Xuyên Không Mang Theo Siêu Thị - Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-10-28 14:34:26
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe Phương Chính .

 

Tống Hạ bật : "Cữu cữu phát nhầm, là con tăng công tiền cho Cữu cữu. Lúc hàng để kéo thì Cữu cữu giúp công nhân trong xưởng việc, khi hàng để kéo thì Cữu cữu cũng giúp đỡ công việc, tương đương với một mấy phần việc, con thể vẫn trả Cữu cữu công tiền ít ỏi ?"

 

Không đợi gì.

 

Tống Hạ : "Cữu cữu, con đưa cho Cữu cữu thì Cữu cữu hãy nhận lấy. Đợi khi tình hình Cữu cữu khá hơn, Cữu cữu hãy trả con, dù hiện tại con cũng dư dả, xoay sở ."

 

"Nhiều quá ."

 

Phương Chính vẫn chút ngại ngùng dám nhận nhiều như .

 

"Nhận lấy!"

 

"Nếu Cữu cữu nhận, con sẽ giận đấy."

 

Tống Hạ cho phép từ chối.

 

Phương Chính đành chịu, chỉ thể nhận lấy.

 

Lần tiếp theo gặp Vân Liễu Nhi là ngày mười tháng ba.

 

Ngày hôm đó.

 

Phương Chính đến trấn mua rau củ, mua xong, chuẩn mua ít điểm tâm cho Tống Đông và Tống Xuân thì thấy Vân Liễu Nhi đang lóc chạy từ một y quán.

 

"Liễu Nhi cô nương, nàng ?"

 

Phương Chính tiến lên hỏi.

 

Vân Liễu Nhi thấy liền : "Phương đại ca, nương ngất xỉu, nhờ giúp đưa đến trấn xem bệnh, đại phu nương bệnh nặng cần nhiều tiền để chữa trị. Ta với nữa, tìm ca ca và , bảo họ tìm cách..."

 

Biết là như .

 

Phương Chính hề nghĩ ngợi : "Ca ca và nàng ở , sẽ giúp nàng thông báo cho họ, nàng ở đây trông chừng nương nàng."

 

"Không , phiền quá."

 

Vân Liễu Nhi xong.

 

Phương Chính mở lời: "Không , bây giờ đang rảnh."

 

Vân Liễu Nhi đang do dự nên cho , Lý thúc, cùng nàng đến trấn, chạy : "Liễu Nhi, con đang chuyện với ai , tình trạng nương con lắm, mau mau tìm ca ca con ."

 

"Phương đại ca, xin nhờ đó."

 

Lúc Vân Liễu Nhi chần chừ nữa, lập tức nơi ở, và tên của họ.

 

Đại ca Vân Sơn Phong và tam Vân Sơn Lâm của Vân Liễu Nhi đều việc tại Thanh Phong Tửu Lầu.

 

Thanh Phong Tửu Lầu chính là tửu lầu mà Tống Hành từng .

 

Phương Chính đương nhiên .

 

Hắn lên xe bò thẳng đến Thanh Phong Tửu Lầu.

 

Vân Sơn Phong, đại ca của Vân Liễu Nhi, năm nay mười tám tuổi, tam Vân Sơn Lâm mười bốn tuổi, họ đều tiểu nhị tại Thanh Phong Tửu Lầu.

 

Lúc Phương Chính đến, họ đang lau chùi bàn ghế trong đại sảnh.

 

"Chưởng quầy, Vân Sơn Phong và Vân Sơn Lâm việc ở đây ?"

 

Chưởng quầy đang định trả lời.

 

Vân Sơn Phong và Vân Sơn Lâm tới.

 

Vân Sơn Lâm đại ca : "Ngươi là ai, ngươi tìm chúng chuyện gì?"

 

Phương Chính thành thật kể cho họ.

 

Sắc mặt Vân Sơn Phong và Vân Sơn Lâm lập tức đổi.

 

Họ hỏi thêm một lời nào liền tìm chưởng quầy xin ứng công tiền. Vì họ là tiểu nhị, công tiền một tháng nhiều, chưởng quầy cũng tiện ứng quá nhiều, chỉ ứng cho mỗi năm trăm văn tiền.

 

Cầm tiền.

 

Họ theo Phương Chính thẳng đến Bạch Vân Đường.

 

Bạch Vân Đường thấy tiền thì chịu chữa trị.

 

Vân Sơn Phong và Vân Sơn Lâm đến, đưa một lượng bạc, đại phu trong y quán mới bắt tay cấp cứu Lan thị. Lan thị vì tình trạng nguy kịch nên hôn mê.

 

Trong lòng Phương Chính khỏi chút hối hận, nếu như , đưa tiền cho Vân Liễu Nhi , để họ thể chữa trị ngay.

 

Sau một hồi đại phu cấp cứu.

 

Lan thị tỉnh , nhưng tình trạng của bà vẫn khả quan lắm.

 

hai khắc, uống t.h.u.ố.c sắc xong.

 

Sức khỏe mới hơn một chút.

 

Mặc dù cơ thể vẫn thoải mái, nhưng Lan thị vẫn yêu cầu Vân Liễu Nhi và các con đưa về, rằng chỉ cần uống vài thang t.h.u.ố.c là , cần đây điều trị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-sieu-thi-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-71.html.]

Vân Sơn Phong chút tức giận : "Nương, suýt c.h.ế.t ! Cơ thể như , còn cố gắng chịu đựng cái gì? Chưa khỏi hẳn, cứ ở đây, phép về."

 

" , chữa khỏi phép về."

 

Vân Sơn Lâm phụ họa.

 

Lan thị liếc họ, thở dốc : "Làm gì nghiêm trọng đến thế? Đại phu chỉ để hù dọa các thôi, cơ thể của , ?"

 

Vân Liễu Nhi : "Nương, đừng lừa chúng con nữa..."

 

Nàng suýt c.h.ế.t vì sợ hãi.

 

Lan thị thở dài: "Chân cha các cần tiền chữa, bệnh của cũng cần ít tiền, các lấy nhiều tiền như ? Hơn nữa, bệnh của là bệnh cũ, đây chữa khỏi , bây giờ thì thể chữa khỏi ?"

 

"Nương, chuyện tiền bạc cần lo, chúng con sẽ nghĩ cách."

 

Vân Sơn Phong .

 

Lan thị ho khan vài tiếng hỏi: "Có cách, các cách gì? Cho dù cách, thì chắc chắn cũng sẽ vất vả. Nếu các vì quá sức mà đổ bệnh thì ?"

 

Vân Liễu Nhi lau khô nước mắt : "Nương, tìm cho con một mối , con gả sẽ tiền chữa bệnh."

 

Nàng là gả , nhưng thực chất là bán .

 

"Không ..."

 

Lan thị đồng ý.

 

Phương Chính rời , khi căn phòng , cầm năm lượng bạc trong tay.

 

Hai lượng là tiền vay mượn.

 

Ba lượng còn là của .

 

Hắn đến đưa cho Vân Sơn Phong.

 

Vân Sơn Phong ngây tại chỗ, hồn , theo bản năng về phía Lan thị .

 

Trước đó họ đều quá lo lắng cho Lan thị, nên căn bản kịp hỏi là ai.

 

Lan thị ôm n.g.ự.c : "Phương công tử, tiền chúng thể nhận, đó cho chúng thêm tiền , nếu chúng còn nhận tiền của nữa thì còn thể thống gì?"

 

" ."

 

Vân Liễu Nhi phụ họa xong liền bảo Phương Chính thu hồi .

 

Phương Chính thong dong : "Ai bảo là cho các ? Ta là cho các mượn, đợi khi các tiền thì hãy trả ."

 

Hắn cũng .

 

Chỉ cần thấy Vân Liễu Nhi , cảm thấy đau lòng một cách khó hiểu.

 

Phương Chính lúc vẫn rõ, đây chính là sự khởi đầu của rung động.

 

Vô duyên vô cớ cho họ mượn tiền?

 

Chẳng lẽ là lòng nhà ?

 

Vân Sơn Phong từ chối tiền , nhưng nghĩ đến tình trạng của nương và phụ , cuối cùng thể nhận.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

"Ta cho một tờ giấy nợ!"

 

Phương Chính nhận giấy nợ.

 

Cầm tờ giấy nợ.

 

Phương Chính rời khỏi đây và trở về thôn.

 

Tống Hạ hiện tại hầu hết thời gian đều ở trong thôn, lúc Phương Chính đến nhà họ, nàng đang tựa lưng ghế, thưởng thức hoa quả, phơi nắng, vô cùng nhàn nhã tự tại.

 

"Cữu cữu, cữu về , mau đến ăn hoa quả ."

 

Phương Chính khách sáo với Tống Hạ, tới cầm ngay một miếng táo gọt vỏ ăn.

 

Đợi một lúc.

 

Không thấy Tống Hạ hỏi, Phương Chính mở lời: "Hạ nhi, con hỏi Cữu cữu, hôm nay Cữu cữu về trễ hơn bình thường ?"

 

Tống Hạ đáp:

 

"Cữu cữu, con thuê cữu là đúng, nhưng cữu tương đối tự do. Cữu cữu vì chuyện gì đó mà về trễ một chút, là thành vấn đề, con thể cứ truy hỏi Cữu cữu mãi ?"

 

Phương Chính gật đầu : "Ta kể cho con . Trước đây đến một thôn nọ, gặp một cô nương..."

 

Hắn ba la ba la kể hết chuyện đây và chuyện hôm nay cho Tống Hạ .

 

Tống Hạ trở nên hứng thú, thẳng dậy, chớp chớp mắt hỏi: "Cữu cữu, Cữu cữu giúp đỡ như , chẳng lẽ lòng cô nương Liễu Nhi trong lời kể của Cữu cữu chăng?"

 

"Làm gì chuyện đó..."

 

Phương Chính xong liền cảm thấy mặt nóng dần lên.

 

Tống Hạ lớn: "Cữu cữu, cữu tự gương mà xem, tai cữu đỏ cả lên . Còn mặt cữu nữa, mặt Cữu cữu cũng đỏ kìa, con nhắc đến nàng , Cữu cữu nông nỗi , Cữu cữu chắc chắn là lòng ?"

 

 

Loading...