Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:15:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Kiều Niệm chỉ thêm vài cây cỏ phần đặc biệt , liền chuyển ánh mắt sang linh chi. Cây linh chi trông phẩm tướng còn hơn cả Xích Linh Chi , kích thước cũng lớn hơn.

 

“Cái cũng với tới .” Tự lẩm bẩm xong, Kiều Niệm bắt đầu quan sát xung quanh xem chỗ nào thể bám víu thể .

 

Cuối cùng, nàng đặt ánh mắt lên một cây đại thụ cách vách đá xa. Nàng lấy dây thừng từ gian , cố định cây, xác định chỗ thắt nút sẽ bung , cố định đầu , thắt nút c.h.ế.t. Sau đó mới nắm chặt dây thừng, tìm điểm tựa, từ từ trèo xuống vách đá.

 

Hoa Hoa và Tiểu Hắc chớp mắt động tác của Kiều Niệm, trong đôi mắt sáng ngời mang theo vẻ lo lắng, ngay cả một tiếng động nhỏ cũng dám phát , sợ kinh động chủ nhân của chúng. Chỉ cần nàng lơ là một chút, liền sẽ rơi xuống vách núi sâu thấy đáy .

 

Kiều Niệm kiếp từng học leo núi đá, giờ đây cường độ thể tăng lên ít, nhiều động tác khó lúc cũng còn khó khăn như dự đoán. Chẳng mấy chốc, nàng đến chỗ linh chi sinh trưởng. Nàng lấy tiểu đao , từ từ cắt linh chi xuống.

 

Đóa linh chi tám trăm năm, đóa đoán chừng cũng tương tự, nhưng vẻ lớn hơn đóa một vòng. Kiều Niều cũng quá chắc chắn, tiên cứ thu gian cất giữ. Đóa tạm thời bán, giữ chừng sẽ ích.

 

Kiều Niệm thở phào một , liền chuẩn trèo lên. Tiểu Hắc và Hoa Hoa đồng thời khẽ kêu một tiếng, hiệu linh thảo bên cạnh mới là đồ , chủ nhân đào?

 

Kiều Niệm: “Các ngươi cây cỏ ư? Đó là đồ ?”

 

Tiểu Hắc và Hoa Hoa đồng thời gật đầu, chúng thể cảm nhận , cây cỏ đó mới là thứ nhất ở đây.

 

Kiều Niệm nghĩ đến cây Tử U Đế Hoa , hình dáng cũng vô cùng kỳ lạ. Vậy cây cỏ xanh đen , chừng thật sự là linh d.ư.ợ.c gì đó. Kiều Niệm chuẩn vài điểm đặt chân, từ từ trèo qua.

 

Trèo đến gần cây cỏ , một mùi hương thoang thoảng mà thanh khiết quanh quẩn chóp mũi. Nhìn gần, màu sắc của cây cỏ gần như biến thành đen. Kiều Niệm cũng kịp quan sát kỹ, nhẹ nhàng nhổ cây cỏ , thu gian bắt đầu trèo lên.

 

Nàng chút lo lắng chỗ dây thừng tiếp xúc với đá sẽ mài mòn, thời gian lâu hơn chút, sợ dây thừng sẽ đứt.

 

Sau khi lên an , Kiều Niệm mặt đất khẽ thở dốc. Nàng thế cũng coi như là dạo một vòng quanh bờ vực sinh tử. Không sợ hãi căng thẳng, đó là giả dối. Kẻ hám tiền màng mạng sống, chính là như nàng.

 

Tiểu Hắc và Hoa Hoa ngoan ngoãn tựa bên cạnh Kiều Niệm. Một một hổ một mèo cứ thế lặng lẽ đó, bầu trời xanh thẳm, trong trẻo một chút tạp chất, thỉnh thoảng vài chú chim bay lượn, gió, mây.

 

Khung cảnh tươi , hòa hợp một cách khó tả…

 

“Chúng gian trồng cây cỏ đó .” Kiều Niệm dứt lời, liền mang theo Hoa Hoa và Tiểu Hắc tiến gian.

 

Vừa mới bước gian, Kiều Niệm liền phát hiện gian thăng cấp. Bốn mảnh hắc thổ ban đầu biến thành tám mảnh, phía màn hình hiển thị dự báo thời tiết giữa trung xuất hiện một hàng chữ màu đỏ.

 

Chúc mừng thu thập thành công hai loại linh thực, gian thăng cấp lên cấp Một, thưởng hắc thổ tăng gấp đôi, dự báo thời tiết kéo dài đến mười lăm ngày, thưởng một bộ nội công tâm pháp.

 

Điều kiện gian thăng cấp lên cấp Hai: Thu hoạch cây trồng thành công một trăm , thu thập ba loại linh thực.

 

Kiều Niệm cuối cùng cũng hiểu một chút thông tin về việc gian thăng cấp. Song nàng hao tốn công sức lâu như mới thăng lên cấp Một, gian đó là cấp bậc gì? Sơ cấp cấp Không?

 

Nghĩ thì dứt khoát nghĩ nữa. trong phần thưởng còn một bộ nội công tâm pháp, ở ? Nàng thấy? Vừa nghĩ đến đó, một cuốn sách nhanh chóng bay từ màn hình sáng giữa trung, thoắt cái vọt đến mặt Kiều Niệm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-66.html.]

 

Kiều Niệm chớp mắt, đưa tay đón lấy. Trên bìa sách màu xanh đậm, ba chữ đen lớn “Tiêu Dao Bộ” đặc biệt nổi bật. Kiều Niệm mở trang đầu tiên, nội dung bên trong nếu đặt ở kiếp , dù đ.á.n.h c.h.ế.t nàng, nàng cũng hiểu nổi. lúc , những chữ đó dường như sống dậy, chỉ cần là những văn tự nàng từng xem qua, đều lũ lượt chui trong đầu nàng, ý nghĩa ẩn chứa trong đó lập tức thể lý giải .

 

Đây là một bộ bí tịch tu luyện nội lực và pháp, lấy nội lực chủ, pháp tương tùy. Nội lực càng sâu, pháp sẽ càng nhanh, tu luyện đến đại thành, thể ngày ngàn dặm, một chiếc lá cũng dính .

 

Kiều Niệm xem xong lập tức đại hỉ, liền khoanh chân xuống, dựa theo khẩu quyết đó thử vận khí. Không ngờ một liền thành công, bộ công pháp dường như thiết kế riêng cho nàng , tu luyện hề gặp trở ngại nào, khẩu quyết tâm pháp chỉ cần một cái là thể hiểu , nhanh liền thành tu luyện đầu tiên.

 

Đứng dậy, nàng bắt đầu tu luyện pháp Tiêu Dao Bộ. Nàng thường xuyên một ngoài, khó tránh khỏi gặp hiểm nguy. Có bộ pháp , dù nàng đ.á.n.h , cũng thể nhanh chóng bỏ chạy, còn là loại mà ai đuổi kịp.

 

Hoa Hoa và Tiểu Hắc trong gian tuần tra một vòng như thể đang kiểm soát lãnh địa của , cuối cùng ườn ở nơi gần Linh Tuyền Thủy nhất, thong thả phe phẩy đuôi. Thỉnh thoảng chúng liếc Kiều Niệm, thấy nàng bày đủ loại động tác kỳ lạ đối với chúng, hiểu nàng đang gì.

 

chẳng mấy chốc, chúng thấy tốc độ chân Kiều Niệm ngày càng nhanh, gần như sắp đuổi kịp tốc độ chúng chạy hết sức. Một hổ một mèo kinh ngạc thẳng dậy, hiểu chỉ trong thời gian ngắn ngủi, chủ nhân trở nên lợi hại đến .

 

Kiều Niệm cảm thấy tốc độ của ngày càng nhanh, việc kiểm soát động tác cũng trở nên tự nhiên, thuần thục hơn. Dù đây từng luyện võ, nàng vẫn thể cảm nhận rõ ràng nội lực tăng trưởng nhanh, chỉ trong chốc lát, e rằng bằng công sức hai ba năm của khác.

 

Mãi đến khi cảm thấy mệt, nàng mới dừng , nhưng tâm trạng vui đến bay lên, khóe miệng và đuôi mày đều tràn đầy sự hân hoan.

 

Nàng tự thưởng cho một cốc lớn Linh Tuyền Thủy, đó dùng ý niệm trồng hết đất trong gian lên lúa mì. Năm nay thu hoạch trong nhà chắc chắn , nàng tích trữ thêm nhiều lương thực.

 

Tử U Đế Hoa và cây linh thảo nàng trồng riêng một khoảnh đất đen, bên cạnh chừa một trống lớn, đó mới là nhân sâm, linh chi và một d.ư.ợ.c liệu thông thường.

 

Tuần tra một vòng, nàng hài lòng với kiệt tác của , vỗ tay, dẫn Hoa Hoa và Tiểu Hắc khỏi gian. Ra ngoài mới phát hiện nàng tu luyện trong gian khá lâu, lúc mặt trời chỉ còn nửa bên, sắp sửa biến mất.

 

“Hoa Hoa, trời sắp tối , và Tiểu Hắc xuống núi đây, ngày mai phủ thành một chuyến, lẽ hai ba ngày mới trở về, hai ngày ngươi cần đợi .” Kiều Niệm dặn dò xong, xoa đầu Hoa Hoa, ôm Tiểu Hắc lên, chân động, ảnh nhanh chóng biến mất trong rừng núi.

 

Mắt hổ của Hoa Hoa lộ vẻ lưu luyến và kinh ngạc, chủ nhân thật sự chạy nhanh như nó. Nó khẽ gầm lên một tiếng thất vọng, bắt chước dáng vẻ của Kiều Niệm, nhanh biến mất trong bụi cây.

 

Kiều Niệm về đến nhà thì chân trời còn vương chút ráng chiều cuối cùng, từ ống khói ngoài bếp từng làn khói bếp lượn lờ bay lên.

 

Hoa Quế Hương đang cằn nhằn Kiều Niệm còn về thì thấy nàng ôm Tiểu Hắc bếp, “ là con bé hoang dã, tối trời là đường về, mà về muộn như nữa, sẽ phạt ngươi tối ăn cơm.”

 

Bình An và Triệu Cảnh Hạo bếp lén . Bà nội nào cũng , tỷ tỷ nào cũng về muộn như , nhưng tỷ tỷ ngày nào cũng ăn cơm tối bà nội nấu, và bà nội cũng tỷ tỷ dỗ dành vui vẻ bữa ăn...

 

Sáng hôm , trời hửng sáng, tiếng gà gáy, tiếng ch.ó sủa, tiếng heo kêu lẫn lộn , đ.á.n.h thức những đang say ngủ.

 

Kiều Niệm nhanh chóng sửa soạn xong, mở cửa, bước khỏi nhà. Bình An và Triệu Cảnh Hạo chuẩn sẵn sàng. Hoa Quế Hương cũng cho la ăn nước và cỏ, đặt một túi đồ ăn thùng xe, dặn dò, “Trong đó trứng luộc của , còn vài cái bánh dầu, các ngươi ăn đường nhé.”

 

“Chúng con , bà nội.”

 

Ba gần như đồng thanh đáp.

 

Kiều Niệm thuần thục lái xe la, Bình An và Triệu Cảnh Hạo theo hai bên xe la, bắt đầu chạy. Chạy đủ nửa canh giờ, họ thể lên xe nghỉ ngơi và ăn sáng.

 

---

Loading...