Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:15:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Một cốc Linh Tuyền Thủy từ từ đút xong, Kiều Niệm đỡ Hoa Quế Hương xuống, hàng mi của Hoa Quế Hương run run, giây tiếp theo liền từ từ mở mắt.

 

“Bà nội, tỉnh !”

 

“Bà nội, cuối cùng cũng tỉnh !”

 

Kiều Niệm, Bình An, Triệu Cảnh Hạo cả ba đứa trẻ mừng đến phát , líu lo hỏi Hoa Quế Hương đầu còn đau , ngủ thêm một lát . Kiều Niệm đến cửa gọi Trần chưởng quầy , nhờ bắt mạch cho Hoa Quế Hương.

 

Một lúc , Trần Xuyên tủm tỉm : “Lão phu nhân thật sự là phúc lớn mệnh lớn, giờ tỉnh thì nữa , chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian là thể hồi phục .”

 

Nụ mặt Kiều Niệm nở rộng, giọng pha lẫn sự nhẹ nhõm: “Đa tạ Trần chưởng quầy, bà nội con giờ thể di chuyển ? Bao giờ chúng con thể về nhà?”

 

“Dù cũng mới tỉnh , cứ quan sát thêm một ngày nữa, nếu chuyện gì, ngày mai thể trở về .”

 

“Được, tổ tôn chúng con xin phiền , tối nay ở đây một đêm.”

 

Bình An và Triệu Cảnh Hạo đều rạng rỡ, vây quanh Hoa Quế Hương nhỏ giọng hỏi bà còn đau , ngủ thêm một lát .

 

Hoa Quế Hương tự tỉnh khi gọi tên ba , liền gì thêm, nụ mặt cứng đờ pha lẫn một chút chua xót. Kiều Niệm tiễn Trần Xuyên xong, liền thấy sự bất thường của Hoa Quế Hương.

 

Lão thái thái tâm tính vốn luôn kiên cường khoáng đạt, ngoài lúc cắt đứt quan hệ với nhị phòng, những lúc khác từng thấy bà lộ biểu cảm như .

 

Không đúng, nhị phòng, chẳng lẽ chuyện bà nội gặp nạn liên quan đến nhị phòng?

 

Kiều Niệm càng nghĩ càng thấy khả năng . Với thể trạng hiện tại của lão thái thái, dù leo một ngọn núi e là cũng dễ dàng, thể trượt xuống sườn núi ở một nơi bà thường và vô cùng quen thuộc địa hình như ?

 

Kiều Niệm mặt chút biến sắc tiến lên : “Bình An, Cảnh Nhi, hôm nay các con học, với phu tử một tiếng ?”

 

“A Tỷ, sáng sớm đến với phu tử , và Cảnh Nhi đều xin nghỉ hai ngày, phu tử giao bài tập về nhà cho chúng , A Tỷ cần lo lắng.” Bình An đáp lời.

 

“Vậy thì .” Kiều Niệm vốn định sai hai , nhưng cuối cùng vẫn quyết định để họ ở , họ đều là nam nhi, học cách trưởng thành, cũng lòng đôi khi mới là thứ đáng sợ nhất.

 

Nàng xuống cạnh Hoa Quế Hương, nhẹ nhàng hỏi: “Bà nội, thể cho , trượt xuống sườn núi bằng cách nào ?”

 

Hoa Quế Hương , lúc trong lòng bà đắng chát như nuốt mấy cân hoàng liên, khiến lời đều mắc nghẹn trong cổ họng. Chỉ lời bình thường của cháu gái như , nước mắt tuôn trào như đê vỡ, điên cuồng tuôn ngoài.

 

Bình An và Triệu Cảnh Hạo hiểu vì , luống cuống tay chân lau nước mắt cho Hoa Quế Hương, hỏi bà đau đầu, thể chỗ nào thoải mái, cần gọi Trần chưởng quỹ ?

 

Kiều Niệm gần như thể khẳng định việc Hoa Quế Hương ngã xuống sườn núi tuyệt đối là ngoài ý . Nàng ngăn cản hành động của Bình An và Triệu Cảnh Hạo, dậy rót thêm một cốc Linh Tuyền Thủy cho Hoa Quế Hương, đút bà uống. Thấy bà bình tĩnh hơn một chút, nàng mới tiếp tục :

 

“Bà nội, bất kể xảy chuyện gì, và Bình An, Cảnh Nhi sẽ luôn ở bên cạnh . Chúng mãi mãi là của . Nếu chuyện gì xảy , nhất định , đừng kìm nén trong lòng. Nếu xảy chuyện gì nữa, ba chúng ?”

 

“Người ngã xuống sườn núi còn ẩn tình khác ? Có là Kiều Hải ? Hắn cố ý hãm hại ngã xuống ?”

 

Hoa Quế Hương kìm nữa, vươn tay ôm chặt Kiều Niệm, bật nức nở: “Ta kiếp gây tội nghiệt gì, sinh dưỡng một thứ lòng lang sói như . Hắn, thế mà đẩy từ phía xuống. Hu hu hu, là Nương ruột của mà.” Mấy câu đứt quãng, gần như thành tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-71.html.]

 

Nhớ cảnh tượng ngày hôm đó, Hoa Quế Hương hận thể c.h.ế.t ngay lúc đó. khi mất ý thức, bà nghĩ đến Niệm Niệm và Bình An, còn cả đứa trẻ đáng thương Cảnh Nhi nữa. Nếu bà c.h.ế.t, thế gian chúng sẽ thực sự còn ai che chở nữa.

 

Khoảnh khắc Hoa Quế Hương đẩy ngã, bà thực phía chính là Kiều Hải, chỉ là bà ngờ Kiều Hải tâm địa rắn độc đến thế, vẻ mặt dữ tợn đến đáng sợ, trực tiếp tay đẩy bà xuống.

 

Nếu bà thật sự hại c.h.ế.t, Kiều Hải chắc chắn sẽ gây rắc rối cho cháu gái họ, chừng còn gán cho họ tội bất hiếu, cuối cùng cướp tất cả những gì cháu gái khó khăn lắm mới kiếm .

 

thể c.h.ế.t, càng thể bỏ qua cái thứ còn thua cả súc sinh đó, thể để tiếp tục hại ba đứa cháu của bà.

 

Kiều Niệm ôm chặt Hoa Quế Hương. Trong lòng nàng bao giờ hận đến , thật sự thể tưởng tượng lúc đó Hoa Quế Hương đau đớn, tuyệt vọng đến nhường nào. Huyết mạch tình gì chứ, những sinh là mầm mống xa, cái thứ còn thua cả súc sinh nên sống đời.

 

Đừng với nàng về tư tưởng hiện đại như bình đẳng, sinh mệnh tối thượng. Nơi đây là cổ đại, mạng đáng giá, g.i.ế.c thậm chí còn hợp pháp. Nếu nàng dùng Linh Tuyền Thủy để điều dưỡng thể cho nhà, Hoa Quế Hương e rằng thể cầm cự cho đến khi Bình An và những khác tìm thấy bà.

 

Nếu Hoa Quế Hương cứ thế c.h.ế.t , cũng chỉ thể coi là tai nạn, sẽ ai nghi ngờ đến Kiều Hải, đứa con ruột của bà.

 

Giờ khắc , bản tính khát máu, lạnh nhạt trong xương cốt Kiều Niệm phóng đại vô hạn, nàng g.i.ế.c c.h.ế.t tên súc sinh đó.

 

Kiều Niệm là từng c.h.ế.t một , thứ nàng quan tâm nhất chính là mấy bên cạnh nàng. Họ chính là giới hạn của nàng, là nghịch lân của nàng, chạm ắt c.h.ế.t.

 

Kiều Niệm an ủi Hoa Quế Hương, đồng thời cũng đang điều chỉnh cảm xúc của . Chuyện chứng cứ, chỉ dựa lời khai của một Hoa Quế Hương căn bản đủ để Kiều Hải tù, c.h.é.m đầu. Vậy thì chỉ thể tự tay nàng giải quyết. Hàng mi rũ xuống che cảm xúc bên trong, khi ngẩng đầu lên là một mảnh thanh minh.

 

Bình An và Triệu Cảnh Hạo sự thật , hai mắt đỏ ngầu, nắm chặt nắm đ.ấ.m chạy ngoài.

 

“Đứng , các ngươi như thì gì? Hắn dù cũng là một nam tử trưởng thành, các ngươi đ.á.n.h thắng ?”

 

“Hơn nữa các ngươi chứng cứ, thì gì? Nói chừng còn đổ ngược tội lên đầu, tóm nhược điểm của các ngươi, đưa các ngươi đến nha môn, từ đó cắt đứt con đường học vấn.” Kiều Niệm buông Hoa Quế Hương , giọng mấy , nhưng mỗi lời nàng , cảm giác vô lực trong lòng Bình An và Triệu Cảnh Hạo càng nặng thêm một phần.

 

Hoa Quế Hương cũng vội vàng lên tiếng: “A Tỷ các ngươi đúng, bà nội cho các ngươi các ngươi sự đề phòng, bà nội , chừng còn tay nữa. Các ngươi mà cứ xông xáo như , đừng báo thù, e rằng ngày mai sẽ giống như bà nội, chút phòng tên súc sinh hãm hại.”

 

“Nếu là như , bà nội thà rằng bây giờ c.h.ế.t còn hơn các ngươi vì nông nổi mà tên súc sinh đó từng từng một hại c.h.ế.t.”

 

Bình An và Triệu Cảnh Hạo mắt đỏ hoe, cúi gằm đầu, một lời nào.

 

Một lát , Triệu Cảnh Hạo nước mắt đầy mặt, khàn giọng : “Bà nội, A Tỷ, Đại ca, về nhà. Cậu và ngoại tổ phụ là Đại tướng quân lợi hại, về cầu xin ngoại công chọn vài ám vệ võ công cao cường bảo vệ các , tên nhất định dám tay nữa .”

 

Kiều Niệm và Hoa Quế Hương nhanh chóng . So với sự kinh ngạc của Hoa Quế Hương, Kiều Niệm vẻ bình tĩnh hơn nhiều, nàng vẫn luôn cảm thấy Triệu Cảnh Hạo là đứa trẻ của gia đình bình thường, chỉ là ngờ phận tôn quý đến .

 

Kiều Niệm dậy đến mặt Triệu Cảnh Hạo, xổm xuống: “Cảnh Nhi, con cho A Tỷ , con thật sự về chỉ dùng sức mạnh của gia đình để bảo vệ chúng ? A Tỷ sự thật.”

 

Triệu Cảnh Hạo liền dùng cánh tay mũm mĩm của ôm lấy cổ Kiều Niệm: “Hu hu hu, nỡ A Tỷ, nỡ bà nội, càng nỡ Đại ca. , nhưng chính là một tai tinh, chỉ cần nào ở gần đều sẽ gặp chuyện, , thể hại các , hu hu hu.”

 

Kiều Niệm ngờ những lời như , nàng bế đến cạnh giường xuống, Hoa Quế Hương và Bình An đều căng thẳng vây quanh.

 

“Cảnh Nhi, lời là ai cho con? Sao con thể là tai tinh , con đến nhà lâu như , nhà vẫn đều khỏe mạnh đó thôi.”

 

“Lần chỉ là kẻ cố ý mưu hại bà nội, liên quan gì đến con cả. Những lời đó tuyệt đối thể tin, bọn chúng chính là dùng cách để đ.á.n.h gục con, nếu con tin thì thực sự trúng gian kế của bọn chúng .”

 

---

Loading...