về , đừng lo lắng."

 

Mà Kiều Niệm lúc quả thật đang vác một con bò rừng từ trong núi sâu .

 

Con bò rừng là Hoa Hoa săn , thể hình lớn, là một con bê con trưởng thành, Kiều Niệm thử một chút, cảm thấy thể vác , cho nên cứ thế vác xuống núi.

 

Con bò rừng lớn trong gian nàng dùng ý niệm thịt xong , cơ hội sẽ lấy .

 

Tiêu Cẩm Ngọc cứ ngỡ hoa mắt, nhảy xuống cây, thấy vẫn là cảnh tượng mắt, cơ thể nhanh hơn bộ não, nhanh chóng tiến lên đỡ lấy con bò rừng vai Kiều Niệm.

 

"Nàng kiếm thế, mau đặt xuống."

 

"Nàng còn xuống núi? Có đang đợi ?"

 

Hai gần như đồng thời .

 

Kiều Niệm chẳng những đặt xuống, còn nhấc con trâu rừng lên cao hơn một chút, : “Do Hoa Hoa săn , đừng động tay nữa, lát nữa sẽ bẩn y phục. Ta khiêng , thôi, về nhà chuyện.”

 

Lúc , Dạ Thất, bắt hai con thỏ, ba con gà rừng và một con hoẵng, đang ngẩn cách đó xa.

 

Cứ để bình tĩnh , đột nhiên cảm thấy chiến lợi phẩm chút khó coi khi mang ngoài, là đây?

 

---

Loading...