Xuyên Không Làm Nương Tử Nhà Nghèo, Dựa Vào Hệ Thống Trở Thành Phú Hộ - Chương 95
Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:37:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phan Xảo Liên chậm rãi an tọa xuống ghế. Nàng khẽ nghiêng về phía , hạ thấp giọng trầm trồ cảm thán:
“Trừ tiền sính lễ của cha con lúc cưới và tiền tiêu hao khi xây nhà, từng thấy nhiều bạc đến thế . Thu Quả … nhà chúng thể sống sung túc, đều là nhờ công lao của con.”
Lâm Thu Quả khẽ : “Nương, trong đây còn công sức của túi thơm Người nữa. Sau đừng quá lời khen ngợi con như , Nhị Nha, Tam Nha đều lớn , các . Gia đình chúng , mỗi đều công sức riêng, thiếu một ai cũng thể thành sự.”
Phan Xảo Liên thấy nàng hiểu lý lẽ như , trong lòng vô cùng mãn nguyện, liền gật đầu lia lịa.
Sau đó, ánh mắt nàng kìm quét qua Trương Thu Dương đang đất.
“Thu Quả , nếu chúng vẫn duy trì thu nhập định thế , việc nuôi dưỡng đứa trẻ cũng còn là chuyện đáng lo ngại nữa. Con xem, cái gian nhà nhỏ nối liền giữa gian đường và nhà bếp , đây chẳng dựng một nửa ?”
“Vâng, lắm Nương. Người đừng lo lắng về tiền bạc. Mấy ngày sẽ còn nhiều món ngon hơn nữa mang chợ bán. Lâm Nhị Cẩu và bọn họ thấy tiền kiếm, dù chạy chợ cũng chẳng nề hà vất vả, như xem như mỗi ngày đều nguồn thu nhập. Hơn nữa, chừng nhanh thôi, chúng sẽ đủ tiền sửa sang nhà cửa, thậm chí là xây mới.” Lâm Thu Quả tự tin , trong mắt ánh lên sự hào hứng giàu.
Phan Xảo Liên , tim đập thình thịch. Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Lâm Thu Quả, liên tục gật đầu tán thành.
Vuốt ve túi tiền một lát, cảm khái hồi lâu, Phan Xảo Liên dường như đột nhiên nhớ một chuyện, nàng nhỏ giọng cợt :
“ , Thu Quả. Ta việc với con. Cái Trương Thúy Hoa , bà con trong thôn quở trách, tộc cũng mặt buộc nhà nàng phát cháo cứu tế trong làng. Hôm nay, cửa nhà ả chen chúc đông nghịt , ai nấy đều chờ uống cháo. Ta còn , đó là cháo gạo thuần túy, hẳn là tốn ít tiền công cả tháng của trượng phu ả . Có còn đồn rằng, vết bầm tím mặt Trương Thúy Hoa lẽ đều là do trượng phu nàng tay đ.á.n.h đó... Xem năm , ả còn dám đến phá hoại cây sơn của nhà nữa !" Nói đoạn, mặt Phan Xảo Liên hiện lên vẻ khoái chí rõ rệt.
Lâm Thu Quả mỉm chi, trong lòng thỏa , nàng nhướng đôi mày thanh tú, ánh mắt lấp lánh sự đắc ý:
"Quả thật đáng đời! Chắc chắn nàng cũng dám gây sự với nhà nữa , Lâm Nhị Cẩu tìm đến tận cửa cũng khiến ả sợ hãi ít. Nương cứ chờ xem, nhất định sẽ mua một mảnh đất rộng, xây một tòa trạch viện to lớn, khang trang hơn, khiến bọn họ đều đỏ mắt ghen tị mà !"
Lâm Thu Quả càng càng hăng say, ghé sát Phan Xảo Liên hơn một chút: "Còn việc Thu Dương, nếu Người định giữ nó , chúng cứ ngoài là nhận con thừa tự từ nhà họ hàng xa. Để bọn họ cũng , nhà thà nhận con cái nhà dưng còn hơn nhận con cháu nhà bọn họ! Vừa nãy cũng chỉ với Lâm Nhị Cẩu là họ hàng xa của , hề chuyện về đứa trẻ ."
Phan Xảo Liên lời , ánh mắt như bừng sáng: "Ừm, cứ theo lời con. Ta thấy tiểu tử chi là hiểu chuyện, chắc chắn là ơn báo đáp."
Lâm Thu Quả thầm thở phào, , xem như cả nhà đồng lòng. Tiểu tử đó, chính thức là nhà nàng !
Lâm Thu Quả lấy một ít bạc đưa cho Phan Xảo Liên: "Nương, Người cứ giữ lấy , còn , định mua nguyên liệu để nghiên cứu vài món ăn mới."
Phan Xảo Liên hề do dự, lập tức nhét tiền nàng đưa: "Nương cần. Nương , cơ nghiệp do con chủ, con cứ giữ gìn cẩn thận!"
Lâm Thu Quả thấy cũng tranh cãi thêm: "Được, cứ tạm thời giữ lấy ."
Ngay đó, nàng cẩn thận lấy cuốn sách bí kíp mà thuê : "Nương, đây là cuốn sách mua từ một thương nhân đến từ Giang Nam thành ở chợ. Trong nhiều cách chế biến món ăn. Sau , sẽ bắt đầu từ đây, Lâm Nhị Cẩu giúp đỡ, việc ăn về sẽ dễ dàng hơn nhiều."
"Tốt, , thế thì còn gì bằng! Nếu trong núi thứ gì dùng , Nương và Nhị Nha, Tam Nha sẽ giúp con kiếm tìm. Còn mảnh vườn rau phía , nếu thể trồng thứ gì hữu ích, con cứ việc thẳng." Phan Xảo Liên xúc động , đoạn bổ sung:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nuong-tu-nha-ngheo-dua-vao-he-thong-tro-thanh-phu-ho/chuong-95.html.]
" , hôm nay hai tỷ Tiểu Đào đến lấy kẹo hồ lô. Các nàng nếu bán chạy, ngày mai sẽ đến, tiện thể còn lấy thêm bánh cuốn con . Nguyên liệu bánh liệu còn đủ ?"
Lâm Thu Quả liên tục gật đầu đáp: "Vẫn còn chứ, hôm nay mang về thêm một ít. Ngày mai sẽ tính toán cho cẩn thận. Sau đồ ăn, Lâm Nhị Cẩu giúp tiêu thụ, Tiểu Đào cũng giúp bán... Nương , nhà chúng sẽ còn lo ngày thái bình sung túc nữa !"
Phan Xảo Liên nàng đầy sinh khí như , trong lòng xúc động khôn cùng. Trên mặt nàng chỉ nở nụ , mà khóe mắt còn rưng rưng lệ.
Lâm Thu Quả xoa xoa vai Nương: "Được , Nương, đừng cảm khái như nữa. Mau nghỉ sớm , ngày mai thức dậy còn nhiều việc cần lắm!"
Phan Xảo Liên chậm rãi dậy, giọng chất chứa niềm vui: "Được thôi, con cũng mau ngủ sớm . Sau , cũng xem như là phúc phận ..."
Lâm Thu Quả mỉm mãn nguyện, trở về phòng .
Đợi đến khi bên ngoài nhà tĩnh lặng, còn thấy bất kỳ tiếng động nào, nàng mới tiến “ gian” của .
Trong chiếc giỏ tre và bọc hành lý chất đầy bát sành, chậu sành, đũa... Hai thứ trông đều lớn, nãy nàng mở cho Nương và các em xem.
Dựa theo dung lượng của chúng, Lâm Thu Quả thu dọn đũa, cùng một hũ đựng đồ, hũ gia vị, linh tinh các loại gom một chỗ.
Các loại gia vị thường dùng để nấu ăn cũng nàng bổ sung đầy đủ. Về phần dầu ăn, vẫn là mỡ heo mua từ ngoài về.
Đến đồ dùng hằng ngày, ở chợ nàng mua cho mỗi một chiếc khăn mới để dùng rửa mặt, tắm rửa.
Tóm , những vật dụng nhỏ nhặt trong sinh hoạt, cái nào thể bổ sung, Lâm Thu Quả đều chu sắm sửa.
Nghĩ đến các món bánh cuốn, cùng xà phòng và dầu gội đầu dự định ngày mai, Lâm Thu Quả bèn dạo quanh thương thành một lát. Sau khi mua đủ những vật phẩm cần thiết, nàng bắt đầu bận rộn với công việc đồng áng.
Lần , các loại rau củ cần dùng như dưa chuột, cà rốt, xà lách... nàng đều trồng mỗi thứ hai luống.
Chờ khi chúng chín , nàng ước lượng trọng lượng, đóng gói lượng bằng nửa gói đồ.
Đợi việc đều thành, nàng mới nhà tắm để tắm nước nóng. Hôm nay quả thực mệt đến rã rời, Lâm Thu Quả tắm rửa xong, mang đồ vật khỏi “ gian”, xuống giường nhanh chóng ngủ .
Sáng hôm .
Tiếng gà gáy đ.á.n.h thức Lâm Thu Quả, mà là tiếng Tam Nha gọi nàng: "Tỷ tỷ, Tỷ tỷ mau dậy xem, tiểu tử Thu Dương tự bữa sáng, còn bưng từng bát , xếp đũa ngay ngắn."
Lâm Thu Quả khẽ giật , một đứa trẻ bé bỏng như mà nấu cơm ư? Cái bếp lò cần thêm rơm rạ liên tục, nồi cũng luôn trông chừng, hơn nữa, chiều cao của bếp lò gần đến n.g.ự.c thằng bé .
"Ừm... để tỉnh táo một chút . Muội cứ dùng bữa ." Lâm Thu Quả lười biếng trở , giọng vẫn còn đầy vẻ ngái ngủ. Nàng giường thêm một lát, mới chậm rãi bò dậy, uể oải vươn vai một cái.
Khi nàng bước chính sảnh, chỉ thấy Nhị Nha, Tam Nha và Thu Dương quây quần bên chiếc bàn gỗ thô sơ chờ nàng dùng bữa.
---