Xuyên Không Mang Theo Siêu Thị - Ta Làm Giàu Ở Cổ Đại - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-10-29 14:51:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ta…”

 

Phương Ngôn khựng , bịa chuyện: “Ta tên là Lý Giai Hoan! Ngươi hỏi vì Quý Doanh cho ngươi ư, chẳng trêu đùa ngươi , nếu với ngươi rằng vị hôn thê, ngươi sẽ còn thiết với như ư?”

 

Rầm.

 

Tống Hạ đ.ấ.m một quyền bụng Phương Ngôn.

 

“Nói sự thật!”

 

Phương Ngôn cứng cổ: “Ta chính là sự thật, hôm nay ngươi đ.á.n.h c.h.ế.t , cũng như .”

 

Nàng sợ c.h.ế.t là đúng ?

 

Nàng tin, nàng sợ hủy dung!

 

Tống Hạ rút chủy thủ mang theo bên , đặt lên mặt Phương Ngôn, giọng âm u: “Ngươi xem, nếu rạch ngang rạch dọc mặt ngươi, mặt ngươi sẽ ?”

 

“Ngươi dám!”

 

Phương Ngôn trừng mắt Tống Hạ.

 

Tống Hạ lập tức đưa tay hướng về phía mặt nàng .

 

Phương Ngôn sợ hãi, hét lên: “Ta sự thật, .”

 

“Nói sớm chẳng hơn .”

 

Tống Hạ dùng chủy thủ trong tay vỗ nhẹ lên mặt nàng .

 

Phương Ngôn dám nhúc nhích, chỉ sợ Tống Hạ lỡ tay rạch một đường mặt .

 

“Còn ?”

 

Tống Hạ trầm giọng.

 

Phương Ngôn cam lòng, miễn cưỡng : “Ta, tên là Phương Ngôn, Cữu cữu là Viện trưởng Hoài Viễn Thư Viện. Ta theo dõi ngươi, chỉ là xem ngươi .”

 

Lời thốt .

 

Tống Hạ lập tức nàng là ai.

 

Nàng thẳng Phương Ngôn: “Thì ngươi là nữ nhi của Ninh Du, , ngươi trả thù ư?”

 

“Ta …”

 

Trước đây Phương Ngôn quả thực ý đó, nhưng bây giờ thì g.i.ế.c c.h.ế.t Tống Hạ.

 

Chỉ là.

 

Sau chuyện , nàng đối thủ của Tống Hạ, nên dám hành động gì.

 

Tống Hạ buông nàng : “Nếu ngươi báo thù , cũng sợ, bởi vì kẻ xui xẻo chắc là . Ngươi tin, cứ việc thử xem.”

 

Tiện nhân, tiện nhân, ngông cuồng đến thế!

 

Phương Ngôn còn kịp nghĩ cách đối phó với Tống Hạ.

 

Ninh Vấn sắp xếp đưa nàng về quê cũ.

 

Quý Doanh thấy Ninh Vấn liền truy cứu việc nữa, mang theo một ít đặc sản địa phương khác tặng, xe ngựa đến Tống Ký Khoái Xan Điếm tìm Tống Hạ.

 

Lúc Tống Hạ và đều đang nghỉ ngơi.

 

Nghe tin đến.

 

Tống Hạ chỉnh trang y phục mới bước khỏi phòng: “Đến giờ , cần nghỉ ngơi ?”

 

“Ta mệt.”

 

Quý Doanh theo Tống Hạ đến xuống một bên, phất tay hiệu cho trướng mang đồ vật mang đến đặt xuống.

 

Chẳng mấy chốc.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Trước mặt Tống Hạ chất đống những món đồ lớn nhỏ.

 

“Đây là?”

 

Quý Doanh tiện miệng : “Toàn là đặc sản địa phương thôi. Ta nghĩ ngươi sẽ thích, nên lựa chọn một vài món từ những đặc sản khác tặng, đem tới đây, xem như là lời xin của . Nếu , Phương Ngôn cũng sẽ tìm ngươi mà những lời đó...”

 

“Được, nhận lấy!”

 

Tống Hạ khách sáo với Quý Doanh, xem như chấp nhận lời xin của .

 

Hai trò chuyện một lát.

 

Tống Hạ nghĩ mãi mấy hôm nay thấy Quý Hào, nhịn hỏi: “Quý Doanh, gần đây thấy ngươi ? Hắn bận việc gì ?”

 

Quý Doanh : “Hắn bái sư học nghệ , học thứ võ công nào đó lợi hại hơn.”

 

mấy coi trọng, nhưng vẫn chọn ủng hộ.

 

Tống Hạ xong : “Học cũng . Không đến lợi hại cỡ nào, ít nhất cũng là cường kiện thể, đúng ?”

 

“Ừm.”

 

Quý Doanh cũng nghĩ như .

 

Bên ngoài cửa tiệm.

 

Trường Phong nghiêng đầu , vặn thấy Tống Hạ và Quý Doanh đang vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-sieu-thi-ta-lam-giau-o-co-dai/chuong-105.html.]

 

Y thu hồi ánh mắt, sang Cận Bắc Thành bên cạnh : “Chủ tử, xem. Mấy ngày nay chỉ lo bận rộn việc trong quân doanh, giờ thì . Quan hệ giữa Tống Hạ cô nương và Quý Doanh hình như lên , hai họ ở trong đó vui vẻ, cách đối đãi quả thực mật.”

 

Trường An lườm y một cái, Trường Phong lập tức ngậm miệng.

 

Cận Bắc Thành trong một cái : “Đi!”

 

Buổi tối.

 

Trời nhá nhem tối, Cận Bắc Thành tới siêu thị gian của Tống Hạ. Cận Bắc Thành mang theo một vò rượu và một đống đồ nhắm.

 

“Ngươi gì đây?”

 

Tống Hạ kỳ lạ hỏi.

 

Cận Bắc Thành đến một bên xuống : “Mời ngươi uống rượu, dùng bữa.”

 

Không đợi Tống Hạ gì.

 

Cận Bắc Thành bày tất cả thứ y mang theo .

 

Rượu là Nữ Nhi Hồng.

 

Đồ nhắm rượu lạc rang giòn, thịt kho tương, gà , vịt và vài món gỏi lạnh, đa phần là món mặn.

 

“Ta ăn xong lâu.”

 

Tống Hạ thẳng thắn.

 

Cận Bắc Thành lấy một chiếc cốc giấy rót cho nàng một ly rượu: “Vậy ngươi dùng ít thôi. Rượu là Nữ Nhi Hồng cất giữ ba mươi năm, so với rượu thường thì càng thơm ngon đậm đà hơn.”

 

Ba mươi năm?

 

Nàng từng uống Nữ Nhi Hồng loại , dù cũng nên nếm thử.

 

Tống Hạ nâng cốc nhấp một ngụm nhỏ, cảm thấy khá , nàng liền uống tiếp.

 

Cận Bắc Thành đưa tay giật lấy cốc giấy của nàng: “Ngươi dù dùng bữa cũng thể uống như . Hơn nữa rượu ít nhiều gì cũng dư vị mạnh, đừng uống quá nhiều.”

 

Hắn chỉ đơn thuần tìm nàng uống rượu tâm sự, dùng bữa, chứ chuốc say nàng để chuyện gì đó.

 

“Ừm.”

 

Tống Hạ lấy đũa và chén dùng một .

 

Ngay khi nàng đang phân vân nên ăn gì .

 

Cận Bắc Thành xé một chiếc đùi gà đưa cho nàng: “Gà nhà ăn cũng ...”

 

Mấy món đều mua ở trấn bên cạnh.

 

Đều là những món ngon nhất.

 

Tống Hạ nhận lấy, c.ắ.n một miếng thấy , nàng tiếp tục ăn.

 

Bỗng nhiên.

 

Tống Hạ phát hiện Cận Bắc Thành ăn mà cứ chằm chằm , nàng nhướng mày : “Ngươi gì? Đừng với là ngươi thích đấy nhé. Ta là thần, ngươi là , chúng thuộc cùng một thế giới, vì chúng thể nào bên .”

 

Nha đầu , còn lừa bịp .

 

Cận Bắc Thành cất giọng: “Nếu như chúng cùng một thế giới thì ?”

 

“Ăn gà của ngươi !”

 

Tống Hạ xé chiếc đùi gà còn , nhét miệng .

 

Sao đột ngột như .

 

Chẳng lẽ thấy ở Minh Nguyệt trấn ư?

 

Hắn vẫn rời ?

 

Cận Bắc Thành thêm gì nữa, ăn đùi gà uống rượu, thỉnh thoảng rót cho Tống Hạ một chén.

 

Ăn uống no nê, hai ai về nhà nấy nghỉ ngơi.

 

Sáng sớm.

 

Tống Hạ thức dậy dùng bữa sáng xong trấn, hôm nay nàng định ườn ở nhà cả ngày.

 

Một canh giờ .

 

gõ cửa nhà họ.

 

Xét thấy tới nhà họ ít, Tống Hạ đặc biệt thuê một lão già trong thôn tới trông coi cửa nhà. Cho nên giờ đây, hễ ai gõ cửa là ông sẽ mở xem là ai.

 

Lão già thấy là quen , khi hỏi thăm vài câu, ông đóng cửa bảo họ chờ, lập tức đến sân viện Tống Hạ ở để bẩm báo. Lúc Tống Hạ đang trong sân phơi nắng, ăn trái cây.

 

“Đông gia, tìm cô.”

 

Lão già đến mặt Tống Hạ lên tiếng.

 

Tống Hạ lập tức dậy: “Ai tìm ?”

 

Lão già thành thật bẩm báo: “Người tới là một cặp Phu thê trung niên, họ tìm cô chuyện bàn.”

 

Sẽ là ai đây?

 

Tống Hạ với lão già: “Lý gia gia, dẫn họ đến đây cho , trong thời gian đừng để họ tiếp xúc với bất kỳ ai khác.”

 

 

Loading...