Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:15:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Cây nhân sâm các ngươi ?"

 

Chưa đợi Tiêu Cẩm Ngọc và những khác hồn từ sự kinh ngạc của Tử U Đế Hoa, Kiều Niệm từ trong giỏ lấy cây nhân sâm mũm mĩm .

 

Thấy mấy đều ngẩn tiếp lời, Kiều Niệm hiểu tại , bước tới, dùng bàn tay nắm nhân sâm vẫy vẫy mắt mấy , cứ thế biến một cây nhân sâm mấy trăm năm, vẫy thành cảm giác như củ cải trắng lớn đáng tiền.

 

Khóe mắt Tiêu Cẩm Ngọc tự chủ mà giật giật, cảm thấy vận may của nha đầu lẽ nghịch thiên , gì, cũng cần phái ngoài vất vả tìm kiếm nữa, cứ trực tiếp đến hỏi nàng , nhất định thể tiết kiệm ít chuyện.

 

Hơn nữa xem đầu của nha đầu khác khác , vật gì quý giá đến chỗ nàng, đều thể thành dáng vẻ đáng tiền như , tùy tiện đến mức cứ như đang hôm nay ăn gì.

 

Tiêu Cẩm Ngọc một tay ôm ngực, tay nhanh chóng đón lấy cây nhân sâm, cảm thấy nếu tay nữa, rễ con của cây nhân sâm ít nhất tám trăm năm lẽ đều sẽ tiểu nha đầu vẫy rụng mất.

 

"Tiểu Niệm Niệm, nhân sâm thể cầm như , dễ hỏng rễ con của nó, cây nhân sâm giá năm ngàn lượng, nếu còn , Tiểu Niệm Niệm nhất định nhớ tới nha." Tiêu Cẩm Ngọc đưa nhân sâm cho Dạ Nhất, bảo dùng hộp gấm cẩn thận đựng , ngày mai liền thúc ngựa nhanh chóng đưa về phủ, dùng cái t.h.u.ố.c cho đại ca, hiệu quả nhất định sẽ hơn nhiều so với cây năm trăm năm .

 

Lần đến lượt Kiều Niệm mặt kinh ngạc, một cây nhân sâm năm ngàn lượng, bốn cây nhân sâm còn nuôi trong gian, chẳng trong chốc lát vạn lượng bạc trong tay .

 

Kiều Niệm cảm thấy thể nhẹ bẫng, vui sướng bay lên tại chỗ, Tiêu Cẩm Ngọc thật sự là một đại hảo nhân, nụ rạng rỡ khiến Tiêu Cẩm Ngọc suýt nữa tưởng rằng nàng ý đồ bất chính với .

 

Kiều Niệm mặc kệ nghĩ gì, trực tiếp vươn một bàn tay nhỏ trắng nõn như ngọc, "Tiêu công tử, ngân phiếu bạc trắng? Xin hỏi chi trả thế nào?"

 

Khóe môi Tiêu Cẩm Ngọc cứng đờ trong thoáng chốc, tay bất giác siết nhẹ trong ống tay áo, : “Tiểu Niệm Niệm, chúng quen thế , cứ gọi là Tiêu đại ca .” Hắn dừng một chút thêm: “Tiểu Niệm Niệm bạc trắng ngân phiếu? Ta đều thể thu xếp, chỉ là hiện giờ mang theo nhiều bạc đến . Đợi chúng xuống núi, sẽ đến Tế Nhân Đường lấy bạc.”

 

Kiều Niệm chẳng để tâm, khoát tay, chỉ là một cách xưng hô thôi, nàng bận lòng, bèn : “Không thành vấn đề, nhưng của ngài thể giúp đưa con lợn rừng đó xuống núi ? Nhà đang xây nhà mới, thêm món ngon cho họ.”

 

Tiêu Cẩm Ngọc khẽ gật đầu, chỉ một ánh mắt, Dạ Nhất lập tức sắp xếp.

 

Khi đoàn đến chân núi, Kiều Niệm đưa tay chỉ một nhóm đang bận rộn chân núi, : “Đó chính là nơi nhà đang xây nhà mới. Làm phiền Dạ Thất giúp vác con lợn rừng đến đó là . Tiêu đại ca ghé nhà chơi ?”

 

Khi Kiều Niệm câu cuối cùng, nàng thầm cầu nguyện trong lòng: Ngài ngàn vạn đừng ! Nếu , chắc chắn sẽ khiến trong thôn kéo đến vây xem, nàng giải thích từng một.

 

Tiêu Cẩm Ngọc thấy vẻ mặt đáng yêu rõ ràng là thật lòng của Kiều Niệm, khỏi mỉm nữa, “Hôm nay chút vội vàng, vả giờ y phục chỉnh tề, thật sự tiện gặp . Hẹn ngày khác nhất định sẽ đến tận nhà bái phỏng.”

 

Và quan trọng nhất là Tử U Đế Hoa thể đợi thêm nữa, cần nhanh chóng mang về t.h.u.ố.c mới phát huy hiệu quả.

 

Kiều Niệm rằng cần khách sáo, nhưng nhân tình thế thái nàng vẫn hiểu, bèn mỉm gật đầu, để Tiêu Cẩm Ngọc và những khác về trấn . Nàng về nhà với Hoa Quế Hương một tiếng, con lợn rừng lớn như , lão thái thái chắc chắn sẽ lo lắng trong lòng.

 

Trong khi đó, ở thôn Hòe Thụ, xôn xao cả lên. Dạ Thất vác con lợn rừng đến chỗ nhà Kiều gia đang xây, chỉ là Kiều cô nương săn , nhờ giúp đưa về, liền chạy mất dạng.

 

Phía nhà Kiều gia xây dựng, mỗi ngày đều thôn dân thỉnh thoảng ghé qua xem. Bỗng nhiên thấy mang đến một con lợn rừng to lớn như , đám đông lập tức sôi trào, những kẻ hiếu sự liền khắp thôn loan tin.

 

Đợi đến khi Kiều Niệm trở về, khu vực quanh nhà tranh vây kín mít.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-46.html.]

“Mọi tránh , cho .” Kiều Niệm chen đám đông, nhưng đều chen lấn xem lợn rừng, ai để ý đến nàng. Hết cách, nàng đành lớn tiếng gọi một tiếng.

 

“Nhị nha đầu về , mau tránh , cho nhị nha đầu .” Không là ai một câu, đám đông lúc mới nhường một con đường, để Kiều Niệm bước .

 

Hoa Quế Hương thấy cháu gái về, lập tức kéo tay nàng kiểm tra từ xuống một lượt, thấy nàng vẫn như lúc sáng lên núi, thậm chí quần áo còn dính một hạt bùn nào, bà mới nghiêm mặt : “Con ranh c.h.ế.t tiệt , c.h.ế.t bà nội ! Con lợn rừng rốt cuộc là ? Vừa là con săn ?”

 

Kiều Niệm giờ đây dối trôi chảy, cần chuẩn , “Bà nội, sáng nay con đào một cây nhân sâm trăm năm núi, gặp chủ nhân của Tế Nhân Đường, liền bán cây nhân sâm cho họ.

 

Không ngờ khi xuống núi gặp con lợn rừng , của Tế Nhân Đường hợp sức mới đ.á.n.h c.h.ế.t nó, họ vội vã về trấn, lợn rừng cũng mang , nên liền trực tiếp tặng cho con. Vừa là hộ vệ của ông chủ Tế Nhân Đường, là con nhờ giúp đưa lợn rừng về.”

 

“Cái gì? Con lợn rừng tặng cho con ư?” Giọng của Hoa Quế Hương gần như ngay lập tức tiếng bàn tán của đám đông nhấn chìm.

 

“Nhị nha đầu, con thật sự đào nhân sâm ? Bán bao nhiêu bạc?”

 

“Con đào nhân sâm ở ? Mau cho ?”

 

“Nhị nha đầu, cây nhân sâm trăm năm đó trông thế nào? Bán bao nhiêu bạc ?”

 

Đám đông sôi nổi hẳn lên, rõ ràng nhân sâm hấp dẫn hơn lợn rừng. Mỗi một câu, tất cả đều tò mò nhân sâm bán bao nhiêu bạc, còn vài tiếng nghi ngờ, hỏi Kiều Niệm khi nào nhận nhầm .

 

Thôn trưởng lúc cuối cùng cũng chen qua đám đông, giơ tay hiệu im lặng, “Tất cả đừng cãi nữa, ồn ào thế nhị nha đầu chuyện ?”

 

May mà lời của thôn trưởng vẫn tác dụng, tiếng ồn của đám đông dần dần ngưng , Kiều Niệm thở phào nhẹ nhõm. Vừa nàng ồn đến mức suýt chút nữa kéo Hoa Quế Hương bỏ , cứ để họ cãi vã đủ , nàng sẽ tìm g.i.ế.c lợn , dù mục đích nàng đạt là đủ .

 

“Nhị nha đầu, con thật sự đào nhân sâm núi ?” Thôn trưởng thật hỏi, nhưng lời là do Kiều Niệm tự , nếu hỏi thôn dân chắc chắn sẽ càng tò mò hơn, đoán già đoán non đủ thứ, chi bằng bây giờ rõ ràng mặt .

 

Kiều Niệm lập tức gật đầu, : “Thôn trưởng bá, con quả thực đào nhân sâm núi, và bán cho Tế Nhân Đường. Nếu tin, thể đến đó hỏi thử.”

 

“Thế bán bao nhiêu bạc ?” Trương Quả Phụ lập tức hỏi dồn, trong lòng nàng tò mò đến c.h.ế.t.

 

“Hai trăm lượng.” Kiều Niệm nhanh chóng đáp.

 

Hai trăm lượng, con một nữa khiến đám đông bùng nổ, ngay cả trái tim của thôn trưởng cũng run rẩy theo. Đó là hai trăm lượng bạc đó, họ cả đời cũng thể kiếm nhiều bạc như .

 

Trong chốc lát, đủ thứ lời vang lên, đủ loại ghen tị, nhiều Kiều Niệm với ánh mắt đúng lắm.

 

Hoa Quế Hương ngờ cháu gái tay tung tin tức chấn động như , đến hai trăm lượng bạc, trái tim bà cũng đập thình thịch dữ dội. Bà thầm nắm c.h.ặ.t t.a.y cháu gái, gì, nhấc chân thẳng nhóm mấy bà cô đang chuyện vui vẻ nhất.

 

Theo cùng khen ngợi Kiều Niệm, nào là cháu gái bà bản lĩnh, mấy ngày còn bắt thỏ và gà rừng, cháu gái theo tài năng của đại nhi tử nhà bà, giờ đây cả nhà đều trông cậy một nó. Tóm , lời ý gì cũng .

 

Kiều Niệm thấy bà nội , nhưng con lợn rừng vẫn đất, bất đắc dĩ nàng đành tự tìm thôn trưởng, nhờ ông giúp tìm trong thôn g.i.ế.c con lợn rừng . Người g.i.ế.c lợn sẽ một cái chân của lợn, cộng thêm hai mươi văn tiền.

 

Thôn trưởng , toe toét cả hàm răng, vì trong thôn chỉ đại nhi tử của ông g.i.ế.c lợn, tiền và thịt chỉ nhà ông mới kiếm .

 

---

Loading...