Xuyên không, Nông Nữ mang theo không gian làm giàu - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:17:44
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Linh tinh
Không lâu , Hướng Hằng trở về với một chiếc hộp gỗ đàn hương nhỏ màu đỏ.
Kiều Niệm tuy tò mò Tiêu Cẩm Thịnh gì, nhưng nàng cũng tiện hỏi, chỉ thể chờ mở lời.
Tiêu Cẩm Thịnh nhận lấy chiếc hộp, ấn mà bên trong hộp phát một tiếng "bốp", Tiêu Cẩm Thịnh lúc mới mở nắp hộp .
Nhìn thấy thứ bên trong, Kiều Niệm kích động suýt chút nữa bật dậy, đôi tay nắm chặt lấy , mới để mất bình tĩnh.
“Kiều cô nương, nàng thể tìm linh dược, chắc hẳn cũng từng về truyền thuyết trăm năm . Khối đá giống ngọc mà ngọc , chính là linh tinh mà các tiên nhân ngày xưa từng dùng.
Mặc dù cụ thể cách sử dụng, nhưng nếu đặt vật ở đầu giường trong thời gian dài, hoặc mang theo bên , thể giúp cơ thể trở nên nhẹ nhàng, một bệnh tật nhỏ thậm chí thể tự khỏi mà cần thuốc.
Như trường hợp của đây, ít nhất cũng thể giảm bớt một phần đau đớn.”
Điều Tiêu Cẩm Thịnh là, chính nhờ viên linh tinh mà mới thể kiên trì ba năm trời, đợi đến khi Kiều Niệm xuất hiện, triệt để hóa giải độc trong .
Kiều Niệm cố nén sự kích động trong lòng, hình ảnh linh tinh mà gian truyền cho nàng, giống hệt khối linh tinh trong tay Tiêu Cẩm Thịnh.
Chỉ là viên linh tinh thể mất khá nhiều năng lượng, trông u ám, nhưng đích xác chính là linh tinh nghi ngờ gì.
“Đại công tử, thể hỏi một chút, viên linh tinh ngài từ mà ?”
Kiều Niệm tự trấn tĩnh . Nếu ở đây sự tồn tại của linh tinh, thì chắc chắn sẽ viên thứ hai, thứ ba, thậm chí nhiều hơn.
Khi đó gian của nàng sẽ khả năng thăng cấp.
Tiêu Cẩm Thịnh để ý đến sự vội vàng của Kiều Niệm, nàng hỏi , chỉ nghĩ Kiều Niệm tò mò, liền thản nhiên , “Đây là do Ngọc nhi vất vả lắm mới tìm cho , cụ thể nó . Đợi nó trở về, nàng thể hỏi nó.”
Kiều Niệm trong lòng vui mừng, lúc cũng bình tĩnh . Là Tiêu Cẩm Ngọc tìm , nàng hẳn là thể hỏi một manh mối về linh tinh.
Lúc Tiêu Cẩm Thịnh ngữ khí trịnh trọng , “Kiều cô nương đại ân với Tiêu gia, những thứ vàng bạc bình thường căn bản đủ để bày tỏ lòng ơn của . Viên linh tinh xin tặng cho Kiều cô nương, hy vọng Kiều cô nương đừng ghét bỏ.
Còn nữa, hôm nay hứa, Tiêu gia nợ cô nương ba điều kiện. Bất kể cô nương và Ngọc nhi quan hệ thế nào, ba điều kiện đều hiệu lực.”
Khóe môi Kiều Niệm khẽ động, còn tưởng quan hệ giữa nàng và Tiêu Cẩm Ngọc, hóa sớm .
Bây giờ coi như thẳng , còn đưa lời hứa như , chẳng lẽ sợ nàng uy h.i.ế.p đến địa vị thế tử của ?
Tiêu gia thể nuôi dưỡng hai thẳng thắn như , hẳn là cha Nương của họ phẩm hạnh cũng tệ.
Cộng thêm gia quy nạp của Tiêu gia, Kiều Niệm trong lòng đối với Tiêu Cẩm Ngọc càng thêm hai phần hài lòng.
Khóe môi Kiều Niệm cong lên một nụ , , “Vật đối với đại công tử ý nghĩa đặc biệt, thể đoạt lấy sở thích của khác. Hơn nữa, chỉ thích những thứ vàng bạc châu báu, đại công tử cứ thu hồi .”
Những gì nàng sẽ tự tìm, hơn nữa nàng linh tuyền thủy, viên linh tinh căn bản tác dụng gì đối với nàng. Hôm nay thế giới sự tồn tại của linh tinh, là một thu hoạch lớn .
Tiêu Cẩm Thịnh sững sờ, từng thấy ai thẳng thắn thừa nhận thích vàng bạc châu báu như . Hắn đột nhiên bật , nữ tử như quả thực xứng đáng để Ngọc nhi xem trọng.
Hắn cố gắng kìm nén chút chua xót trong lòng, một khi quyết định thì sẽ hối hận.
cũng thật lòng vui mừng cho Tiêu Cẩm Ngọc, thể tìm một nữ tử như , đó là phúc khí của , phụ và mẫu hẳn cũng sẽ thích nàng.
“Kiều cô nương, lẽ nàng rõ giá trị của viên linh tinh , nó còn khó hơn cả linh dược...”
Chưa đợi xong, Kiều Niệm tiếp lời, “Đại công tử cứ thu hồi . Tuy độc trong ngài giải, nhưng thể hao tổn nghiêm trọng, viên linh tinh đặt ở chỗ ngài mới thể phát huy tác dụng hơn.”
Tiêu Cẩm Thịnh im lặng một lát, còn từ chối khuyên nhủ nữa, khẽ , “Đa tạ Kiều cô nương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-nong-nu-mang-theo-khong-gian-lam-giau/chuong-105.html.]
Thấy sắp đến giờ ăn trưa mà Bình An và Triệu Cảnh Hạo ngoài chơi vẫn thấy về, Kiều Niệm định ngoài tìm, chỉ nàng mới hai đứa thể .
Vừa mới bước chân khỏi cửa sân, thấy hai đứa dùng vạt áo ôm đầy những thứ cồng kềnh chạy về nhà, quần áo dính đầy đất, tóc tai bù xù, nhưng mặt nở nụ rạng rỡ.
“A Tỷ, chúng con về .”
“Hai đứa trèo cây đào hố mà nông nỗi ?” Kiều Niệm .
Triệu Cảnh Hạo nhanh hơn một bước chạy đến mặt Kiều Niệm, mở vạt áo cho nàng xem, “A Tỷ xem , chúng con bắt nhiều ve sầu non, Đại ca và Trụ Tử ca dẫn con đến thung lũng bên , ở đó ve sầu non nhiều lắm.”
“Hai đứa giỏi quá, tìm một cái chậu gỗ để đựng cho các con, là nướng ăn ?” Kiều Niệm , bếp lấy một cái chậu gỗ sạch sẽ.
Bình An và Triệu Cảnh Hạo đổ hết ve sầu non trong túi áo chậu gỗ, đầy ắp cả một chậu lớn, còn ít con sống đang bò ngoài.
Bình An nhanh mắt nhanh tay lấy một cái chậu gỗ khác đậy lên .
Ba chụm đầu bàn bạc xem thế nào để ăn hết chừng ấu trùng ve sầu.
Những khác lúc cũng vây , nhắc đến ve sầu nướng, trừ Tiêu Cẩm Thịnh và Nam Đình Chi, tất cả đều nghĩ đến món thịt nướng mà Kiều Niệm , mùi vị đó, chỉ cần nghĩ đến thôi khiến vô thức nuốt nước bọt.
Dạ Thất : “Cô nương, và Dạ Bát chiều nay sẽ săn một con dê núi về, chỉ ve sầu non thì đủ ăn .”
“Được, chiều nay chúng cùng lên núi, tiện thể đưa Bình An và Cảnh Nhi xem hổ lớn.” Kiều Niệm .
Bình An và Triệu Cảnh Hạo mừng đến phát điên, A tỷ cuối cùng cũng chịu đưa bọn họ xem hổ lớn , cứ tưởng A tỷ quên mất chứ.
“Tuyệt vời quá, chúng sẽ xem hổ lớn!” Triệu Cảnh Hạo vui vẻ nhảy nhót, lúc trông mới giống một đứa trẻ.
Mọi tin Triệu Cảnh Hạo sắp rời , nên cũng chiều theo mà đùa.
Hoa Quế Hương dùng tay áo lau khóe mắt, đứa trẻ nuôi bấy lâu nay bỗng nhiên sắp rời , trong lòng bà tràn đầy sự quyến luyến.
Tiêu Cẩm Thịnh... Họ đang về con hổ mà y vẫn thường ? Chẳng lẽ Kiều gia còn nuôi hổ?
Nam Đình Chi đầu Kiều Niệm nhắc đến hổ, ban đầu y thật sự khó tin một tiểu cô nương thể nuôi hổ.
nàng giống dối, Dạ Thất còn xác nhận chuyện .
Khiến y thể tin, sự thật chính là như .
Y là một thư sinh, lên núi cần thể lực, nên y sẽ tham gia náo nhiệt .
Lữ thần y đột nhiên từ trong phòng t.h.u.ố.c chuyên dụng của bước , lớn tiếng : “Hổ lớn gì cơ, là săn ư? Vậy cũng , nhân tiện tìm vài vị thuốc.”
“Được, tính lão một phần.” Kiều Niệm tủm tỉm .
Sau bữa trưa, lên đường, vì Tiêu Cẩm Thịnh và Lữ thần y gia nhập, Hướng Hằng và vài hộ vệ cũng cùng lên núi.
Một nhóm hùng hậu kéo lên núi, khi ngang qua chân núi, thấy Chu Đại Cường dẫn bắt đầu việc.
Sân viện ba tiến của Kiều Niệm chỉ còn thiếu việc xây tường bao, nên hôm qua Chu Đại Cường rút phần lớn đến đây, và phủ của Tiêu Cẩm Ngọc cũng chính thức khởi công.
Ngày thứ hai Tiêu Cẩm Thịnh đến đây, y Tiêu Cẩm Ngọc xây phủ ở đây, y cũng đến xem một , thầm mắng một câu tên tiểu tử thối, quả nhiên ý định trở về kinh thành nữa.
Gia nghiệp của Trấn Quốc Công phủ, y một chút nào.
“Chu đại thúc, buổi trưa khi trời quá nóng thì đừng để việc nữa, coi chừng nhiễm nắng đấy.”
Kiều Niệm dặn dò từ xa, thấy Chu Đại Cường đáp lời, nàng nhấc chân tiếp tục lên núi.
---