Xuyên Không Mang Theo Dụng Cụ Y Tế Về Thập Niên 80 Lấy Chồng Đại Ca - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:38:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Mẫn Duyệt chỉ thấy mệt mỏi, cô luôn cảm thấy ai đó thích mà trong lòng thật sự phiền phức.

Vì thế, cô phớt lờ sự quan tâm của Tẩu Tuấn Đào và Doãn Siêu, cũng như thái độ châm chọc của Hồ Đình.

Cô chỉ chuyện với Đỗ Quyên và Chu Nhất Doanh, thỉnh thoảng mới đáp lời họ.

“Ê Hạ Mẫn Duyệt, xem danh sách thực tập ? Đã điền đơn ?” Đỗ Quyên hỏi.

Hồ Đình thấy hôm nay Hạ Mẫn Duyệt để ý đến , lên tiếng để gây sự chú ý: “Hạ Mẫn Duyệt là phó viện trưởng bệnh viện, còn cần điền đơn thực tập ?”

lúc đó, một cô gái mặc bộ quần áo xanh phai màu bước lớp, trông mặt mày ủ rũ.

Chu Nhất Doanh chào cô : “Chung Yến, điền đơn thực tập ở ?”

Chung Yến gương mặt buồn thiu Chu Nhất Doanh: “Tớ chút việc, đến muộn nên chỉ còn ba suất, tớ chọn ở bệnh viện huyện Khắc Mộc.”

Đỗ Quyên tròn mắt: “Khắc Mộc? Xa ? Đó là tận biên giới !”

“Hơn nữa, điều kiện còn cực kỳ khó khăn.” Hồ Đình .

Hạ Mẫn Duyệt cô nàng, mà cảm thấy giọng điệu của cô mang chút hả hê nhỉ?

Chung Yến thở dài: “Còn hai bệnh viện nữa đều ở vùng Tây Tạng, so thì Khắc Mộc gần hơn một chút.”

Doãn Siêu : “Nơi càng khó khăn càng rèn luyện con , chỉ một năm thôi, sẽ trôi qua nhanh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-185.html.]

Chung Yến là mà Hạ Mẫn Duyệt còn nhớ, nhà cô bệnh liệt giường và một em trai đang học cấp hai, cô thi đỗ đại học và theo học đến cùng cũng chẳng dễ dàng gì.

, cũng chỉ một năm thôi, cố gắng thể hiện ở Khắc Mộc, nhận đánh giá cao từ đơn vị thực tập, khi nghiệp, nếu phân công công việc sẽ thêm điểm cộng, lúc đó sớm một chút, phân đến nơi gần nhà hơn.”

Nghe Hạ Mẫn Duyệt tán thành ý kiến của , mặt Doãn Siêu rạng rỡ lên với nụ thật tươi.

Tẩu Tuấn Đào trong lòng khó chịu nhưng thể trách Hạ Mẫn Duyệt, chỉ đành đồng hồ: “Thời gian cũng gần đến , chúng sân trường chờ xe thôi.”

Khoảng mười một giờ trưa, họ đến thôn Điền Giang. Sau khi chia từng khu vực và phát nông cụ, họ bắt đầu xuống ruộng việc.

Dù ở , thời điểm nào, lao động cũng luôn tôn vinh, nên dù là sinh viên đại học công chức nhà nước, mỗi năm đều tham gia một vài đợt hỗ trợ nông dân.

Với những sinh viên xuất từ nông thôn, việc chẳng gì đáng lo.

với những sinh viên lớn lên trong thành phố, như Hạ Mẫn Duyệt, thì là một thử thách.

Nhìn mảnh ruộng mặt , Hạ Mẫn Duyệt lo lắng, chẳng bắt đầu từ . Nếu cô xuống ruộng thật, lẽ sẽ gây tổn thất nặng nề cho cánh đồng lúa vàng óng !

Tẩu Tuấn Đào cầm liềm bước đến: “Mẫn Duyệt, khỏe hẳn, gốc cây nghỉ , chỗ để tớ giúp cho.”

Doãn Siêu thì hành động nhanh hơn, trong lúc Tẩu Tuấn Đào chuyện, nhảy xuống ruộng và bắt đầu gặt lúa.

“Không cần, cần, các cứ lo việc của , cần giúp tớ.” Hạ Mẫn Duyệt nhíu mày từ chối.

Hồ Đình bên cạnh tức giận đến mức nhảy dựng lên, mắt cô trợn tròn, đầy vẻ cam lòng. Nhìn thấy thầy Lý – giáo viên hướng dẫn đang ở gần đó, cô cố tình lớn tiếng : “Doãn Siêu, Tuấn Đào, các giúp Hạ Mẫn Duyệt thì cũng nên xong phần việc của chứ?”

Loading...