Xuyên Không Làm Nương Nghèo, Ta Dựa Vào Hệ Thống Thành Nhà Giàu Nhất Thôn - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-11-25 00:24:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bánh nướng lò thơm giòn, cả nhà đang chuẩn dùng bữa.

Sự xuất hiện của Tiêu Trạch khiến Tống Thanh Dao ngạc nhiên, lập tức nghĩ đến việc tửu lầu lẽ xảy chuyện, nếu , với tính cách của Tiêu Trạch, y sẽ tùy tiện rời , nhất là trong dịp Tết khi các tiểu nhị khác đều vắng mặt.

“Sao thế, Bách Vị Hiên xảy chuyện gì ?”

Tiêu Trạch gật đầu, thuật bộ sự việc xảy trong đêm. Việc báo cáo đầy đủ cũng là một trong những chức trách của y.

“Người ?”

“Không.”

“Thế thì . May mà đề phòng , ngươi lập công lớn !”

“Chủ tử, đây là việc nên .”

Tô Cẩm Trình thấy sư phụ lập tức chạy tới bên cạnh, ngẩng đầu y, vẻ mặt đầy sùng bái: “Sư phụ đến ! Nửa đêm sư phụ còn bắt trộm, thật lợi hại! Giá mà con cũng mặt thì mấy, con thật xem sư phụ dốc hết sức đối địch sẽ . Tên tiểu tặc chắc chắn đ.á.n.h cho kịp trở tay, quỳ rạp đất rên rỉ xin tha!”

Bình thường khi dạy võ cho hai đứa trẻ, Tiêu Trạch đều dùng thực lực, sợ sơ ý thương chúng. Cho nên Tô Cẩm Trình đến giờ vẫn thực lực của y cao đến mức nào.

Khi , đôi mắt của nó sáng rực, trong chốc lát tự tưởng tượng một màn giao chiến kịch liệt.

Tiêu Trạch đứa trẻ mặt: “Bọn trộm tay khác hẳn với lúc chúng luyện võ. Nếu con ở đó, thể bắt con con tin để uy hiếp, nguy hiểm.”

“Xem còn đủ chăm chỉ, nếu thể sớm học võ nghệ, sẽ cần sợ những tên tiểu tặc đó nữa!”

“Con cố gắng . Mấy ngày rảnh rỗi thì luyện tập thêm , chờ Tết tửu lầu mở cửa, chúng sẽ tiếp tục.”

“Vâng!”

Tiêu Trạch cúi đầu hành lễ với Tống Thanh Dao: “Chủ tử, đến chỉ để bẩm báo việc . Ta xin phép cáo lui.”

“Chờ , bếp nướng một ít bánh, ngươi mang về ăn .”

“Đa tạ chủ tử!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nuong-ngheo-ta-dua-vao-he-thong-thanh-nha-giau-nhat-thon/chuong-104.html.]

“Ngươi công lao, vài chiếc bánh nhỏ đáng gì .”

Tống Thanh Dao đầu , thấy Tô Ngũ Nguyệt đang bên bếp lò, dùng xẻng xúc một chiếc bánh nướng xong.

“Ngũ Nguyệt, lấy vài cái bánh đưa cho Tiêu Trạch mang .”

“Vâng, con tới ngay.”

Tô Ngũ Nguyệt nhanh chóng lấy vài chiếc bánh, dùng vải bọc cẩn thận cho hộp đựng thức ăn, đưa đến mặt Tiêu Trạch: “Cầm lấy, bánh lò còn nóng, mang về là . Ta cố ý bỏ thêm vài cái, đủ cho và Lục Thành ca cùng ăn.”

Tiêu Trạch đỡ lấy bằng hai tay, nụ gương mặt cô nương mắt khiến y cũng nhịn mà nhếch môi: “Đa tạ.”

“Không cần khách sáo, may mà tối qua ngươi ở đó, nếu chẳng sẽ mất mát thứ gì. Có ngươi trông coi tửu lầu, chúng đều yên tâm.”

“Ta nhất định sẽ để chủ t.ử và tiểu chủ t.ử thất vọng.”

“Ừm, .”

Tiêu Trạch cầm hộp thức ăn, xoay rời khỏi quán .

Tô Nhị Nguyệt xới vài bát cơm đặt lên bàn: “Chuyện xong , mau ăn cơm.”

“Đến đây!”

Tống Thanh Dao cùng Tô Cẩm Trình, Tô Ngũ Nguyệt đều nhà, quanh bàn.

Một ngụm cháo nóng xuống bụng, ấm hẳn lên.

Tống Thanh Dao c.ắ.n thêm miếng bánh nướng: “Tài nghệ của các con càng ngày càng , mùi vị miệng, bên ngoài giòn rụm.”

“Nương thích là . Tối nay chúng bánh chẻo ăn , để chúng con tự tay , nương cứ bên cạnh xem.”

“Nghe theo các con.”

 

Loading...