Xuyên Không Mang Theo Siêu Thị - Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 107
Cập nhật lúc: 2025-10-29 14:51:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Đông thật sự chạy hỏi, tìm La Hoành.
La Hoành : “Tiểu tử ngươi, học hành thì chăm chỉ, mấy chuyện thì sốt sắng. Người là ai, liên quan gì đến ngươi ?”
Dương Đông kéo ống tay áo La Hoành lắc lư: “Phu tử, hiếu kỳ mà? Người cứ cho , cho thì mất miếng thịt nào.”
Hắn còn nũng.
Bộ dạng của khiến La Hoành thấy quen.
La Hoành ho khan một tiếng : “Nhà là nghề kinh doanh, tình hình cụ thể cũng rõ lắm.”
“Hoá là rõ.”
Dương Đông lẩm bẩm nhỏ.
La Hoành liếc mắt : “Chúng chỉ phụ trách dạy dỗ các , quản chi nhà các gì? Ngươi nghĩ chúng cả ngày việc gì ?”
“Được , .”
Dương Đông xoay chạy biến, đầu cũng thèm ngoái .
Khi lớp.
Trương Hành đang ở trong lớp, phát kẹo cho từng , rằng mới đến, mong chỉ bảo thêm.
Dương Đông mà ngơ ngẩn.
Sao lời giống hệt những lời cha thường nhỉ?
Hạt Dẻ Nhỏ
Tống Đông cũng cảm thấy Trương Hành chút kỳ lạ, nhưng kỳ lạ ở điểm nào. Tạ Thương và những khác nhận kẹo nhưng nhiều.
Dương Đông nhận kẹo, hì hì hỏi: “Trương Hành, nhà ngươi kinh doanh, nhà ngươi mở cửa tiệm gì ?”
Nghe .
Trương Hành mở lời : “Việc kinh doanh của nhà rõ lắm, chỉ nhà mở cửa hàng y phục, còn cụ thể những cửa tiệm nào khác thì .”
Việc kinh doanh của nhà mà còn rõ ư? Chắc là đứa con duy nhất trong nhà nhỉ.
Dương Đông thầm nghĩ.
Tống Đông còn .
Trương Hành tìm và : “Nghe ngươi tên Tống Đông, đây từng học, mà đến Tư thục La thị bao lâu theo kịp , ngươi thật lợi hại quá.”
Tống Đông : “Đều là nhờ các phu tử dạy dỗ .”
Thấy như .
Trương Hành liền thuận theo lời tiếp.
“Trước khi tới đây, cha với rằng các La phu tử họ đều công danh, ngay cả Tú tài cũng thi đậu, điều thật ? Sao nghĩ như nhỉ, thấy họ dạy mà.”
Tạ Thương, vẫn luôn im lặng, lên tiếng.
“Cha ngươi nghĩ gì , ông rõ là như mà còn đưa ngươi tới đây học.”
Trương Hành lập tức : “Chuyện liên quan đến cha . Là do tự tới đây. Ta ở đây nhiều học tử, nên quyết định tới đây học. Ta thích những tư thục học viện quá nhiều ...”
Nghe , , ở ?
Tạ Thương chuyện với Trương Hành nữa.
Trương Hành cũng ở lâu, rằng thời gian sẽ tìm bọn họ chơi về lớp học của .
Sau khi .
Tạ Thương với Tống Đông: “Sau nếu Trương Hành còn đến, ngươi hãy ít tiếp xúc, ít chuyện với thôi.”
“Tại ?”
Tống Đông kỳ lạ hỏi.
Tạ Thương lườm một cái : “Ngươi thông minh , ngươi cảm thấy đang cố ý tiếp cận ngươi ?”
Cố ý tiếp cận ? Hắn cũng tiếp cận những khác mà!
Tống Đông cuối cùng cũng hiểu điểm kỳ lạ ở . Trương Hành giống những hài tử bình thường, vẻ già dặn hơn những hài tử khác, hành động và lời cứ như khác chỉ bảo .
“À.”
Tạ Thương cạn lời trợn mắt.
Tống Đông xuống, lấy kẹo Trương Hành tặng xem. Mỗi thứ một hộp, hộp tinh xảo, kẹo trông cũng ngon, mỗi hộp chắc tốn ít tiền nhỉ?
Về đến nhà.
Tống Đông kể chuyện cho Tống Hạ .
Tống Hạ bảo đưa kẹo cho nàng xem.
Trước đây khi việc, họ mua kẹo, nhưng loại kẹo Tống Đông mang thì nàng từng thấy qua.
“Nhị tỷ, kẹo thể ăn ?”
Tống Đông ở bên cạnh hỏi.
Tống Hạ hỏi rõ sự tình, nàng : “Nếu độc thì thể ăn.”
Tống Đông: “……”
Nhị tỷ nhà cần lời đáng sợ đến .
Tống Hạ điều tra nguồn gốc của kẹo, nàng trực tiếp tìm Quý Doanh, bảo phái bí mật theo dõi Trương Hành, điều tra lai lịch của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-sieu-thi-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-107.html.]
Lần điều tra .
Không lâu nàng Trương Hành là ai. Tối đó, nàng kể cho Tống Đông .
Tống Đông vẻ mặt hiểu: “Nhị tỷ, Trương Hành là cháu nội của viện trưởng Tư thục Trương Ký, học ở tư thục nhà họ mà tới Tư thục La thị học?”
“Ngươi xem?”
Tống Hạ hỏi ngược Tống Đông.
Tống Đông ngẩn : “Chẳng lẽ nhắm ? Hắn cũng chuyện với nhiều lắm.”
“Ngươi cứ tiếp xúc với thêm chút nữa.”
Tống Hạ dặn dò Tống Đông việc cẩn thận, đừng riêng một với . Đồ ăn cho , mang về nhà xác nhận vấn đề gì mới ăn.
Mấy ngày tiếp theo.
Tống Đông phát hiện Trương Hành ngày nào cũng tìm chơi, tìm chuyện, nhưng ở lâu mà chơi với những khác. Trông khác gì những hài tử bình thường.
Tuy nhiên.
Chẳng bao lâu.
Tống Đông thấy lén lút về phía hậu viện. Hắn trọ ở đây, hậu viện gì?
Tống Đông suy nghĩ theo.
Trương Hành cẩn trọng, thỉnh thoảng đông ngó tây, khiến Tống Đông dám theo sát quá, thành chẳng mấy chốc .
"Hắn ?"
Tống Đông định tìm xung quanh.
Tạ Thương từ phía kéo y .
Hành động bất ngờ khiến Tống Đông giật kinh hãi, suýt nữa thì hét lên.
"Tạ Thương, ngươi..."
Tạ Thương đưa tay che miệng Tống Đông.
Tống Đông sững sờ theo hướng y chỉ, chỉ thấy Trương Hành từ một bên bước , đông ngó tây.
Hóa .
Hắn nãy trốn .
Lẽ nào nghi ngờ theo dõi ?
May mà Tạ Thương kéo y .
Nếu .
Y bước ngoài chẳng sẽ thấy rõ ràng ?
"Đi theo xem ."
Tạ Thương khẽ bước về phía .
Tống Đông theo y, khom lưng chậm rãi tiến lên.
Bọn họ mấy bước thì thấy Trương Hành đang xổm đất vuốt ve một con mèo. Dường như thích, vuốt ve đủ ôm nó lên, nhẹ nhàng nhéo tai, nhéo đuôi con mèo.
Lẽ nào bọn nghĩ sai ?
Tống Đông còn xem thêm, nhưng Tạ Thương kéo y .
Vừa bước tiền viện, tiếng chuông báo hiệu giờ lên lớp vang lên.
"Tạ Thương, ..."
Tạ Thương ngắt lời Tống Đông : "Ngươi đừng hỏi , cũng rõ."
"Vậy chúng nên với các phu tử ?"
Tống Đông lo lắng Trương Hành sẽ chuyện .
Tạ Thương y : "Nói thế nào? Nói chúng theo dõi , phát hiện vuốt mèo ở hậu viện ?"
"Cẩn thận một chút vẫn hơn."
Tống Đông quyết định tìm La Hành rõ.
Tạ Thương đồng ý cũng ngăn cản.
Tống Đông sợ Trương Hành , nên tạm thời tìm La Hành.
Mãi cho đến khi tư thục tan học.
Sau khi Trương Hành khỏi, y mới tìm La Hành.
Tống Đông kể xong, : "Phu tử, những gì đều là thật, nhất nên cẩn thận..."
"Ta , ngươi về nhà ."
La Hành xoa đầu Tống Đông.
Sao bình tĩnh đến thế?
Lẽ nào ?
Tống Đông vì chuyện mà khi về đến nhà vẫn còn chút lơ đãng, đến nỗi Tống Hạ gọi y mấy tiếng mà y thấy.
"Tống Đông, tiểu tử nhà ngươi đang nghĩ gì thế!"