Vì , khi Mẫn Tự Cẩm sẽ từ bỏ công việc và cùng chị dâu mở một tiệm may, Tôn Mẫn Hoa lên tiếng: “Hay là cho chị tham gia tiệm may của hai !”
Mẫn Tự Cẩm gần như tin tai .
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tôn Mẫn Hoa, cô hỏi : “Chị Mẫn Hoa, tiệm may của em với chị dâu chỉ là một cửa hàng nhỏ thôi, bán buôn bán lẻ kiếm sống thôi mà.”
Ý cô là: Chị là tiểu thư giàu , thiếu tiền, tham gia việc nhỏ ?
“Chỉ là một cửa hàng nhỏ thôi đúng ? Vừa , dịp Tết chú nhỏ tặng một cửa hàng đường Thắng Lợi ở Bình Kinh. Con phố đó bán quần áo, đồ ăn nhiều lắm, chắc chắn sẽ ăn .”
Cái gì? Cô lên kế hoạch cả cửa hàng ?
Mẫn Tự Cẩm chị dâu, Mẫn Duyệt suy nghĩ trong giây lát hỏi: “Chị nghiêm túc chứ?”
“Tất nhiên là nghiêm túc, đùa gì chuyện chứ?” Tôn Mẫn Hoa một cách nghiêm túc.
Rồi cô thêm: “Anh trai em bận rộn công việc. Nếu cứ diễn như , thì còn thời gian để gặp ? Nên nghĩ, thể ở Bình Kinh định cũng .”
Cô gái , đúng là yêu trai cô đến điên cuồng !
Mẫn Duyệt nghĩ rằng cần sớm hỏi trai xem suy nghĩ gì về chuyện . Nếu ý định, thì nên xác định sớm. Nếu , cũng nên rõ ràng từ đầu.
Vì , về chuyện tiệm may, cô thể trả lời ngay: “Hiện tại, em với Tự Cẩm chỉ mới ý tưởng thôi. Đợi khi chúng em thực sự định mở tiệm sẽ báo cho chị . Lúc đó, chị xem tham gia nhé.”
Dù bây giờ chỉ là một tiệm may nhỏ, nhưng nếu kinh doanh , mở thêm vài cửa hàng hoặc thậm chí thành lập một nhà máy may, cũng khả năng.
“Được, như thế nhé!” Tôn Mẫn Hoa vui vẻ .
Tối hôm đó, Mẫn Khải Hàng tan sớm, về nhà khi trời còn tối.
Sau bữa cơm, Mẫn Duyệt kéo cùng đến gặp Hạ Liệt Diễn để hỏi thẳng xem trai cô thái độ gì.
Là em gái mà còn xen chuyện riêng của trai ?
Hạ Liệt Diễn vui : “Chuyện của cần em lo, lo việc của là .”
Mẫn Duyệt cãi : “Em chuyện gì mà lo chứ?”
“Còn ? Mẹ hỏi em bao nhiêu ? Bao giờ em bệnh viện việc?”
Em gái học bao nhiêu năm sách vở, cuối cùng nghiệp kết hôn sinh con. Bác Phùng đặc biệt thủ tục nghỉ hưu sớm để thể trông cháu cho hai vợ chồng, mong họ yên tâm . xem , Mẫn Duyệt vẫn ý định trở bệnh viện việc.
Con gái cần quá thành công, nhưng nhất định một công việc riêng. Thời đại , con gái học vấn thể chỉ quanh quẩn bên bếp núc và con cái.
“Làm việc , chắc Tết, khi Hằng Hằng bảy tám tháng,” Mẫn Duyệt trả lời.
Sự nghiệp quan trọng, nhưng cùng con trưởng thành cũng quan trọng kém. Vì thế, cô quyết định khi Hằng Hằng cai sữa mới tính đến chuyện trở việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-376.html.]
Dù hôm nay nhận câu trả lời rõ ràng từ trai, nhưng vài ngày , trong một buổi họp mặt gia đình, Hạ Liệt Diễn đưa Tôn Mẫn Hoa về nhà và giới thiệu cô là yêu của .
Đặng Chi Huệ vui mừng, bắt đầu giục Hạ Kiêu Dương: “Bao giờ con mới mang một cô dâu về nhà đây?”
Mẫn Duyệt : “Làm cha là thế đấy, cả đời lo lắng hết việc.”
Đặng Chi Huệ chỉ lo lắng chuyện của các con trai, mà còn bận tâm đến việc con gái sắp chuyển nhà.
Tối hôm đó, Mẫn Duyệt ở nhà đẻ vì Mẫn Khải Hàng đến cơ quan và về muộn.
Đặng Chi Huệ lâu trò chuyện với con gái: “Mẫn Mẫn, nhà mới của con chuẩn xong hết ?”
“Vâng, những gì cần mua thì bọn con mua đủ .”
“Vậy sẽ tìm xem ngày lành, chọn ngày chuyển nhà cho con. Con chuyển Tết Tết?”
“Trước Tết ạ,” Mẫn Duyệt suy nghĩ đáp.
“Được, ngày mai sẽ tìm xem ngày . Còn một chuyện nữa, Mẫn Mẫn, con thiết với Mẫn Hoa, con thấy cô chị dâu con ?”
“Rất ạ, chị Mẫn Hoa dù lớn lên trong nhung lụa nhưng hề tính cách tiểu thư kiêu kỳ. Nhân phẩm chị chắc chắn vấn đề gì.”
Qua thời gian quen , Mẫn Duyệt nhận Tôn Mẫn Hoa thực sự là một cô gái giáo dưỡng.
Đặng Chi Huệ thở dài: “ lo liệu gia đình nhà họ Tôn khó sống ?”
Danh tiếng nhà họ Tôn, bà Đặng Chi Huệ vẫn . Bên nhà gái quá mạnh, mà Hạ Liệt Diễn thích giao thiệp. Bà chỉ sợ con trai chịu thiệt thòi.
“Trời ơi, , trai còn là trẻ con nữa, và chị Mẫn Hoa yêu , chẳng lẽ cách đối xử với gia đình chị ?”
Mẫn Duyệt vuốt nhẹ trán : “Mẹ đấy, ngày nào cũng lo nghĩ thế sợ già nhanh ? Con cái sẽ phúc phần riêng mà!”
“Con bé , dám giảng đạo cho !” Đặng Chi Huệ .
trong lòng bà vui: con gái bà trưởng thành và suy nghĩ.
Ngày chuyển nhà của Mẫn Duyệt chọn ngày 26 tháng Chạp. Vì tổ chức tiệc đầy tháng cho Hằng Hằng, nên ngày chuyển nhà chỉ mời nhà đến chung vui.
Cuối cùng cũng dọn nhà mới, đêm đó Mẫn Duyệt vui đến mức mất ngủ, kéo Mẫn Khải Hàng chuyện mãi.
Con , nhà mới cũng , Mẫn Khải Hàng ôm vợ và hỏi: “Mẫn Mẫn, em một đám cưới như thế nào?”
“Đám cưới ? Em nghĩ đến.”
Mẫn Khải Hàng chút áy náy: “Chị dâu từng , ngày nhất đời con gái là ngày cưới. Anh xin , em sinh con cho , mà vẫn cho em một đám cưới đàng hoàng. Cho cơ hội bù đắp nhé? Nói cho , em tổ chức đám cưới như thế nào?”
Mẫn Duyệt mỉm : “Anh cũng , con trai , còn cưới xin gì nữa? Ước nguyện lớn nhất hai đời của em là gả cho , giờ toại nguyện, cưới thì gì quan trọng ? Chỉ cần ở bên cạnh em suốt đời là , những thứ khác, đều quan trọng...”