Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 79
Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:15:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phỏng đoán
“Chủ tử, ngài ngày đêm ngừng hành trình, gần như nghỉ ngơi chút nào, chi bằng cứ tắm rửa nghỉ ngơi , hãy gặp tiểu công tử.” Dạ Nhất cung kính kiến nghị.
Tiêu Cẩm Ngọc vì vội vàng lên đường, nhận bức thư cuối cùng của Dạ Thất, lúc vẫn bão lớn sắp đến.
Suốt dọc đường bọn họ quả thực nghỉ ngơi nhiều, đúng là cần chỉnh đốn , liền gật đầu , “Trước tiên về trạch viện tắm rửa, y phục, các ngươi cũng nghỉ ngơi .”
“Dạ, chủ tử.” Dạ Nhất và những khác cung kính trả lời.
Ngay đó theo Tiêu Cẩm Ngọc cùng về phía cửa hông ở hậu viện, từ đây ngoài, qua một con phố, là đến tư trạch của Tiêu Cẩm Ngọc ở Lâm An trấn.
Trần Xuyên hôm nay Tiêu Cẩm Ngọc thể sẽ đến trấn, sáng sớm trời sáng hẳn vội vã chạy đến các trang viên tuần tra một lượt, đó ngừng nghỉ về.
Vừa về đến Lai Phúc liền với , Tiêu Cẩm Ngọc đến buổi trưa, đang nghỉ ngơi ở trạch viện phía .
Trần Xuyên kịp uống một ngụm nước, ôm lấy củ nhân sâm mà Kiều Niệm tặng cho , nhấc chân về phía trạch viện phía .
May mà thể trạng còn khá cường tráng, nếu cả ngày hôm nay, nhất định sẽ tan rã mất.
Vừa rẽ qua khúc cua, liền thấy ba cỗ xe ngựa vững vàng dừng trong ngõ hẻm, Dạ Nhất Dạ Nhị đang chỉ huy chất đồ xe ngựa.
“Dạ Nhất, chủ tử ở trong đó ?” Trần Xuyên lấy , hỏi.
“Chủ tử đang đợi ngươi, mau .” Dạ Nhất .
Trần Xuyên gật đầu, sải bước .
Một khắc , Tiêu Cẩm Ngọc xong Trần Xuyên bẩm báo, gần như chút do dự, cầm bút lên bắt đầu thư, đó gọi Dạ Nhất đến , “Thúc ngựa phi nhanh đưa thư .” Nói xong bổ sung, “Ngươi và Dạ Nhị, Dạ Tam tự đưa, nếu gặp thời tiết đổi, thì cứ ở đó, đợi an hãy về, cứ để Dạ Tứ và những khác theo là .”
“Dạ, chủ tử.” Dạ Nhất lĩnh mệnh, đó nhanh chóng rời .
Tiêu Cẩm Ngọc lúc đang dựa ghế, sắc mặt trầm như nước, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng đầy nghiêm nghị, trong lòng càng là vạn phần tư lự.
Nếu quả thực như lời Kiều Niệm , thì lương thực năm nay e rằng đủ cho quân nhu Tây Nam.
Triều đình chắc chắn tìm đủ lý do, thậm chí ngay cả quân lương cơ bản nhất cũng sẽ trì hoãn.
Số bạc kiếm những năm , phần lớn đều bù đắp cho quân đội, phụ mới còn nỗi lo về , chuyên tâm đối phó với đại quân man di.
Thế nhưng ngay cả như , Hoàng thượng vẫn đối với Trấn Quốc Công phủ của bọn họ vô cùng nghi kỵ.
Ba năm đại ca phản bội, trúng độc liệt giường, nương càng thể rời kinh nửa bước, mỗi ngoài đều gặp các loại ám sát, lưng những chuyện đều bóng dáng của Hoàng thượng và mấy vị Hoàng tử.
Đôi khi thật sự cảm thấy mệt mỏi, cái gọi là đại nghĩa quốc gia trong miệng phụ và đại ca, cảm động, nhưng vì một vị đế vương như , chỉ cảm thấy đáng.
Lại càng từ nhỏ chán ghét cái vẻ mặt giấu d.a.o của những kẻ trong kinh thành.
Phụ và đại ca khi suy nghĩ , trầm mặc lâu, đó còn ngăn cản các loại hành vi công tử bột của nữa, cũng yêu cầu sách khoa cử, càng bắt chiến trường g.i.ế.c địch.
Chỉ là để thể giữ cho một mạng, để một đường lui cho Trấn Quốc Công phủ.
Những năm đều là phụ và đại ca che chắn phía , mới thể an trốn ở phía , âm thầm phát triển thế lực, thu gom tiền tài, xử lý một việc vặt vãnh cho phụ và đại ca.
Ba năm đại ca vị hôn thê thanh mai trúc mã từ nhỏ phản bội, trọng thương trúng độc, suýt chút nữa mất mạng.
Thế nhưng Hoàng thượng chỉ dùng một câu "Nhu nhi còn nhỏ, hiểu chuyện" mà nhẹ nhàng cho qua. Bây giờ độc của đại ca còn giải, Tề Mẫn Nhu là Thế tử phu nhân của Lai Dương Hầu phủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-79.html.]
Còn trưởng tỷ của nàng , c.h.ế.t một cách rõ ràng như .
Nghĩ thật châm biếm~
“Chủ tử, ngài chứ.” Trần Xuyên thấy Tiêu Cẩm Ngọc ngẩn lâu, sắc mặt càng trầm trọng đến đáng sợ, cẩn thận hỏi.
Tiêu Cẩm Ngọc thu suy nghĩ, từ từ , “Không , chuyện ngươi xử lý , truyền lệnh xuống, lương thực tuyệt đối xảy chuyện.
Còn nữa, tăng cường tích trữ than củi và củi khô, nếu trời mưa, tuyệt đối để lương thực mốc, chuyện gì cứ báo cáo ngay.”
“Dạ, thuộc hạ ngay.” Trần Xuyên xong liền định lui , Tiêu Cẩm Ngọc gọi .
“Chi nhân sâm nếu là tiểu nha đầu tặng cho ngươi, thì tự ngươi cứ giữ lấy , thể đại ca, trong vòng một năm sẽ chuyện gì.”
Trần Xuyên trầm tư, , “Đa tạ chủ tử, chi nhân sâm thuộc hạ xin giữ , nếu ích, thuộc hạ sẽ lấy .” Nói xong, thấy Tiêu Cẩm Ngọc còn chuyện gì khác, ôm hộp rời khỏi thư phòng.
Kiều Niệm sắp xếp việc nhà xong xuôi, cả buổi chiều cơ bản đều ở bên ruộng dưa, cùng đào rãnh thoát nước sâu đến nửa .
Việc nghi ngờ gì tăng thêm nhiều khối lượng công việc, mãi đến tối trời mới đào thông rãnh trong ruộng dưa, vườn cây ăn quả bên thì bắt đầu đào.
“Hôm nay vất vả , ngày mai chỉ cần công nửa ngày, đào bao nhiêu thì đào bấy nhiêu, tiền công sẽ tính gấp đôi, ngày tạm thời cần đến công nữa.”
Kiều Niệm dứt lời, liền hỏi, “Nha đầu hai, ngày thật sự sẽ mưa ? Hôm nay trời vẫn còn nắng to mà, chúng đào những thứ thật sự ích ?”
“Phải đó, ngày mai lĩnh tiền công , chúng còn thể đến công nữa ?”
Mọi mỗi một câu, ồn ào đến mức Kiều Niệm đầu chút đau, Vương Thiết Hải thấy , lớn tiếng ngăn cản sự ồn ào của , “Mấy đang gì đấy? Hôm qua chẳng với các ngươi ? Sao hôm nay còn hỏi.”
“Các ngươi nhận tiền công, thì cứ theo yêu cầu của chủ nhà mà việc , lắm lời như ?”
Kiều Niệm mặt cảm xúc một lượt , giọng điệu cũng trầm xuống, “Các vị thúc bá, thẩm tử, đại nương, chuyện dù các ngươi tin , tin, nếu cũng sẽ nhiều chuyện như .
Còn về việc đến công nữa , thì xem lão thiên gia cho kiếm bạc , nếu mầm dưa đều nước mưa c.h.ế.t hết, dù mời , cũng việc để .
Thôi , cũng mệt cả ngày , về thôi.”
Đợi lượt rời , Vương Thiết Hải và Thảo Căn an ủi Kiều Niệm mấy câu, cũng nhanh chóng về, hai nhà bọn họ đều cùng Kiều gia, gặt hết lúa mạch , tối về còn bận rộn nữa chứ.
Kiều Niệm cảm kích bọn họ, trong nhà đều đang thu hoạch lúa mạch , bọn họ vẫn thể đến công, tuy cũng là vì bạc, nhưng nhân phẩm của hai nhà cũng cần .
Nếu thì lúc đến, nàng cũng thể gì .
Thấy xa, Kiều Niệm trở ruộng, nàng tưới Linh Tuyền Thủy cho bộ cây ăn quả, dưa hấu trong ruộng to bằng nắm tay, dưa thơm, dâu tây cũng quả, nếu tất cả đều c.h.ế.t hết, nàng chắc chắn sẽ tiếc nuối lâu.
Những thứ đều là bạc, hy vọng sự gia trì của Linh Tuyền Thủy, chúng thể trụ vững .
“A tỷ, về nhà thôi.”
Kiều Niệm xong luống đất cuối cùng, liền thấy tiếng của Bình An và Triệu Cảnh Hạo, nàng vội vàng đáp lời, “Đến đây, các ngươi đừng , trời tối , trong ruộng khó lắm.”
“Meo meo~” Tiểu Hắc chạy đến bên chân Kiều Niệm, dùng đầu cọ cọ nàng, hỏi nàng bây giờ còn về nhà.
Kiều Niệm cúi ôm Tiểu Hắc ngoài, , “Ta đang tưới nước cho cây ăn quả, ngươi với Hoa Hoa , mấy ngày nay bận, chiều mai sẽ lên núi thăm nó.”
“Meo.” Nói , đại lão hổ .
Kiều Niệm ôm Tiểu Hắc đến đầu ruộng, liền thấy một giọng chút quen thuộc vô cùng đáng ghét.
“Tiểu Niệm Niệm, lâu gặp, nhớ ?”
---