Xuyên Không Làm Nương Nghèo, Ta Dựa Vào Hệ Thống Thành Nhà Giàu Nhất Thôn - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-11-24 07:19:18
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không tiền thì mở Y Phường lớn đến thế? Tuy mở tiệm tốn ít tiền, nhưng họ kiếm cũng nhiều mà. Đợi Trà quán bên đóng cửa, chuẩn qua đó xem thử. Ta đoán hôm nay, tổng cộng thu sẽ năm trăm lượng.”

【Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận 500 lượng bạc.】

Sự kinh ngạc mặt Tú Lan càng sâu hơn. “Chuyện thật đáng sợ. Một ngày thể kiếm năm trăm lượng bạc, cả đời cũng kiếm nổi tiền .”

“Làm tiểu nhị ngươi còn mong kiếm bao nhiêu nữa. Đừng nghĩ đến việc kiếm tiền lớn, cùng lắm cũng chỉ để mưu sinh qua ngày thôi.”

Một tiểu nhị khác cùng bàn hỏi, “Y Phường nhà thích ngươi tên là gì? Có thật lớn đến ? Hôm khác cũng qua đó xem thử.”

Sắc mặt Lý Đông Mai khựng , cố gắng tỏ thoải mái. “Không con phố , mà xa một chút. Ta ngươi cũng tìm . Nếu mua y phục, ngươi thể mua ngay gần đây, thấy phố cũng vài Y Phường, giá cả chắc chắn đắt.”

Y Phường của thích đương nhiên thể để bọn họ xem. Tiệm đó thực sự quá nhỏ, chỉ cần vài thể xoay . Nếu để tiểu nhị Trà quán chuyện , họ sẽ ngay lập tức phát hiện những gì nàng đều là giả.

“Ta cũng mua y phục, chủ yếu là xem Y Phường như thế nào mà thể một ngày kiếm mấy trăm lượng bạc, mở mang tầm mắt.”

“Xem cũng ích gì . Chẳng lẽ ngươi nghĩ, thấy hai thể mở tiệm lớn như , kiếm nhiều tiền như thế ?”

Tiểu nhị hỏi đến cứng họng. “Đương nhiên là . Một tiệm lớn như , cho dù là thuê thôi cũng tốn ít tiền. Nếu nhà thể lấy tiền đó, cũng đến nỗi ngoài tiểu nhị...”

“Vậy nên ngươi xem ý nghĩa gì? Có công phu thà ở đây việc chăm chỉ, chỉ cần , Đông gia sẽ thưởng thêm cho ngươi cuối tháng khi phát tiền công. Đó mới là việc chính đáng.”

Tiểu nhị lập tức từ bỏ ý định đến Y Phường của thích nàng xem thử. “Ngươi hình như cũng lý, thôi , cứ việc chăm chỉ .”

Lý Đông Mai đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, cứ thế mà lừa gạt qua .

Trước đây nàng luôn thích với khác nhà giàu như thế nào, khác cũng hỏi nhiều, nàng cũng từng lo lắng tiểu nhị ở đây sẽ yêu cầu đến nhà nàng xem thử.

Y Phường của thích thì khác, đó là nơi ăn, tất cả đều thể đến.

Hiện giờ xem , chuyện thể thường xuyên . Nhỡ họ yêu cầu đến xem hoặc chiếu cố việc ăn, nàng nghĩ cớ khác để ngăn cản họ, dễ lộ sơ hở.

Lý Đông Mai vội vàng ăn hết cơm trong bát, đó đến bên giếng, rửa sạch những bộ ấm mà khách nhân dùng, bày phòng bếp.

Còn Tô Nhị Nguyệt và những khác khi dùng cơm xong thì dọn dẹp bàn ghế, lấy giấy bút chuẩn sách chữ.

Tô Cửu Nguyệt lật một trang, chằm chằm một từ nào đó sách hồi lâu, quả thực nhận .

Thế là nàng khẽ kéo ống tay áo Tô Nhị Nguyệt, “Tỷ, mấy chữ thế nào? Trước đây con gặp bao giờ.”

Tô Nhị Nguyệt mấy chữ vẻ phức tạp sách, cũng nhận , “Ta cũng , đây từng thấy mấy chữ sách. Chờ chút, gọi Lục Thành đến, lẽ nhận .”

Vừa dậy, thấy Lục Thành tay cầm một chiếc khay đến hậu viện.

Tô Nhị Nguyệt vẫy tay, “Lục Thành, mau đây, một vấn đề thỉnh giáo ngươi.”

Trước đây Tống Thanh Dao dặn dò , nên thấy các nàng gọi, Lục Thành lập tức qua.

“Có chuyện gì ?”

Tô Nhị Nguyệt chỉ mấy chữ sách, “Mấy chữ thế nào? Ta và Cửu Nguyệt đều nhận .”

Lục Thành lướt qua mấy chữ vẻ phức tạp, “Võng Lượng, chính là ý chỉ tinh quái hoặc quỷ quái.”

“Thì .”

Tô Nhị Nguyệt hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nuong-ngheo-ta-dua-vao-he-thong-thanh-nha-giau-nhat-thon/chuong-64.html.]

Tô Cửu Nguyệt cũng hai chữ thế nào, nhưng nàng nhanh gặp vấn đề mới.

“Lục Thành ca ca, sách hôm nay là sách mới, đây con qua, còn nhiều chỗ hiểu. Người thể xuống dạy chúng con ? Nương đây cũng , công việc ở Trà quán cứ để khác .”

Lục Thành đồng ý, “Đương nhiên thể.”

Kể từ khi các nàng đưa thỉnh cầu, Lục Thành lý do gì để từ chối, vả Đông gia đây cũng dặn dò.

Chàng xuống chỗ trống bên cạnh, cùng các nàng xem cuốn sách mới, đồng thời giải đáp vô thắc mắc.

Tống Thanh Dao thấy mấy họ đó chăm chú học tập, bèn dặn dò tiểu nhị mang nước và điểm tâm qua.

Món điểm tâm tỏa mùi thơm ngọt ngào đột nhiên đặt giữa bàn, ngay lập tức thu hút sự chú ý của lũ trẻ.

"Nương."

"Đừng chỉ lo xem sách, ăn chút gì đó, uống chén . Đây là Bánh Sen mới lò từ nhà bếp, các con nếm thử xem ."

"Nương cũng xuống ăn cùng chúng con ."

"Ta nếm thử , hương vị ngon."

Bánh Sen đặt trong đĩa chỉ mắt mà mùi thơm tỏa cũng cực kỳ quyến rũ.

Mấy quanh bàn gần như đồng thời đưa tay về phía chiếc đĩa.

Tô Nhị Nguyệt định cầm lấy một miếng Bánh Sen, may Lục Thành cũng lúc định lấy miếng đó, kết quả bàn tay nàng chạm mu bàn tay .

Tô Nhị Nguyệt vội rụt tay , gò má chợt nóng bừng, "Xin , cố ý........"

Lớn đến từng , trừ phụ và Tô Cẩm Trình , nàng từng chạm tay của nam nhân nào khác.

"Không ." Cảm giác ấm áp lướt qua mu bàn tay khiến tim Lục Thành đập mạnh, nhưng mặt vẫn bình thản, như thể hề bận tâm. Chàng cầm miếng Bánh Sen lên, đặt đĩa nhỏ mặt Tô Nhị Nguyệt. "Nếm thử ."

"Ừm, ngươi cũng ăn ."

"Được."

Tống Thanh Dao ở bên cạnh thấy rõ phản ứng của con gái, nàng e thẹn .

Còn phản ứng của Lục Thành, dường như cũng hề bài xích sự chạm vô tình .

Thiếu niên mười mấy tuổi kỳ thực cũng chút e lệ, chỉ là biểu lộ rõ ràng ngoài.

Tống Thanh Dao lặng lẽ di chuyển bước chân rời , định phía một lát, quấy rầy lũ trẻ.

Tô Cửu Nguyệt tuổi nhỏ nhất, chẳng hiểu gì cả. Trong mắt nàng, Đại tỷ chỉ tranh cùng một miếng bánh với Lục Thành.

"Tỷ, Lục Thành ca ca, trong đĩa nhiều miếng mà, hai nhất thiết tranh giành đúng miếng đó ?"

"........" Câu càng khiến Tô Nhị Nguyệt thêm hổ. Vốn dĩ chuyện qua, nàng còn cố tình nhắc , "Ai tranh giành chứ, chỉ là chú ý thôi."

"À." Tô Cửu Nguyệt cũng để tâm, miếng Bánh Sen trong tay nàng c.ắ.n một nửa, mép miệng còn dính vụn bánh.

Lục Thành khẽ mím môi, khóe môi nhếch lên.

 

Loading...