Xuyên Không Làm Nương Nghèo, Ta Dựa Vào Hệ Thống Thành Nhà Giàu Nhất Thôn - Chương 99

Cập nhật lúc: 2025-11-25 00:24:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng gần đến Tết, đường phố càng trở nên vắng vẻ, hầu hết các cửa hàng đều đóng cửa, còn nhiều qua đường.

cuộc sống của sáu trong sân quán vô cùng náo nhiệt và ấm cúng.

Tống Thanh Dao đang nhào bột, định chiên vài món chả viên và bánh củ sen, mấy đứa trẻ thì ở bên cạnh giúp đỡ.

Những bữa ăn thường ngày đều do tiểu nhị của quán ăn hoặc tửu lầu mang đến, hầu như cần tự tay , nhưng những ngày Tết đều về nhà đoàn viên, nên mấy ngày nay tự nấu nướng.

Tuy nhiên, Tống Thanh Dao tận hưởng quá trình . Làm việc hàng ngày thể sẽ thấy phiền, nhưng thỉnh thoảng một cũng thể trải nghiệm niềm vui khi chế biến món ăn ngon.

"Nương, lát nữa giao việc chiên rán cho chúng con nhé? Người thể bên cạnh xem, chỉ bảo thôi."

"Con ?"

"Tuy con từng chiên chả viên bao giờ, nhưng con nghĩ, món xào con còn , món chắc khó . Người cứ để con thử xem."

"Vậy thì giao cho con đấy, chủ động việc, còn gì mà vui chứ?"

"Nương nên nghỉ ngơi nhiều hơn, chúng con cũng sắp lớn thêm một tuổi , nên nhiều việc hơn. Nhiều năm qua vất vả vì gia đình, cứ hưởng phúc thôi."

" , nương cứ bên cạnh nghỉ ngơi, việc cứ giao cho chúng con."

Tống Thanh Dao gật đầu, kéo một chiếc ghế xuống bên cạnh, giao công việc trong tay cho các con.

Mấy đứa trẻ việc cũng hề lề mề chút nào, Tống Thanh Dao luôn bên cạnh quan sát, cũng thấy sai sót gì.

Chờ dầu trong nồi nóng lên, Tô Nhị Nguyệt và Tô Ngũ Nguyệt cạnh bếp, thả những viên chả và bánh củ sen chuẩn chảo dầu chiên.

Mùi thơm nhanh bay .

Mẻ chả viên vàng ươm đầu tiên khỏi nồi, Tô Nhị Nguyệt lập tức mang đến mặt Tống Thanh Dao, "Mời Nương nếm thử , nóng, cẩn thận."

"Được."

Tống Thanh Dao dùng đũa chọc một viên chả, thổi vài cái đưa miệng, "Vị ngon!"

Bọn trẻ khen ngợi càng thêm vui mừng, việc cũng càng thêm hăng hái.

“Hôm nay chúng rán hết chỗ , mấy ngày Tết sẽ cái mà ăn.”

Tô Cẩm Trình ngửi thấy mùi thơm liền chạy nhanh đến bên bếp, “Đại tỷ, cho một miếng bánh củ sen.”

Tô Nhị Nguyệt cầm đôi đũa xỏ một miếng đưa cho , “Ăn chậm thôi, kẻo bỏng.”

“Ưm ưm.”

Bánh củ sen kẹp đầy nhân thịt, Tô Cẩm Trình bên cạnh, ăn ngon lành. Sau khi ăn hết một miếng sán tới ăn thêm.

Ngày ba mươi Tết là một ngày trời, nắng ấm áp chiếu lên .

Sân bày mấy cái bàn, đó trải nhiều giấy đỏ.

Tô Nhị Nguyệt và những khác đến lúc trổ tài, mấy Tỷ em quây quần xuân liên.

Mặc dù quán lớn bằng tửu lầu, nhưng cửa sổ cũng ít, bọn trẻ việc để .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nuong-ngheo-ta-dua-vao-he-thong-thanh-nha-giau-nhat-thon/chuong-99.html.]

Tô Nhị Nguyệt một tay cầm bút lông, tay vén ống tay áo, chấm một chút mực vàng.

“Ta một bộ , lát nữa chúng cùng thi xem chữ ai nhất.”

“Đệ ý kiến.”

Mấy đều vây quanh .

Đã học , học chữ một thời gian, tuy Tô Nhị Nguyệt bắt đầu học muộn, mãi mười hai tuổi mới bắt đầu, nhưng nàng học hề thua kém một chút nào.

Vế vế liền mạch.

Hoàn thành một bộ xuân liên, Tô Ngũ Nguyệt vội vã vỗ tay, “Chữ của Đại tỷ thật , thanh tú ngay ngắn, tinh xảo mà linh động, bộ chi bằng dán ngay lên đại môn.”

Tô Nhị Nguyệt các khen chút ngại ngùng, “Các còn bắt đầu mà, chắc chắn hơn . Đừng ngây đó, mau động bút , cho xem thế nào, chúng cùng chọn bộ nhất dán lên đại môn.”

“Vâng!”

Những khác cũng chần chừ, lập tức cầm bút lông chấm mực, lên mấy tờ giấy đỏ khác.

Ánh mắt Tống Thanh Dao lướt qua mặt bàn, chăm chú thưởng thức, đó vô cùng hài lòng gật đầu.

Ngay cả Tô Cẩm Trình nhỏ tuổi nhất, chữ cũng đặc biệt tuấn dật, trôi chảy.

Không phí công học!

“Đều ! Lát nữa các con dán chúng lên.”

“Vâng.”

Thêm những vật trang trí màu đỏ, cả sân đều tràn ngập khí vui tươi, lễ hội.

Trên bàn ăn cũng vô cùng thịnh soạn, đủ loại sơn hào hải vị, cả nhà đều ăn vui vẻ.

Thế nhưng, nhà Trương Quế Phương xảy cãi vã ngay trong ngày lễ như thế , chỉ vì một cái đùi gà.

Ngày Tết, Tô Chí Hải chọn một con gà trong gà nuôi ở nhà để g.i.ế.c thịt ăn.

Trương Quế Phương cân nhắc điều kiện gia đình, tiếc nuối nỡ ăn hết cả con gà trong một bữa, nên chia đôi con gà sạch, dự định ăn hai bữa.

chia hai thì chỉ một cái đùi gà, Tô Tiểu Thiên và Tô Tiểu Tuyết đều ăn.

Hai vợ chồng khó tránh khỏi thiên vị con trai, bèn đưa đùi gà cho Tô Tiểu Thiên.

Tô Tiểu Tuyết vì thế mà rơi nước mắt, “Tại chỉ một cái đùi gà mà chỉ cho ăn, cho ăn? Đã g.i.ế.c gà , tại chỉ nửa con? Hôm nay chẳng là Tết , ăn một bữa thịnh soạn thì ? Phụ mẫu thiên vị!”

Trương Quế Phương kêu lên, “Thiên vị cái gì? Ta đối xử với hai đứa đều như . Điều kiện gia đình thế nào ngươi , nếu thiếu tiền, cho ngươi ăn một đĩa cũng , nhưng và cha ngươi đều kiếm tiền, g.i.ế.c một con gà chỉ thể ăn nửa con, bữa ăn nửa còn , điều một chút ?”

Tô Chí Hải thấy con chỉ cảm thấy bực bội. “Ngày Tết lớn, gì mà ? Chẳng chỉ một cái đùi gà thôi , trong đĩa còn nhiều thịt gà, ngươi ăn cái khác cũng thôi.”

“.........” Tô Tiểu Tuyết dụi mắt, nàng cảm nhận là họ thiên vị nàng ?

Tuy trong đĩa còn thịt gà khác, nhưng nàng còn ăn nữa.

Trương Quế Phương liếc con gái, “Đừng nữa, hôm nay hiếm khi ăn thịt, mà ngươi lóc giận dỗi. Lần ăn thịt chờ đến lúc nào , nữa là chúng ăn hết sạch đĩa đấy!”

 

Loading...