Xuyên Không Làm Nương Nghèo, Ta Dựa Vào Hệ Thống Thành Nhà Giàu Nhất Thôn - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-11-25 00:24:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kể từ Tết lâu, nhà Trương Quế Phương quả thực theo lời Tô Tiểu Thiên , khó khăn dành dụm tiền mua gà con, vịt con về nuôi.

Hy vọng một ngày nào đó thể kiếm tiền nhờ trứng gà, trứng vịt hoặc bán gà vịt.

Tuy nhiên, họ mua nhiều lắm, vì tiền tích trữ trong nhà đủ dồi dào.

Số tiền Tô Chí Hải kiếm từ việc ở quán ăn căn bản đủ để nhà họ nuôi nhiều con, chỉ thể từ từ, mỗi lĩnh tiền công mua thêm vài con cho gia đình.

Nhiệm vụ hàng ngày của Tô Tiểu Thiên và Tô Tiểu Tuyết thêm một mục, là cho lũ gà vịt đang nuôi ăn. Những con vật bây giờ vẫn là gà vịt non, nếu thả chúng ngoài, chúng sẽ tự kiếm ăn , thậm chí còn thể các loài chim khác trong rừng bắt , nên lúc đầu chỉ thể trông cậy cho ăn.

bọn trẻ sẵn lòng những việc , vì chúng đều tin rằng thể kiếm món tiền lớn nhờ lũ gà vịt .

Đến lúc đó sẽ cần tranh giành một cái đùi gà như hồi Tết nữa, mà thể mua nhiều món ngon về nhà.

Dần dần bước tháng ba, tháng tư, trời ấm hơn nhiều, những cây cối khô héo suốt cả mùa đông chậm rãi nhuộm một tầng xanh biếc.

Tống Thanh Dao và mấy đứa trẻ trong xe ngựa, rời khỏi đường cái, một mạch chạy về phía nam.

Trước khi khởi hành, nàng cho chúng điểm đến, vì lên xe ngựa, bọn trẻ liên tục hỏi han.

"Nương, đưa chúng ?"

"Chẳng lẽ nhà mở thêm cửa hàng nào nữa?"

Tô Cẩm Trình bò bên cửa sổ xe ngựa ngoài, " nơi giống chỗ thể mở cửa hàng, xung quanh là cây cối."

Năm đứa trẻ đứa một câu, đứa một câu.

Tống Thanh Dao vốn đến nơi trực tiếp cho chúng xem, nhưng chịu nổi chúng cứ hỏi mãi, nên đành thẳng câu trả lời.

"Hôm nay đưa các con xem nhà mới của gia đình chúng ."

"Nhà mới?"

" , căn nhà còn lớn hơn bất kỳ phủ nào mà nhà , đó là một tòa sơn trang."

"Sơn trang?" Mấy đứa trẻ đồng thời lộ vẻ nghi hoặc mặt.

Chúng thể tưởng tượng nó trông như thế nào.

"Nghe thôi thấy lớn ."

Cụ thể lớn đến mức nào, Tống Thanh Dao cũng từng thấy. Ngay khi mới nhận đưa chúng xem, nhưng cảm thấy chút vội vàng, nên đợi một thời gian.

Bây giờ trời ấm áp, thuận tiện.

Xe ngựa chạy một đoạn khá dài, tốc độ dần dần chậm .

Tô Nhị Nguyệt vén rèm lên, từ xa thấy mấy chữ lớn "Tê Vân Sơn Trang", xa hơn, dường như thấy một tòa cung điện nguy nga, vô cùng khí phái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nuong-ngheo-ta-dua-vao-he-thong-thanh-nha-giau-nhat-thon/chuong-113.html.]

"Nương, đây... đây thật sự là của nhà ?"

"Còn thể là giả ?"

"Cái quá lớn , trong khi tìm thấy lối mất?"

"Vào xem ."

"Vâng."

Xe ngựa dừng , mấy lượt xuống xe.

Các hạ nhân ở cổng cung kính hành lễ với họ, hai bên đón họ .

Có một hạ nhân dẫn đường phía , Tống Thanh Dao ở vị trí tương đối gần, mấy đứa trẻ sát phía , bước lên từng bậc thang.

Tô Cẩm Trình leo ngẩng đầu lên . Trong các cuốn họa sách thì y từng thấy căn nhà như thế , nhưng đây là đầu tiên thấy tận mắt.

Dưới sự hướng dẫn của hạ nhân, Tống Thanh Dao và bước sơn trang, chiêm ngưỡng bố cục bên trong căn nhà.

Tô Nhị Nguyệt kìm thốt lên một tiếng kinh ngạc, "Một gian phòng ở đây còn lớn hơn cả quán của chúng !"

"Nương, nhà chúng tổng cộng chỉ sáu , cần gì một căn nhà lớn đến thế ?"

Sáu đương nhiên cần căn nhà lớn như , nhưng đây là phần thưởng của Hệ thống, Tống Thanh Dao chủ động mua. Nếu để nàng chọn, lẽ nàng cũng sẽ mua một phủ lớn đến thế.

Tống Thanh Dao xuống, hạ nhân lập tức dâng .

"Lớn cái lợi của lớn, ở thoải mái. Ở đây nhiều hạ nhân, việc đều thể giao cho khác ."

"Nương định dọn đây ở ?"

"Tùy các con, thực hôm nay đưa các con đến đây để xem, dù đây cũng là nhà của chúng , các con rõ về tài sản trong nhà. Nếu các con ở đây, chúng cũng thể chuyển đến."

Tô Nhị Nguyệt cân nhắc một lát, "Nương, thấy tạm thời chúng cần vội chuyển đến đây. Chúng còn nhiều sản nghiệp như , ở quán thể tùy thời ghé qua xem xét, nhưng nơi tương đối xa xôi, cách xa đường phố nên vẻ lạnh lẽo. Sống ở phố sẽ náo nhiệt hơn, như hơn."

Tô Nhị Nguyệt xong hỏi mấy đứa em, "Các / thấy ?"

"Đại tỷ, thực chúng cũng , từng trải qua ngày tháng khổ cực , câu nệ nhiều như ."

"Ta cũng câu nệ, chỉ cần nương ở đó, cho dù bảo chúng về căn nhà rách nát ở thôn cũng vui vẻ."

"Ta đều theo nương, nương ở ở đó."

Tống Thanh Dao lời của mấy đứa trẻ, nhịn cong khóe môi, "Mấy đứa nhà các con, càng lớn miệng càng ngọt, chỉ dỗ dành vui vẻ."

"Không nương, chúng thật đó. Nhà dù lớn và đến mấy, nếu nương, con cũng ở. Ở quan trọng, chỉ cần cả nhà ở cùng vui vẻ là ."

 

Loading...