Xuyên Không Mang Theo Hệ Thống Bên Mình - Chương 167: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-21 03:19:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc bà lão mỉm chân thành.

 

Hứa Mỹ Lam cũng nên , nhưng để xảy chuyện gì cũng đỡ phiền phức hơn!

 

“Đồng chí cứ yên tâm , mấy hôm nữa con dâu sinh nở, cần bồi bổ. Cảm ơn đồng chí chuẩn lô trứng gà to thế , coi như là mua về cho con dâu ở cữ.”

 

Gia đình bà thiếu tiền mặt, đều công ăn việc định, tem phiếu phân phối cũng dư dả, nhưng Cung Tiêu Xã hàng hóa như thế . Mỗi đồ mới về, chỉ trong chốc lát là cướp sạch. Bà cũng lớn tuổi thể thức đến nửa đêm xếp hàng , nên lúc bà đành thử đến chợ đen để thử vận may!

 

Vừa chuyện như , cả cô lập tức cảm thấy nhẹ nhõm. Hứa Mỹ Lam cầm lấy chiếc rổ mà bà lão đưa, đếm trứng gà trong giỏ của cho rổ của bà lão.

 

Năm mươi quả trứng gà, tổng cộng là năm đồng tiền. Hứa Mỹ Lam suy nghĩ một chút, nhân lúc bà lão để ý, cô kín đáo lấy thêm hai quả trứng từ trong gian .

 

“Chị gái, tổng cộng năm mươi hai quả trứng, là năm đồng tiền chẵn nhé!”

 

Hứa Mỹ Lam đếm xong trứng gà, liền trả rổ cho bà lão. Bà lão vội trả tiền mà chỉ đống gạo phía trứng gà trong giỏ của Hứa Mỹ Lam. Giờ trứng bán hết, gạo cũng lộ tới!

 

Hứa Mỹ Lam thấy bà lão ý hỏi, cô cũng giấu giếm, ngược mở một chiếc túi nhỏ . Lập tức gạo trắng ngần, tinh tươm lộ bên ngoài!

 

Bà lão thấy hạt gạo trắng ngần, no tròn, lập tức xuýt xoa: “Đồng chí, gạo trắng và ngon quá. Cô đừng bán cho khác nữa, mang hết đến nhà ! Cần bao nhiêu cũng lấy.”

 

Hứa Mỹ Lam chút do dự, dù cô cũng quen . Kêu cô mang nhiều đồ như đến nhà lạ thật sự chút tiện!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-167.html.]

“Nếu thì thế . Trứng và gạo tổng cộng hết bao nhiêu tiền? đưa tiền cho cô . Cô giúp mang đồ đến cửa nhà , cần trong cũng . Cô yên tâm, nhà con hẻm , gần đây thôi.”

 

Như sự băn khoăn của Hứa Mỹ Lam, bà lão nhanh chóng nghĩ một cách giải quyết vấn đề thỏa đáng.

 

Hứa Mỹ Lam nghĩ nghĩ , cảm thấy cũng , nên cô gật đầu đồng ý.

 

Ban đầu chiếc giỏ chỉ bốn túi gạo, nhưng đó cô tuồn thêm năm túi. Mỗi bao nặng năm ký, bây giờ tổng cộng bốn mươi lăm ký gạo trong chiếc giỏ của cô.

 

Giá gạo mà Hứa Mỹ Lam bán cho bà lão so với giá thị trường một ký cao hơn năm xu. Không còn cách nào khác, ở chợ đen quy định chính là như .

 

Gạo và trứng gà tổng cộng hết hai mươi bảy đồng năm xu. Hứa Mỹ Lam giảm giá cho bà năm xu và chỉ tính hai mươi bảy đồng tiền chẵn. Bà lão thấy thế nên vui sướng.

 

Hứa Mỹ Lam theo bà lão mang gạo về nhà. Bà lão dối, nhà bà lão quả nhiên cách phía chợ đen cũng bao xa, bộ đến mười phút là thể đến nhà bà .

 

Trên đường , bà lão bắt chuyện rôm rả với Hứa Mỹ Lam. Qua câu chuyện phiếm, cô con trai bà lão là giám đốc một phân xưởng may lớn, con dâu việc ở Hội Liên hiệp Phụ nữ. Bản đây cũng từng ở đó, khi con dâu thì nhường công việc "ngon lành" đó cho con dâu . Còn ông nhà thì quản lý kho hàng ngay trong xưởng may quần áo đó.

 

Cô con dâu bà lão chứng kiến quá trình lớn lên nên bà đối xử với con dâu mực bụng và hào phóng. Giờ đây, bụng nàng to vượt mặt, sắp đến kỳ sinh nở, do đó cơ quan công tác cho cô nghỉ dưỡng thai sản.

 

Vì thương con dâu mang nặng đẻ đau, mấy ngày nay bà lão ngày nào cũng lặn lội chợ đen để tìm mua chút đồ ăn thức uống bồi bổ cho nàng.

 

Nghe bà lão kể lể, Hứa Mỹ Lam cũng sinh chút hảo cảm. Cô nghĩ, đại đa các bà chồng đều thành kiến rằng con dâu là "cướp " đứa con trai của , nhưng họ chẳng bao giờ chịu nghĩ rằng chính con trai họ mới là "rước " đứa con gái của . Đã rước con gái nhà , còn để con dâu sinh con, nuôi dạy con cái cho nhà .

 

---

Loading...