Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 35

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:13:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ngày thứ hai khi nhận địa khế, trưởng thôn giúp mời dân làng, bắt đầu dọn dẹp mảnh đất hoang đó.

 

Ở trấn, nam tử trưởng thành việc một ngày mười hai đến mười lăm văn tiền. Hoa Quế Hương quyết định mỗi một ngày trả mười bốn văn, nhưng buổi trưa bao cơm.

 

Dân làng trả công cao như , còn là việc ngay tại nhà, phàm là những ai bận việc đều đến cả.

 

Ngày đầu tiên hơn năm mươi đến. Trưởng thôn thấy liền nhíu mày, bảo mỗi nhà chỉ giữ một lao động khỏe mạnh, những còn đều về. Khai hoang cần nhiều đến thế, cuối cùng chỉ giữ hai mươi lăm , công việc khai hoang mới chính thức bắt đầu.

 

Việc là do trưởng thôn giúp khởi xướng, hơn nữa nhà Kiều Niệm nam tử trưởng thành chủ, trưởng thôn dứt khoát ở đây giúp trông nom, chỉ huy nhặt hết đá trong đất hoang , chất đống ở đầu ruộng. Những thứ khi xây nhà đều thể dùng đến.

 

Sau đó dọn dẹp cỏ dại trong đất, còn hơn mười cây nhỏ to bằng cánh tay nam tử trưởng thành. Sau khi hỏi Kiều Niệm, ông cho đào cả gốc lên. Những thứ cũng gom , lát nữa thể dùng củi đốt.

 

Kiều Niệm và Hoa Quế Hương bận rộn dựng một bếp đất đơn giản ở đầu ruộng. Tuy bao cơm, nhưng nước nóng vẫn cung cấp. Việc gánh nước vẫn là nhờ dân làng, mỗi chuyến gánh hai thùng nước, một chuyến một văn tiền, mỗi ngày kết toán một .

 

Củi đun nước thì Bình An cùng Triệu Cảnh Hạo hai thể lo liệu. Hai giờ thiết đến mức hận thể mặc chung một chiếc quần. Triệu Cảnh Hạo càng ngọt ngào, miệng luôn miệng gọi "Đại ca", Bình An gì cũng dẫn theo.

 

Công việc sắp xếp thỏa, Kiều Niệm ở khu đất hoang cả một ngày. Ngày thứ hai, nàng liền dẫn một nhóm các bác, các thím, các dì lên núi đào thảo dược.

 

“Các thím các bác, xem, đây là Tử Hoa Địa Đinh, hoa của nó màu tím, dễ nhận . Còn loại mọc như thế là Hạ Khô Thảo, đây là Xa Tiền Thảo. Khi đào nhất định rõ, khi về phân biệt từng loại d.ư.ợ.c liệu , như mới thể mang trấn bán, y quán mới thu mua.”

 

Kiều Niệm một gò đất cao, giơ các loại thảo d.ư.ợ.c thường gặp đào đường cho xem, tỉ mỉ rõ hình dạng của từng loại d.ư.ợ.c liệu, đó chia mỗi một cây từ gùi của , để họ đối chiếu mà tìm.

 

Mọi nhận thảo d.ư.ợ.c chia, lời ý ngừng tuôn . Người khen Kiều Niệm tấm lòng , Kiều Niệm rộng lượng, d.ư.ợ.c liệu quý giá như mà còn nguyện ý dạy họ, hơn nữa cầu báo đáp, hổ là đứa trẻ lớn lên ở thôn Hòe Thụ của họ, tính tình quả là .

 

Trương quả phụ, hôm đó gặp xe bò, lúc cũng tươi những lời ho, như thể hôm đó xe bò Kiều Niệm bằng ánh mắt lòng là nàng , hơn nữa còn cố ý vô tình nhắc đến con trai út của nàng , hai tuổi tác xấp xỉ, ngày mai con trai út của nàng cũng sẽ đến đào thảo dược, hai họ chuyện hợp .

 

Kiều Niệm trong lòng thầm trợn mắt khinh bỉ. Nếu nàng nhớ lầm, con trai út của Trương quả phụ đen lùn, hơn nữa còn cao bằng nàng. Tuy nàng kẻ chỉ chuộng dung mạo, nhưng đối với nửa cũng yêu cầu, hơn nữa nàng bây giờ mới mười bốn tuổi, tìm nam nhân gì? Kiếm bạc chẳng hơn ?

 

Thế nhưng lúc đông , đều năm câu ba điều, Kiều Niệm cũng tiện lên tiếng phản bác. thê tử của trưởng thôn, Điền thị, nổi nữa, liền trực tiếp lái sang chuyện khác, tiện thể còn đẩy Trương quả phụ sang một bên, : “Nha đầu hai, ngờ những thứ chúng thường thấy núi ngày thường là thảo dược. Nếu ngươi , chúng đều còn tưởng là cỏ dại.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-35.html.]

“Phải đó, mấy loại cỏ , , là mấy loại thảo d.ư.ợ.c , lên núi đào rau dại thường xuyên gặp, đều để ý, thật ngờ những thứ còn thể mang đến y quán đổi tiền.” Ngô đại nương, vẫn luôn thiết với Hoa Quế Hương, cũng thuận thế tiếp lời.

 

Kiều Niệm nụ đổi, nhẹ nhàng đáp vài câu, bảo tản tìm thảo dược. Nàng sẽ ở gần đó, nếu ai đào thứ tương tự hoặc chắc chắn, đều thể đến hỏi nàng.

 

Lúc , ánh nắng ban mai vặn chiếu lên nàng, như phủ lên nàng một lớp ánh sáng nhàn nhạt, khiến thiếu nữ ngày càng lớn thêm một phần thanh lệ thoát tục. Vẻ mặt vàng vọt xanh xao ngày dần tiêu tan, đó là dáng vẻ tươi tắn, linh động nhưng vẫn đầy dịu dàng, như tinh linh trong núi khi .

 

Cả ngày hôm đó, Kiều Niệm cảm thấy còn mệt hơn tự đào vài chục cân thảo dược. Mặc dù đều khá quen thuộc với cây cối ở ngoại vi núi, nhưng ngày thường mấy khi để ý, đến lúc đào nhiều điều chắc chắn.

 

Kiều Niệm xem xong cái chạy xem cái . Cuối cùng khi xuống núi, nàng giúp kiểm tra bộ d.ư.ợ.c liệu mà đào trong gùi, xác nhận vấn đề gì, nàng mới vác gùi về nhà.

 

Hôm nay vì dạy dân làng nhận d.ư.ợ.c liệu, nên nàng chỉ đào nửa gùi Xa Tiền Thảo và Hạ Khô Thảo. Những loại mọc thành từng đám lớn đều tương đối gần khu vực bên trong, nàng dám dẫn dân làng đó.

 

Tuy nhiên, hiện tại nàng đang hơn tám trăm lạng bạc trong tay, lòng hoảng sợ. Hôm nay dạy , ngày mai nàng thể việc của riêng .

 

Về đến nhà lúc thấy Hoa Quế Hương và Bình An, cả tiểu Cảnh Hạo cũng từ khu đất hoang trở về. Bốn hỏi thăm tình hình của trong ngày. Kiều Niệm hôm nay nhặt hết đá trong đất xong xuôi, ngày mai sẽ bắt đầu nhổ cỏ dại trong đất.

 

Kiều Niệm chuyện với Hoa Quế Hương rửa tay, đó cùng bếp bắt đầu bữa tối.

 

Bình An và Cảnh Hạo cả ngày thấy Tiểu Hắc , cũng nó chạy mất . Hai tính cùng tìm ở phía chân núi.

 

Hôm nay mệt cả ngày, nên bữa tối đơn giản hơn một chút. Hoa Quế Hương nhóm lửa, Kiều Niệm tiên vớt bốn chiếc bánh trứng, xào một đĩa rau xanh. Thịt ba chỉ và giò heo của hôm qua vẫn còn ăn hết, nàng chia một ít cho nồi nước nóng hâm .

 

Sau khi xào rau xong, nàng thêm chút thịt heo nồi, thêm nước. Nước sôi thì đổ hỗn hợp bột pha sẵn , nhanh một phần canh bún rau xanh lò.

 

Vừa lúc , trong sân truyền đến tiếng chuyện của Bình An và Cảnh Hạo. Tiểu Hắc nhanh hơn hai một bước xông bếp, quấn quýt bên chân Kiều Niệm "meo meo" ngừng.

 

Kiều Niệm bảo Bình An và Cảnh Hạo rửa tay ăn cơm, múc nửa bát canh bún bát Tiểu Hắc, cho thêm một cọng rau xanh non. Tiểu Hắc lập tức kêu nữa, xổm ở góc ăn ngấu nghiến.

 

Triệu Cảnh Hạo ăn đến mức hai má phúng phính như một chú hamster nhỏ, thức ăn trong miệng khiến vẻ mặt đầy mãn nguyện và hưởng thụ. Hắn cảm thấy hai ngày là hai ngày vui vẻ nhất của , trừ những lúc thăm và ông bà nội.

 

Mỗi ngày đều ăn những món ăn đặc biệt ngon, mỗi ăn xong đều cảm thấy trong thoải mái vô cùng. Cảm giác vô lực thỉnh thoảng xuất hiện , hai ngày nay một cũng thấy. Hắn thật sự vĩnh viễn ở trong gia đình ...

 

---

Loading...