Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:13:11
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Thị hôm nay đưa Kiều Kiều về nhà Nương đẻ, hai mùi hương nồng nặc từ gian nhà phía Đông tối qua kích thích đến mức khó chịu, nỡ tự bỏ tiền mua thịt ăn, nên hôm nay liền đến nhà Nương của Vương thị để ăn chực.
Lâm Thị tính toán vài lời ho với Nương , bảo g.i.ế.c một con gà trong nhà ăn, ai ngờ gà kịp ăn thì ngược Nương mắng, còn sai việc cả ngày, cuối cùng đến bữa tối cũng ăn đuổi về.
Hai lúc mệt đói, mãi mới về đến nhà, kết quả ngửi thấy mùi thịt thơm lừng khắp sân. Ngọn lửa tức giận trong lòng Kiều Kiều vốn sôi sục càng cháy mạnh hơn.
Nàng giơ chân bước về phía gian nhà phía Đông, đến cửa táo phòng, quả nhiên thấy bàn đặt một chậu thịt kho tàu đỏ bóng, và trong bát của ba bà cháu Hoa Quế Hương còn là cơm trắng. Nàng nhịn nữa, lớn tiếng gắt gỏng, “Bà nội, cũng quá thiên vị đấy! Tìm cách chia riêng nhị phòng chúng con , ba ngày ngày ăn ngon.
Người đây là ghét bỏ nhị phòng chúng con đến mức nào chứ? Chẳng lẽ cha con là con ruột của , chúng con là cháu nội cháu ngoại của , mà cứ mặc kệ sống c.h.ế.t của chúng con như ?”
Lúc Lâm Thị cũng bước , thấy thịt và cơm trong bát của ba , ánh mắt nàng lập tức đỏ hoe vì ghen tỵ, lớn tiếng , “Nương, hóa giấu kỹ đến ! Đem nhị phòng chúng con chia riêng, còn bắt chúng con mỗi năm nộp cho hai lượng bạc hiếu kính. Người thiên vị đến còn biên giới nữa , cho nhị phòng chúng con c.h.ế.t ?”
Hoa Quế Hương , mạnh tay đặt bát xuống bàn, vẻ mặt đầy khó chịu , “Lâm Nhị Nha, bớt nhảm từ miệng Nương ngươi ở đây ! Những năm nay tiền bạc trong nhà từng khoản từng khoản đều sổ sách rõ ràng. Khi phân gia đó là tiền cuối cùng trong nhà . Lão nương đây tiền riêng , cái thằng Kiều lão nhị trong lòng nó chẳng lẽ rõ ?
Gà rừng hôm qua là Niệm Niệm và Bình An lên núi đặt bẫy bắt , còn mang biếu thôn trưởng một con đấy, tin ngươi thể hỏi mà xem. Con gà rừng còn và hai con thỏ, hôm nay hai đứa trẻ trấn đổi tiền, mới mua thịt về bồi bổ thể cho lão bà tử đây.
Có bản lĩnh thì các ngươi cũng tự kiếm tiền ! Chúng phân gia , đừng thấy mùi thì bò đến khe cửa nhà khác mà trộm. Ồ, , các ngươi đây là tự tiện xông nhà khác, còn ở đây hồ giảo man triền nữa .”
Không đợi Lâm Thị và Kiều Kiều phản ứng, Hoa Quế Hương tiếp lời, “Còn ngươi nữa, Kiều Kiều! Có đồ thì ngươi mới là nãi của ngươi ? Một đứa con gái xuất giá, dám đêm về nhà, về đến nơi thấy lão bà tử đây thèm liếc mắt một cái. Ta còn tưởng ngươi nhận nữa chứ. Giờ chạy đến đây lải nhải với , ngươi nhận thì cũng coi như đứa cháu gái ! Mau về phòng của các ngươi , đừng đây chướng mắt.”
Kiều Niệm và Bình An hai đôi mắt lấp lánh đồng thời về phía Hoa Quế Hương. Lão thái thái bình thường ở trong làng từng to tiếng với ai, ngờ mắng một bộ, thật sự khiến họ mở mang tầm mắt, còn hả . Nhìn mặt Vương thị xanh lè vì tức giận .
Kiều Kiều hôm nay ở nhà bà nội chịu ấm ức , bà nội nàng m.a.n.g t.h.a.i mà vẫn bắt nàng giặt quần áo cho nhà cả. Nương nàng cho phép nàng cãi bà nội, cứ ép nàng giặt xong quần áo mới về nhà, cơm tối cũng ăn. Giờ Hoa Quế Hương mắng, còn đứa cháu gái , nàng uất ức cả ngày, nhịn nữa, liền “oa” một tiếng òa lên.
Lập tức nước mũi nước mắt lem nhem cả mặt, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn vốn chút thanh tú giờ thể nổi. Vừa chỉ tay Hoa Quế Hương và những khác, nhưng lời hướng về phía Nương , “Nương, Nương mau gọi cha về ! Bà nội nhận chúng nữa , nãi nhị phòng chúng c.h.ế.t , họ còn bắt nạt con, hức hức hức.”
Kiều Niệm bộ dạng nàng , cảm thấy món thịt kho tàu cũng chẳng còn ngon nữa, thực sự quá mất hứng. Nàng đặt đũa xuống , “Nhị thẩm nếu tìm nhị thúc, thì nhanh lên thôi, lát nữa trời tối đường an .” Trong lòng thầm nghĩ, các ngươi mau , bữa cơm ngon lành thế phá hỏng .
Nhắc đến Kiều lão nhị, lý trí của Lâm Thị kéo về một chút. Khi chồng dặn dò, bảo họ trong thời gian đừng gây chuyện với đại phòng và lão thái thái, tất cả hãy đợi khi Kiều Kiều xuất giá, sẽ sắp xếp riêng.
Nàng kéo kéo cánh tay Kiều Kiều, bảo nàng đừng nữa, giờ là lúc nào mà chỉ , thật sự chẳng tích sự gì. Trong lòng oán trách, miệng tự tìm cớ để hạ , “Nương, nếu nhận đứa cháu gái Kiều Kiều , thì chúng con cũng dây dưa nữa. Chuyện đợi hai hôm nữa lão gia về, con tự sẽ cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-18.html.]
Nói đoạn luyến tiếc liếc đĩa thịt kho tàu màu sắc tươi rói bàn, nuốt nước bọt ừng ực, kéo Kiều Kiều .
Kiều Kiều nhận ba Hoa Quế Hương thực sự sẽ cho nàng ăn thịt kho tàu, nàng càng to hơn, thậm chí còn xông lên cướp một miếng, dù chỉ là một miếng thôi. Nương nàng kéo quá chặt, nàng thể giằng .
Cho đến khi hai xa, thấy tiếng cửa gian nhà phía Tây mở đóng , ba Kiều Niệm vẫn thể thấy tiếng đầy tủi của Kiều Kiều.
Bị ồn như , ba vội vàng ăn hết cơm trong bát, cũng ai còn múc thêm cơm nữa.
“Niệm Niệm, nãi chút mệt , bát đũa hôm nay giao cho con đó, nãi về phòng đây.” Hoa Quế Hương xong, xoay rời khỏi táo phòng.
Kiều Niệm và Bình An đều thấy lão thái thái rớt nước mắt khi lưng . Tình m.á.u mủ, nào thể đoạn là đoạn . gia đình nhị phòng đúng là những kẻ bạch nhãn lang, đáng để Hoa Quế Hương vì họ mà đau lòng.
họ tạm thời cũng chẳng cách nào hơn. Kiều Niệm cảm thấy kế hoạch kiếm tiền của nàng đẩy nhanh hơn nữa, sớm xây một ngôi nhà riêng thuộc về họ, xa lánh cái gia đình .
Kiều Niệm dọn dẹp xong táo phòng, bước chân nhẹ nhàng đến cửa sổ của lão thái thái, nghĩ xem nên an ủi bà , tối nay ngủ cùng bà. nàng cửa sổ, tiếng của Hoa Quế Hương truyền từ bên trong, “Niệm Niệm, nãi , mau ngủ , ngày mai còn dậy sớm lên núi nữa.”
“Ồ, , nãi, con về ngủ đây.” Kiều Niệm bắt quả tang chút ngượng nghịu, nàng nghịch ngợm lè lưỡi, vẫy vẫy tay với Bình An đang cách đó xa. Hai như kẻ trộm lén lút về phòng .
Trước khi ngủ, Kiều Niệm như thường lệ gian một vòng. Nàng ngờ mới chỉ một ngày một đêm trôi qua, mạ mì và ngô cao đến đầu gối nàng, và lá khoai lang, khoai tây cũng dài đến mắt cá chân.
Dưa chuột, đậu que bò dài gần một mét, nếu giàn thì sẽ bò lan khắp đất mất. Thân cây cà chua, ớt thì thô cứng, rau xanh thế mà thể ăn , tươi non mọng nước, hơn nữa mỗi lá đều nguyên vẹn, một dấu vết côn trùng cắn.
Kiều Niệm cảm thấy lẽ vui đến ngây dại , cây trồng trong gian thể sâu bệnh hại chứ?
Kiểm tra xong tất cả cây trồng, Kiều Niệm dậy phòng chứa đồ ôm một bó tre nhỏ. Những cây tre vốn là loại bà nội nàng dùng để giàn cho rau củ hồi kiếp . Kiều Niệm định giàn cho dưa chuột và đậu que , kẻo dây leo của chúng quá mạnh, quấn các loại cây trồng khác.
Bận rộn xong việc đồng áng, Kiều Niệm tắm rửa bằng nước nóng , tủ lạnh tìm đồ ăn ngon, “Dâu tây, cherry, dưa hấu, chuối, bánh ngọt… á, miếng bánh kem dâu tây duy nhất của nàng vẫn còn? Tối qua chẳng ăn ?” Ý nghĩ đột nhiên nảy trong đầu khiến giọng Kiều Niệm cao vút lên vì phấn khích.
Chiếc bánh nhỏ của nàng , cả hộp cherry nữa, rõ ràng tối qua ăn chỉ còn nửa hộp. Nhìn kỹ , năm hộp sữa cũng nguyên vẹn. Vậy điều nghĩa là tủ lạnh của nàng chức năng khôi phục ? Vậy thì các vật tư khác trong nhà khi tiêu hao xong thể cũng sẽ mới ?
Kiều Niệm hào hứng đến mức chẳng ăn đồ gì nữa, tùy tiện xách một lốc chai Sprite nhỏ trong phòng khách, bếp lấy một gói muối, chớp mắt khỏi gian. Ra ngoài nhịn mở một chai Sprite uống một ngụm, “A, đúng là mùi vị , hì hì.” Lúc tâm trạng của nàng đến mức thể diễn tả .
Cất Sprite và muối còn gầm giường, đợi đến mai xem gian xuất hiện những thứ tương tự . Vỏ chai Sprite uống xong chỗ vứt, đành cất gian. nàng ghi nhớ vị trí. Xong xuôi những việc , nàng mới lên giường, nhắm mắt chốc lát tìm Chu Công .
---