Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 85: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:57:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Tam Thịnh Bị Thương

 

Buổi tối ăn cơm xong là nhào bột.

 

Năm nay màn thầu bột mì trắng, chỉ màn thầu pha bột ngô và bột mì trắng.

 

Sáu bát bột ngô, ba bát bột mì trắng.

 

Bột ngô ít độ dính, khi nhào cho nhiều nước hơn, nhào lâu hơn một chút, cho đến khi bột nhẵn mịn.

 

Đặt chậu bột trong nhà, dọn dẹp xong xuôi họ liền định ngủ.

 

Trần Tiểu tự cuộn trong chăn, chỉ để lộ hai mắt nàng chằm chằm.

 

“Làm ?” Nàng đến chút khó hiểu.

 

“Đại tỷ.” Trần Tiểu nàng: “Muội ăn thịt heo hầm cải thảo, năm ngoái tỷ ngon lắm.”

 

“Vậy thì hết cách .” Nàng bật : “Trong nhà thịt heo, ngày mai cũng chợ, nhờ mang về cũng .”

 

“Ta thịt gà hầm cải thảo cho nhé, cũng ngon lắm.”

 

“Được.” Trần Tiểu mơ hồ đáp một tiếng, nhắm mắt ngủ ngay.

 

Sáng sớm hôm , các nhà trong thôn đều đang hấp màn thầu, những năm những nhà như thôn trưởng còn hấp cả bánh bao nhân thịt nữa.

 

Trần Bình bưng chậu thức ăn hỏi nàng: “Cỏ gà nấu thế nào?”

 

“Đệ dùng nước sôi trong ấm tưới lên, mềm .”

 

Trần Bình bước ngoài nhanh , hỏi: “Nhị tỷ dậy ?”

 

Nhắc đến Trần Tiểu, nàng giận bất lực, vì chuyện quần áo mà nàng cằn nhằn suốt ngày, ngoài ăn uống ngủ nghỉ , chuyện khác nàng một mực quản .

 

“Đang ngủ đó, , đừng bận tâm nàng , lát nữa tự ngửi mùi mà đến thôi.”

 

“Biết .” Đệ đáp một tiếng .

 

Hai con gà g.i.ế.c hôm nay cũng nấu, canh gà dùng để ăn với mì cũng thơm.

 

Đang nghĩ ngợi, Trần Tam Thịnh vén rèm bước , tự giác xuống chiếc ghế đẩu nhỏ bếp còn quên thêm một nắm củi trong.

 

Có lẽ vì quá ngoan ngoãn, Trần Giao Giao kìm cứ mãi.

 

“Sao ? Bà nội mắng ?”

 

“Đệ đói, bà nội mắng .”

 

“Tối qua ăn cơm?”

 

“Không ăn no.” Trần Tam Thịnh thêm một nắm củi bếp, : “Giao Giao tỷ, thể ăn sáng ở nhà tỷ ?”

 

“Có thể chứ, nhưng đây với nhà ?”

Mèo con Kute

 

Trần Tam Thịnh lắc đầu: “Cha và các chú đang bế , ai quản .”

 

“Vậy thì để Bình nhi qua một tiếng, khỏi để họ tìm khắp nơi.”

 

“Không cũng , họ mà.” Đệ tủi .

 

Trần Giao Giao khẽ, gọi vọng ngoài một tiếng, nhanh Trần Bình đến.

 

“Đệ với nhị thím và các chú một tiếng, đừng để họ lo lắng.”

 

Trần Bình bước ngoài, lâu thì thấy Trần Chí Hùng cùng bên cạnh.

 

Trần Chí Hùng Trần Tam Thịnh, cau mày quát: "Ngươi sáng sớm chạy đến đây gì? Mau về nhà ăn cơm ."

 

"Không , đang hấp màn thầu, để thằng bé ăn ở đây ." Trần Giao Giao vội vàng đỡ.

 

"Mau về , ở nhà cơm cho ngươi ăn ?" Trần Chí Hùng quát một tiếng.

 

Trần Giao Giao , do dự một lát : "Chắc là ở nhà trẻ con nhỏ, bà nội và bận chăm sóc đứa bé nên để ý đến thằng bé, nó đói bụng nên chạy sang đây."

 

"Nó là lớn, đói một lát cũng chẳng , ưu tiên trẻ nhỏ chứ." Trần Chí Hùng cho là đúng, quát một tiếng rời .

 

Đợi hai xa, Trần Bình mới : "Con bảo Tam Thịnh ở ăn, chú hai cứ khăng khăng đòi theo về."

 

"Thôi bỏ ." Nàng thở dài: "Chúng cũng là ngoài, cũng tiện gì nhiều."

 

Trong nồi nước đang sôi, nàng đặt những chiếc màn thầu vo tròn lên xửng hấp.

 

Trần Bình cho gà ăn xong, xuống ghế thì Trần Tiểu bước .

 

"Màn thầu sắp lò là đến ?" Trần Bình trêu chọc một câu.

 

Trần Tiểu để ý đến , mắt chăm chú nồi.

 

"Muội rửa mặt ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-85.html.]

 

"Chưa ạ." Trần Tiểu l.i.ế.m môi, đôi mắt thèm thuồng sáng rực: "Muội đói ."

 

"Đi rửa mặt , dù gì cũng là con gái, Bình nhi còn sạch sẽ hơn đấy."

 

Trần Tiểu gì nhưng vẫn ngoài.

 

Mùi màn thầu thơm lừng tỏa , nàng nhấc nắp nồi đặt sang một bên thì Trần Tiểu hối hả chạy , những giọt nước mặt còn kịp lau khô.

 

Màn thầu ngày Tết cũng để dành ăn vài ngày, khi mỗi ăn hai cái, Trần Giao Giao cho động nữa.

 

Trần Tiểu nài nỉ nàng một lúc, khi chắc ăn nữa mới về phòng.

 

Trần Bình nuốt màn thầu trong miệng xuống mới : "Để con mang sang cho Ngưu Nhị , lúc còn nóng hổi ăn sẽ ngon hơn."

 

"Được, con mang năm cái cho ."

 

Trần Bình xách giỏ ngoài, lâu vẫn về, Trần Giao Giao nhào bột thêm củi, cho đến khi màn thầu hấp xong cũng thấy trở .

 

Dọn dẹp xong bếp núc, thời gian cũng gần trưa, nàng bắc nồi cháo lên, rửa một nắm rau dại cắt nhỏ bỏ .

 

Nồi cháo sôi chuyển sang lửa nhỏ hầm, nhà uống một ngụm nước thì nàng thấy bước từ ngoài cửa, vẻ mặt nghiêm túc, như một lớn đang nặng trĩu tâm sự.

 

Nàng thấy buồn , trêu chọc hỏi: "Không đưa màn thầu ? Sao giờ con còn vẻ mặt , ai chọc giận con ?"

 

"Tam Thịnh thương , con ở nhà họ Trần một lúc."

 

"Bị thương thế nào?"

 

"Bà nội lỡ tay đẩy, va đầu đó, chảy m.á.u nhưng sưng một cục to, Tam Thịnh đau đến phát ."

 

Trần Giao Giao bây giờ hễ đến lão thái thái bực .

 

"Bà đẩy Tam Thịnh gì? Tam Thịnh cản đường bà ?"

 

"Con , hình như là vì Tam Thịnh lỡ tay Trần Kỳ Nguyên thức giấc, bà nội dỗ dành thì đẩy thằng bé một cái, Tam Thịnh vững nên va cái ghế đẩu nhỏ."

 

Lời nàng mà thấy bực bội: "Lỡ tay đẩy là giả thôi chứ gì, loại thật là xứng trưởng bối, Tam Thịnh dù cũng là cháu nội của bà , lớn lên mắt bà , dù cháu trai nhỏ cũng đến mức đối xử với Tam Thịnh như chứ?"

 

"Bà nội đúng là quá đáng, dạo gần đây bà cứ mắng Tam Thịnh mãi."

 

"Cả nhà ai hiểu chuyện cả." Nàng hít sâu một , bực bội : "Thím hai và chú hai ? Cũng ?"

 

"Thím hai dỗ vài câu cho tiểu b.ú sữa, chú hai và đang ăn cơm, chỉ bảo Tam Thịnh đừng nữa..."

 

"Ăn cơm thôi." Nàng mà bụng đầy lửa giận.

 

Trước đây ở nhà Trần Tam Thịnh đặc biệt cưng chiều, dù cả nhà nuông chiều nhưng thằng bé vẫn ngoan ngoãn, thỉnh thoảng nghịch ngợm một chút cũng đáng yêu, chỉ vì em trai mà bây giờ nhà họ Trần đối xử với nó như , hai ngày nay nó cứ chạy sang đây, mắt lúc nào cũng đỏ hoe, nàng mà thấy đau lòng.

 

Chiều, Ngưu Nhị mang theo lòng heo rửa sạch sang.

 

"Ta rửa mấy nhưng sạch , nàng rửa nữa nhé."

 

"Được thôi." Nàng xách lòng heo trong nhà, quên đầu hỏi : "Vào một lát ?"

 

"Nhà nàng hết nước chứ gì?"

 

" là hết , đừng bận tâm, lát nữa tự lấy."

 

"Được, nàng rửa sạch lu nước , lát nữa sẽ đến."

 

Trần Giao Giao bật , đáp: "Được."

 

Nước trong lu cạn đáy, khi Ngưu Nhị , nàng dùng chút nước còn đáy rửa lu, lấy một ít tro bếp về chà xát lòng heo.

 

Ngưu Nhị chỉ rửa qua loa, kỹ vẫn thể thấy vết bẩn.

 

Chà xát chà xát hai lượt, lúc Ngưu Nhị cũng gánh nước đến.

 

Hắn chậu hỏi: "Có rửa sạch đúng ?"

 

"Cũng tàm tạm , rửa kỹ chút nữa là . À mà, luộc thịt gà ?"

 

"Chưa luộc, hôm nay bận hấp màn thầu, kịp."

 

"Chàng... hấp màn thầu?"

 

Ngưu Nhị vẻ mặt chút ngượng nghịu: "Không bột nở , dù thì nó cũng cứng ngắc."

 

"Chắc là ." Nàng nheo mắt : "Mấy năm đều hấp màn thầu cứng ? Sao nghĩ đến hấp màn thầu mềm ?"

 

"Nàng hấp ngon, mới nghĩ bụng thử xem , kết quả khá khó ."

 

"Men ít quá hoặc trời quá lạnh thì bột sẽ nở ."

 

"Biết , sẽ thử ." Hắn đổ nước lu, lúc ngoài còn nhắc nhở: "Khi rửa nhớ dùng nước nóng đấy."

 

"Biết ." Nàng đáp một tiếng.

 

 

Loading...