Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:13:22
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Niệm một chạy đến cửa nhà, liền thấy cửa nhà nàng vây kín xem náo nhiệt. Nàng cố gắng chen lấn qua đám đông chen , thấy là nàng về, chủ động né sang một bên, nhường một lối .
Kiều Niệm chen , liền thấy giọng của nhị thúc nàng, Kiều Hải.
"Mẫu , vẫn là mẫu ruột của con ? Chỉ hỏi mượn ít ngân lượng để cho Thuận An đóng học phí, ngân lượng? Người hôm qua chẳng lên trấn bán cái thứ sơn d.ư.ợ.c gì đó ? Cho chúng con mượn vài lượng ngân lượng thì chứ? Con chỉ là mượn, chứ trả, đến nỗi tuyệt tình như ?"
Hoa Quế Hương lúc tức đến run rẩy, đôi mắt cũng đến đỏ hoe. Nghe lời Kiều Hải , Hoa Quế Hương đột nhiên nữa. Vì cái đồ bất hiếu , nàng cái gì chứ, thật là uổng phí, thấu cái mức độ vô sỉ của thằng con .
Khoảnh khắc nàng dường như thật sự nghĩ thông suốt, giọng còn xen lẫn bi thương, chỉ phẫn nộ hỏi Kiều Hải: "Kiều lão nhị, ngươi lấy cái mặt mũi lớn như , ngươi mượn ngân lượng là cho ngươi mượn ? Ngươi xem bao nhiêu năm nay ngươi mượn danh nghĩa mượn mà bòn rút của bao nhiêu ngân lượng? Đến giờ trả một xu nào ?
Hơn nữa chúng phân gia , hôm qua nhà mới bán ngân lượng, ngươi Niệm Niệm và Bình An tốn bao nhiêu công sức ? Ngươi thậm chí còn quan tâm đến lão bà tử một chút nào, hôm nay chễm chệ đến tận cửa đòi tiền, chỉ ngươi đòi, còn dắt theo cả vợ con đến đòi. Thấy cho, ngươi liền lớn tiếng dọa cho đập chậu đưa tang. Ta khinh! Lão bà tử nhiều nuôi dưỡng đưa tang, cho dù ai, cũng cần cái nhà ngươi những đồ bất hiếu như đập chậu đưa tang ."
"Bà nội, thật sự tuyệt tình như ? Con còn là cháu nội của ? Người hôm qua bán nhiều ngân lượng như , thể cho con năm lượng ngân lượng đóng học phí? Con còn là cháu nội ruột của ?"
Kiều Thuận An hôm nay là đặc biệt trở về để đòi ngân lượng, về đến nhà mới nhà phân gia, mẫu nàng ngân lượng, đang nghĩ hỏi bà nội , dù cũng là cháu đích tôn của nhà họ Kiều, còn là sách, bà nội cũng thể cho .
Đang nghĩ thì phụ cũng từ trấn trở về, hôm nay Kiều Hải ở trấn gặp trong thôn, mới đại phòng hôm qua núi đào đồ , nghĩ bụng về xem thật , ngờ nhi tử cũng về.
Cha con hai trong phòng bàn bạc, liền đến tận cửa hỏi Hoa Quế Hương mượn ngân lượng, danh nghĩa đương nhiên là để Kiều Thuận An đóng học phí. Hoa Quế Hương một mực khẳng định tiền, ngân lượng bán hôm qua dùng hết để mua quần áo, giày dép và vải vóc, bông cho các hài tử đại phòng, còn đại phòng bây giờ là do nha đầu Kiều Niệm chủ, bảo bọn họ đừng động một chút là đến cửa chiếm tiện nghi.
Cứ thế hai bên lời qua tiếng cãi vã. Bình An chạy tìm thôn trưởng, giống , Bình An lén lút mà từ lúc chạy khỏi nhà chạy lớn tiếng la lối, nhị thúc một nhà bức tử bà nội. Thế là Bình An và thôn trưởng còn về, ngược ít trong thôn đến xem náo nhiệt.
"Nào cái chuyện con cháu các ngươi như ? Ngày thường hiếu kính bà nội , phân gia mà còn chạy đến ép buộc bà nội đưa ngân lượng cho các ngươi, đây là đạo lý ở ? Cái loại mà còn là sách ư? Ta thấy chính là khoác lên một cái vỏ bọc sách, những chuyện còn chẳng bằng bọn những kẻ chân đất nhà quê, ít nhất bọn còn tôn trọng già, tôn trọng trưởng bối, một nhà tin tưởng yêu thương lẫn .
Còn các ngươi thì ? Cậy bà nội thương xót tình con cháu, hết đến khác tổn thương lòng bà. Giờ nhân lúc nhà mà đến tận cửa bức ép, xem, trong thôn nhà con cháu nào dám bất kính trưởng bối, bất hiếu nghịch ngợm đến ?"
Kiều Niệm lớn tiếng, khiến mặt đều thể thấy. Thấy bắt đầu xì xào bàn tán, Kiều Niệm nhanh chóng đến bên cạnh Hoa Quế Hương, đỡ bà xuống chiếc ghế dài phía , bảo bà nghỉ ngơi một lát, lấy , còn cứ giao hết cho nàng.
"Chính , chuyện như , Kiều lão nhị chẳng việc đàng hoàng ở trấn ? Còn chạy về đây tơ tưởng tiền dưỡng lão của lão thái thái?"
"Ta thấy chính là kiêu ngạo quá đà, nghĩ Hoa thẩm nương giờ chỉ một là con trai, liền bắt đầu coi Hoa thẩm nương gì. Phân gia mà vẫn an phận, thật đúng là một tên lang sói bạc tình."
"Nếu là nhà , nhất định sẽ đ.á.n.h gãy chân ."
"Thật sự quá bất hiếu ."
"Đồ lang sói bạc tình."
Người dân thôn quê phần lớn đều thuần phác hiếu thảo, bởi lẽ nơi đây đề cao việc hiếu kính song , những kẻ như Kiều Hải thực sự hiếm thấy. Thế nên lúc , trong đám đông, tất thảy đều thiên về phía Hoa Quế Hương. Kẻ thì bà đáng thương, tóc bạc tiễn tóc xanh kể, nay còn đứa con trai duy nhất bất hiếu chống đối, dù phân gia mà vẫn còn bức ép bà lấy bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-30.html.]
Muôn lời khiến sắc mặt cả nhà Kiều Hải khó coi đến cực điểm, thầm mắng đám trong thôn thích lo chuyện bao đồng. Những thứ đồ đạc và tiền bạc vốn dĩ nên thuộc về nhị phòng bọn họ, cớ gì để tiện nghi cho hai tên nhóc con của đại phòng, còn lão già c.h.ế.t tiệt , chỉ thiên vị đại phòng.
đợi phản bác, trưởng thôn từ trong đám đông bước , khuôn mặt đen sầm đến mức thể nhỏ nước, giọng nghiêm nghị: “Nhị nha đầu đúng, mắt cũng đều sáng tỏ cả, nào kẻ con cháu như ? Kiều Hải, đại phòng và nhị phòng các ngươi phân gia, đoạn đạo lý nào tiếp tục giúp đỡ nhà các ngươi nữa. Ngươi dẫn vợ con đến tận cửa ăn hiếp, là ý gì?
Cả Kiều Thuận An nữa, ngươi cũng học tư thục hai năm, đạo lý nông cạn như mà cũng hiểu ? Là trưởng tôn, những gánh vác việc nhà, gánh trách nhiệm, hiếu thảo với già, còn dùng ngữ khí như chất vấn trưởng bối, hỏi ngươi, sách của ngươi đều tới ?” Lời trưởng thôn dứt, hiển nhiên là ông đến từ lâu, chỉ phía mà bước .
Trong lòng Kiều Hải thầm nghĩ , lão già về phía đại phòng, bằng thì ngày phân gia , nhà bọn họ cũng sẽ chỉ chút đồ vật đó.
càng lời trưởng thôn, trong lòng một tia sợ hãi. Nhà bọn họ đóng cửa , khác chuyện nhà bọn họ ? một khi cái tiếng bất hiếu truyền ngoài, cả nhà thể coi như xong đời.
Lúc Kiều Hải cũng khôi phục một tia lý trí, thể để tiếng bất hiếu của truyền , vội vàng gượng gạo : “Trưởng thôn, đừng nhị nha đầu bừa, trong thôn cũng nàng mê hoặc cả , chuyện đó. Thuận Tử nhà chẳng ngày mai nộp học phí ? trong tay bạc chút tiện, nghĩ bụng mượn mẫu một ít, sẽ trả , thật sự hề bức ép, tin cứ hỏi thử.” Dứt lời, vội vàng về phía Hoa Quế Hương, đồng thời điên cuồng nháy mắt hiệu cho Hoa Quế Hương, hi vọng lúc bà thể giúp một câu.
Lâm Thị cũng cảm thấy sự việc đúng, lặng lẽ kéo con trai về phía , hiệu đừng gì.
Hoa Quế Hương lúc rõ sự vô sỉ và điểm dừng của đứa con trai , dung túng cho như nữa. Bà thật sâu một cái : “Trưởng thôn, đoạn tuyệt quan hệ với nhà lão nhị Kiều Hải. Từ hôm nay trở , Hoa Quế Hương chỉ một đứa con trai là Kiều Đại Sơn, và cũng chỉ nhận hai đứa trẻ của đại phòng là cháu nội cháu ngoại. Tất cả ở nhị phòng từ nay còn quan hệ gì với nữa.”
“Nương!”
“Bà nội?”
“Thím?”
Kiều Hải, Kiều Thuận An và trưởng thôn ba đồng loạt kinh hô thành tiếng. Thôn của bọn họ là một thôn làng tạp họ, tông tộc, lòng vốn tản mạn, nhưng cũng từng nhà nào đoạn tuyệt quan hệ.
Lời của Hoa Quế Hương dứt, tất cả mặt đều kinh ngạc đến nỗi nên lời, trong sân nhỏ một thoáng im lặng.
Bình An từ sớm chạy nhanh đến bên cạnh bà và tỷ tỷ . So với sự kinh ngạc và thể tin của khác khi đến chuyện đoạn tuyệt quan hệ, trong lòng ngược là vui mừng. Một đám sói mắt trắng, sớm coi bọn chúng là .
“Nương, con sai , hãy nguôi giận , con là đồ hỗn trướng, hôm nay là mỡ heo che mắt, nhất thời nghĩ sai , hãy tha thứ cho con , ngàn vạn thể đoạn tuyệt quan hệ mà.” Kiều Hải là thực sự hoảng loạn. Nếu đoạn tuyệt quan hệ với mẫu , trong thôn sẽ thế nào? Danh tiếng của thể coi như thối nát mất.
Kiều Thuận An dù cũng mới chỉ là một đứa trẻ mười tuổi. Vừa trong thôn chỉ trỏ, trưởng thôn quát mắng, trong lòng sớm đủ thứ bất mãn, cảm thấy mất mặt. Giờ phút Hoa Quế Hương đoạn tuyệt quan hệ với nhà bọn họ, điều sẽ khiến khác thế nào? Bạn học chắc chắn sẽ vì thế mà chế giễu ? Học viện khi nào nhận nữa ?
Càng nghĩ càng cảm thấy thể chịu nổi áp lực đó, liền trực tiếp gầm lên những lời trong lòng: “Con mụ già c.h.ế.t tiệt, ngươi thật sự bức c.h.ế.t cả nhà ư, đoạn tuyệt quan hệ với bọn ? Được, đoạn thì đoạn, sẽ bao giờ nhận ngươi là bà nữa.
Ngươi cứ chờ đó, đợi ngày thi đỗ Tú tài, Cử nhân, ngươi đừng hòng hưởng chút lợi lộc nào, ngươi, hức hức.”
Lời còn xong Kiều Hải vội vàng bịt miệng . Cứ để tiếp, tương lai của thể sẽ xong đời mất.
Lâm Thị cũng con trai dọa cho giật , vội vàng ôm chặt lấy , thầm nghĩ, con trai đúng là hồ đồ , giờ thì khó mà thu xếp nữa ......
---