Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:15:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Kiều Niệm định sâu trong núi bắt thêm chút con mồi cất gian, nhà thịt thì lấy một ít, còn thể thành lạp vị trữ , đợi mùa đông ăn, chỉ nghĩ thôi cũng thấy nước bọt trong miệng điên cuồng tiết .

 

Bảy năm quỷ, nàng chẳng ăn thứ gì, ngày nào cũng chỉ nghĩ nếu thể ăn một miếng ngon thì mấy, dẫn đến việc bây giờ nàng một sự chấp niệm khó hiểu với đồ ăn. Phàm là thứ gì thể ăn , ngon miệng, nàng đều nếm thử cất gian một ít.

 

Kỳ thực nàng chính là một mắc hội chứng tích trữ đồ vật và mê đắm ẩm thực. Đương nhiên, Kiều Niệm sẽ thừa nhận điều đó, nàng chỉ là khi trải qua tình trạng thiếu thốn tột độ một thứ, khi chúng quá đỗi yêu thích mà thôi, nàng vấn đề gì chứ? Hoàn .

 

Một đường ngừng nghỉ tiến sâu trong núi, tìm một nơi núi cao rừng rậm, Kiều Niệm bắt đầu đào bẫy. Cái bẫy đào lớn sâu, đáy hố đặt mấy cái kẹp thú và một vài cây đinh sắt nhọn, những thứ đều là nàng đặc biệt đặt ở tiệm rèn trong trấn.

 

Làm xong những việc , nàng dùng cành cây và cỏ dại phủ kín lên miệng bẫy, rắc thêm linh tuyền thủy, tự tìm một cây đại thụ leo lên, lặng lẽ chờ đợi những tiểu khả ái tự chui đầu lưới.

 

Giờ đây nàng dám như là vì lòng tin sức lực to lớn của . Vật săn rơi bẫy cho dù c.h.ế.t, nàng cũng thể lên bổ thêm một gậy, đảm bảo c.h.ế.t còn nghi ngờ gì.

 

Kiều Niệm đợi đầy một khắc đồng hồ, trong rừng phát tiếng sột soạt. Chẳng mấy chốc, một con nai hoa thăm dò xuất hiện. Lúc , một bên khác cũng phát tiếng động, Kiều Niệm thẳng , ngẩng đầu , là một con hoẵng ngốc nghếch, đúng, phía còn theo một con nữa.

 

Khóe miệng Kiều Niệm cong lên, quả nhiên sức hấp dẫn của linh tuyền thủy vẫn lớn đến . Nàng kiềm chế tâm trạng kích động của , chờ đợi ba con tiểu khả ái tự rơi bẫy.

 

Quả nhiên, đến một chén công phu, nai hoa và hai con hoẵng ngốc nghếch linh tuyền thủy hấp dẫn, rơi trong bẫy. Vài tiếng rống kỳ dị từ trong bẫy truyền , đó là một tràng tiếng giãy giụa. Kiều Niệm định xuống, thấy tiếng "ụt ịt" của heo rừng. Kiều Niệm lập tức xổm xuống, chờ heo rừng tới gần.

 

Heo rừng mới lọt tầm mắt của Kiều Niệm, một luồng khí vị ngọt ngào và mùi m.á.u tanh nồng nặc hơn kích thích, kích động đến mức thể thấy rõ bằng mắt thường. Tốc độ lập tức nhanh hơn, điên cuồng xông về phía bẫy.

 

Không heo rừng chạy quá nhanh kịp phanh, là mùi trong hố quá hấp dẫn, heo rừng hề dừng mà xông thẳng trong bẫy. Kế đó là một tràng tiếng gầm rú và tiếng tru của heo rừng, cùng với tiếng giãy giụa kịch liệt.

 

Kiều Niệm nhanh chóng từ cây trèo xuống, trong tay chẳng từ lúc nào thêm một cây côn sắt. Nai hoa và hoẵng ngốc nghếch trong bẫy đều là của nàng, tuyệt đối thể để heo rừng hủy hoại.

 

Nàng chạy nhanh đến phía cái bẫy, con heo rừng bên quả nhiên c.h.ế.t, chỉ đinh sắt đ.â.m mấy lỗ, đang há miệng lớn ăn lá cây và cỏ dại trong bẫy. Kiều Niệm hít sâu một , xổm xuống, cây côn sắt trong tay nặng nề đập đầu heo rừng.

 

Đầu heo rừng lập tức lún xuống một hố, m.á.u tươi từ từ chảy , thể co giật vài cái liền bất động.

 

Nai hoa và hai con hoẵng ngốc nghếch thở thoi thóp, Kiều Niệm phất tay thu chúng gian. Nàng dùng ý niệm rút các kẹp thú và đinh sắt mấy con vật , hoẵng ngốc nghếch và nai hoa cũng tắt thở, xác định c.h.ế.t thể c.h.ế.t hơn nữa, lúc mới yên tâm thu hồi ý thức.

 

Nàng còn bắt thêm vài con thỏ, gà rừng. Vừa động tĩnh trong bụi cỏ hề nhỏ, chỉ là mấy con vật to lớn dọa cho dám tới gần. Nàng dùng đất che vết m.á.u trong hố, đó rắc thêm một ít linh tuyền thủy, yên cây.

 

Đợi thêm một lúc, ba con thỏ nhảy nhót xuất hiện. Kiều Niệm: “Thịt thỏ kho tàu, đầu thỏ cay tê, ực ực, thêm mấy con nữa.”

 

Chẳng Lão Thiên Bà nội thấy lời cầu nguyện của Kiều Niệm , khoảnh khắc tiếp theo, một con, hai con, ba con, tám con, chín con thỏ cùng kéo đến, xem chắc là cả một nhà đều hấp dẫn tới .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-65.html.]

Kiều Niệm kích động chuẩn trèo xuống cây. Nhìn con thỏ cuối cùng rơi hố, nàng lập tức trượt xuống từ cây, giơ côn sắt lên gõ từng con một. Những con thỏ còn đang điên cuồng tranh giành thức ăn trong bẫy, ngờ Kiều Niệm chuyện thất đức như , chúng dễ thương thế , mà nàng còn đ.á.n.h lén chúng.

 

Kiều Niệm… Thỏ thỏ đáng yêu như , đương nhiên là kho tàu ngon nhất .

 

Vừa mới thu hết thảy thỏ gian, trong rừng truyền tiếng động vật chạy nhanh. Chẳng kịp chờ Kiều Niệm dậy leo lên cây, tiếng hổ gầm vang lên, cho những loài động vật nhỏ trong bụi cỏ điên cuồng bỏ chạy.

 

Khoảnh khắc tiếp theo, một bóng hình màu vàng như tia chớp vút từ bụi cây. Phía , bóng dáng Tiểu Hắc cũng tức thì xuất hiện. Một vàng một đen, hai bóng hình ánh nắng lấp lánh, trong đôi mắt sâu thẳm xen lẫn niềm vui sướng. Chúng lướt một đường cong tuyệt trong trung, vững vàng đáp xuống mặt Kiều Niệm.

 

“Hoa Hoa, Tiểu Hắc, các ngươi dọa giật , còn tưởng dã thú hung mãnh nào tới nữa chứ.” Kiều Niệm tuy là đang oán trách, nhưng ngữ khí đầy vui vẻ.

 

Hoa Hoa dùng cái đầu lớn của cọ xát mật Kiều Niệm. Mấy ngày nay chủ nhân đều đến thăm nó, nó chút nhớ chủ nhân .

 

Kiều Niệm cọ xát đến bật khanh khách: “Hoa Hoa nhớ ?” Nàng hai tay ôm lấy cái đầu to của Hoa Hoa, xoa nắn một hồi, đó vuốt ve lông nó. Hoa Hoa cũng phối hợp xuống, trong cổ họng phát tiếng “gừ gừ” thoải mái.

 

Tiểu Hắc mỗi tối đều ngủ trong phòng Kiều Niệm, lúc liền tranh giành với nó nữa, xổm một bên l.i.ế.m móng vuốt của .

 

Kiều Niệm thể quên nó, xoa vài cái cho Hoa Hoa, liền tiện tay vuốt ve lông Tiểu Hắc.

 

Cùng một lớn một nhỏ hai con vật chơi một lát, cho chúng uống linh tuyền thủy, Hoa Hoa liền c.ắ.n lấy vạt váy của Kiều Niệm kéo về một hướng.

 

Tiểu Hắc: “Chủ nhân, thôi, dẫn tới lãnh địa mới của đại lão hổ tìm đồ .”

 

Kiều Niệm: “Các ngươi phát hiện bảo bối gì ? Đi thôi, cùng xem.”

 

Lần đến nơi xa hơn nhiều so với khi, giữa đường còn thấy một đàn bò rừng. Kiều Niệm thử hỏi Hoa Hoa thể giúp nàng bắt một con , nàng lười đào bẫy. Hoa Hoa và Tiểu Hắc lập tức hiểu ý nàng.

 

Một hổ một mèo phối hợp vô cùng ăn ý, kẹp đ.á.n.h một con bò rừng thể hình vạm vỡ. Chưa đến một lát công phu, một con bò rừng ít nhất năm sáu trăm cân đ.á.n.h c.h.ế.t thẳng cẳng.

 

Kiều Niệm suýt nữa thì mừng phát điên: “Hoa Hoa, Tiểu Hắc, các ngươi thật sự quá tuyệt vời , đợi lát nữa thịt bò kho, nhất định sẽ để dành cho các ngươi thật nhiều.”

 

Thu con bò rừng c.h.ế.t thể c.h.ế.t hơn nữa gian, một một hổ một mèo tiếp tục về phía . Kiều Niệm nhớ bao lâu, dù thì mặt trời từ phía đông mọc lên đỉnh đầu, đó nghiêng về phía tây.

 

Cuối cùng, khi xuyên qua một khu rừng rậm khác, Hoa Hoa và Tiểu Hắc dừng bên một vách đá, hiệu rằng vật mà chúng tìm thấy ở ngay vách núi.

 

Kiều Niệm bên vách đá xuống, ngoài cỏ dại và vài cây nhỏ mọc vách đá, nàng chẳng phát hiện gì cả.

 

Không đúng, gốc cây một đóa linh chi, phía bên linh chi còn một cây cỏ màu sắc đậm, xanh đến đen, dáng vẻ vô cùng quái dị, trông vẻ tràn đầy sức sống.

 

---

Loading...