Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:15:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Những chuyện xảy ở nhà họ Kiều lúc Kiều Niệm vẫn , nàng đang sâu trong núi, mấy ngày gặp Hoa Hoa, Kiều Niệm thật sự chút nhớ nó.

 

Vừa bước phạm vi rừng sâu, Kiều Niệm liền lấy một chiếc còi, đây là thứ nàng từng chơi khi còn bé ở kiếp , bà nội cất giữ cẩn thận trong một chiếc hộp. Lần nàng hẹn với Hoa Hoa , chỉ cần thấy tiếng còi, tức là nàng núi.

 

Hoa Hoa đang ung dung úp sấp một sườn dốc phong cảnh tuyệt đ.á.n.h một giấc, Tiểu Hắc thì ở cành cây cách đó xa, chăm chú về phía xa, mang theo vẻ kiêu ngạo như đang bao quát cả rừng núi.

 

Ban ngày Tiểu Hắc cơ bản đều chơi đùa trong núi, hôm nay núi gặp Hoa Hoa, liền cứ thế chơi cùng , giờ chơi mệt thì tạm thời nghỉ ngơi ở đây.

 

Một tiếng còi vang vọng xuyên qua rừng núi, Hoa Hoa và Tiểu Hắc đồng thời dậy, chút do dự mà cắm đầu chạy như điên về phía tiếng còi truyền đến.

 

Kiều Niệm thổi còi đầy một khắc, liền thấy tiếng hổ gầm, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngần tú lệ lập tức hiện lên nụ rạng rỡ, khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng của Hoa Hoa và Tiểu Hắc liền xuất hiện trong tầm mắt Kiều Niệm.

 

“Hoa Hoa, Tiểu Hắc, hóa hai ngươi đang chơi cùng .” Kiều Niệm tiến lên hai bước, xoa xoa cái đầu to của Hoa Hoa, bế Tiểu Hắc lên vuốt ve lông nó, cố gắng cho cả hai đều chăm sóc.

 

Khóe miệng Hoa Hoa nhếch lên, đôi mắt to gần như híp thành một đường, mặc cho Kiều Niệm xoa rối lông của nó. Tiểu Hắc cũng vẻ mặt hưởng thụ, chờ Kiều Niệm vuốt lông cho nó.

 

Cảnh tượng nếu khác thấy, chắc chắn sẽ khiến kinh ngạc đến rớt cằm, đó chính là chúa tể rừng núi đó, hòa thuận với một con , một con mèo như , hơn nữa còn mặc cho cô gái xoa nắn nó.

 

Kiều Niệm tương tác với hai con một lát, phất tay lấy hai cái bát ăn của chúng, đổ đầy nước linh tuyền cho chúng, lấy một đống rau xanh, bắp cải, củ cải do gian sản xuất , bảo cả hai con ăn nhiều .

 

Không nàng lấy những thứ khác , gần đây để tăng cường thu hoạch trong gian, Kiều Niệm trồng nhiều nhất chính là những loại rau củ cải chín nhanh .

 

Sau hơn mười ngày nỗ lực ngừng nghỉ, thu hoạch cuối cùng đạt đến ba mươi , đó, dự báo thời tiết từ ba ngày tới mới thành bảy ngày tới.

 

Kiều Niệm lúc đó thấy thì tức đến suýt nhảy dựng lên, nàng nỗ lực như , kết quả chỉ cho nàng cái . Tuy nhiên, khi hồn, nàng bỗng cảm thấy chuyện ẩn chứa điều gì đó đúng, trong ký ức từ Tết đến giờ hề một giọt mưa nào, Hoa Quế Hương cũng chỉ một với nàng rằng năm nay lúa mì trong ruộng sinh trưởng .

 

Dự báo thời tiết bảy ngày tới mới cũng là nắng, những chút dấu hiệu mưa nào, ngay cả một ngày âm u cũng .

 

Kiều Niệm thể cảnh giác, thiên tai phổ biến nhất thời cổ đại chính là hạn hán. Ngày hôm Kiều Niệm liền đến con sông nhỏ ở đầu thôn xem xét, mực nước sông giảm ít nhất nửa mét, điều thể khiến nàng coi trọng.

 

Mấy ngày nay hễ ruộng, nàng đều cố ý vô ý than vãn với trời mưa, nếu mưa thì họ cũng đỡ vất vả hơn, cần ngày nào cũng tưới nước cho ruộng nữa.

 

Lại giả vờ nhớ bao lâu mưa, hỏi ai nhớ .

 

Nhiều xong đều trầm tư, hình như năm nay đúng là mưa, họ đều dựa con sông đầu thôn để tưới tiêu hoa màu. Vương Thiết Ngưu dường như nghĩ tới điều gì, sắc mặt chút khó coi, lặng lẽ xong công việc trong tay, buổi trưa về liền với trưởng thôn suy đoán của .

 

“Cha, từ đầu xuân đến giờ gần ba tháng mưa ?”

 

Trưởng thôn gần đây cũng đang lo lắng về chuyện , bát cơm bàn lập tức cảm thấy mất chút hương vị, “Ta hai ngày nay khắp các thửa ruộng của từng nhà, năm nay sợ là một năm tai họa . Lúa mì khi ngậm sữa mà đủ nước mưa, sản lượng sợ là sẽ giảm một nửa.”

 

Lời , sắc mặt bàn đều trở nên nghiêm trọng, vợ trưởng thôn Điền Thị mấy ngày nay lo lắng đến nỗi miệng nổi mụn nước, nhưng trời mưa thì bà lo cũng chẳng cách nào, chỉ thể dẫn con dâu, cháu trai cháu gái lên núi đào thêm đồ ăn , về phơi khô tích trữ, chỉ sợ mùa đông trong nhà đủ lương thực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-59.html.]

 

“Vợ cả của lão đại, vợ của lão nhị, khi các ngươi về nhà Nương đẻ thì với gia đình rằng, lương thực năm nay nhất đừng bán, nửa cuối năm còn tình hình sẽ .” Điền Thị mở miệng căn dặn một câu.

 

Trưởng thôn cũng tiếp lời , “Người xưa hạn lớn tất lạnh lớn, đến giờ mà trời vẫn mưa, mùa đông năm nay chừng cũng dễ chịu gì, năm nay lương thực nhà chúng sẽ bán. Trong thôn sẽ bữa cơm, núi thứ gì ăn thì cũng tìm cách thu thập về hết.

 

May mà còn công việc ở nhà họ Kiều. Lão đại, đợi phát tiền công, bảo Nương con lấy thêm ít bạc, con và lão nhị trấn mua ít lương thực về, trong lòng cứ thấy yên tâm.”

 

“Đã , cha.”

 

“Chúng con .”

 

Vợ chồng Vương Thiết Ngưu và vợ chồng Vương Thiết Hải đồng thanh đáp lời.

 

Cảnh tượng như liên tiếp xảy trong nhà Ngô gia và vài gia đình khác trong thôn. Tổ tiên đời đời của họ đều là những bám đất mà sống, Kiều Niệm chỉ cần nhắc nhở một chút, nhiều liền nhận điều bất thường. Những thông minh hơn thì theo cách nhà trưởng thôn, năm nay bất kể thu hoạch bao nhiêu, trừ phần nộp thuế lương thực, đều ý định bán .

 

Kiều Niệm như một Nương già, hai đứa lớn nhỏ ăn xong đồ của , chơi với chúng một lát chuẩn xuống núi. Nàng cần trấn một chuyến, mua thêm nhiều đồ dùng cần thiết cho gia đình. Vạn nhất thật sự xảy nạn đói, đồ đạc chắc chắn sẽ tăng giá.

 

Về lương thực, nàng gieo trồng trong gian, đủ cho nhà ăn. nàng vẫn mua một ít để ở bên ngoài, như nàng mới dễ dàng "tuồn" lương thực từ trong gian .

 

Hoa Hoa dạo trở nên đặc biệt linh tính, thấy nàng dậy liền c.ắ.n váy nàng, đôi mắt Kiều Niệm, cái đầu lớn còn nghiêng về một hướng.

 

"Hoa Hoa, ngươi đưa ?" Kiều Niệm nghi hoặc hỏi, nhưng bước chân tự nhiên mà theo.

 

Tiểu Hắc dường như điều gì đó, cũng theo .

 

Kiều Niệm dẫn vòng vèo, vấp váp, càng càng xa, cây cỏ trong rừng cũng càng lúc càng rậm rạp. Ước chừng gần một canh giờ, Hoa Hoa và Tiểu Hắc cùng dừng bên mấy cây khô đổ nát. Hoa Hoa gầm khẽ một tiếng, cái đầu lớn nghiêng sang một bên, ý bảo Kiều Niệm thứ phía cây khô.

 

Kiều Niệm thở dốc, tiến lên , một cây xích linh chi to lớn tĩnh lặng mọc ở gốc cây khô. Kiều Niệm kìm kinh ngạc thốt lên, "Là xích linh chi! Hoa Hoa, Tiểu Hắc, các ngươi mà tìm xích linh chi lớn đến thế, đúng là bảo bối ngoan của tỷ tỷ."

 

Hoa Hoa và Tiểu Hắc khen, hai đứa gần như cùng lúc kiêu ngạo ngẩng đầu, chờ Kiều Niệm vuốt ve chúng, bộ dáng đó kỳ diệu vô cùng giống .

 

Kiều Niệm buồn xoa mấy cái lên mỗi đứa, còn vuốt lông cho chúng, đó mới nghĩ cách cắt linh chi xuống. Nàng quan sát một vòng, phát hiện bên cây linh chi còn ẩn chứa một cây linh chi nhỏ, chắc là mới mọc lâu.

 

Nàng dứt khoát đào hết đất xung quanh cây khô , thu cả cây gian. Cây xích linh chi lớn thể bán cho Tế Nhân Đường, còn cây nhỏ thì cứ để nó tiếp tục sinh trưởng trong gian.

 

Điều đáng là bốn cây nhân sâm trong gian hoa hai , xung quanh mọc thêm một đống mầm nhân sâm non. Còn cả tử u đế hoa ban đầu mới nhú mầm, ba cây nụ hoa, và năm cây khác sắp nở hoa .

 

Kiều Niệm lấp đất , Tiểu Hắc "meo meo" kêu với nàng, ý bảo chủ nhân, ở đây còn thứ .

 

Kiều Niệm bây giờ dễ dàng hiểu ý của Tiểu Hắc và Hoa Hoa. Nàng vòng qua cây khô, tiến lên , là một cây nhân sâm, nhưng niên đại chắc lớn lắm. Kiều Niệm cũng chê, vung cuốc mấy nhát đào nó . Nhìn bộ dáng nhân sâm, chắc đủ trăm năm, mang về cho Hoa Quế Hương ngâm nước uống cũng .

 

"Hôm nay đa tạ các ngươi, nếu phát hiện thứ gì cũng nhớ cho nhé. Thôi, các ngươi chơi , xuống núi đây. Tiểu Hắc buổi tối đừng về quá muộn." Kiều Niệm dặn dò vài câu, là thật sự xuống núi. Hôm nay nàng chậm trễ lâu, nếu trấn, nàng nhanh hơn một chút.

 

---

Loading...