Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 214: Thôn Trưởng Làm Xe Lừa ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm, Ngưu Nhị ăn cơm xong thì lên núi đốn củi. Nàng dọn dẹp nhà cửa, đợi một lúc thì Trần Tiểu mới đến.

 

Mặt mũi tủm tỉm, tay vẫn cầm nửa cái bánh đang ăn.

 

“Cười gì mà vui thế?”

 

“Không gì.”

 

“Vậy cứ tủm tỉm ngây ngô gì?”

 

Trần Tiểu sờ sờ mặt, vẫn lắc đầu, nhưng mặt nàng vẫn cứ , y như thể nhặt tiền .

 

Lúc trong thôn nhiều phụ nữ, ngang qua nhà thôn trưởng thì thấy trong sân nhà chất đầy gỗ. Nghe động tĩnh, thôn trưởng đầu một cái, hỏi: “Ngưu Nhị về ư?”

 

Trần Giao Giao hiểu vì hỏi thêm một câu , rõ ràng chiều qua lúc cắt cỏ gặp .

 

Nàng vẫn gật đầu: “Về ạ, mới lên núi việc.”

 

“Làm gì ?”

 

“Đốn củi kiếm tiền.” Nàng tò mò hỏi: “Mọi đang gì thế ?”

 

“Tính một cỗ xe lừa.” Thôn trưởng dậy, thở dài : “Ta tính toán, xe lừa xong, lúc chợ thể kiếm chút tiền xe. Ta chỉ cái thùng xe bên , còn bánh xe thì chịu thua.”

 

“Các định kinh doanh xe lừa ?” Trần Tiểu trợn mắt hỏi: “Mấy đồng tiền đồng ạ?”

 

“Một chuyến hai đồng.”

 

Trần Tiểu gì, kéo Trần Giao Giao .

 

Ra khỏi thôn , nàng mới : “Hai đồng tiền đồng đó, Trần Bình nhất định sẽ nỡ cho .”

 

“Hai đồng thì đắt lắm, chỉ là tính cả hàng hóa bên trong . Dân làng chợ đều cõng đồ đạc, nếu xe lừa mà thật sự thu hai đồng, e là dân làng đều sẽ mang theo hàng hóa mà .”

 

“Hàng hóa thì tốn chỗ, nặng, chỗ bé tí đó cũng chẳng chở mấy . Thôn trưởng e là cũng chẳng .”

 

“Nếu trong thôn thật sự một cỗ xe lừa thì cũng tiện lợi. Mỗi chợ đều mệt c.h.ế.t.”

 

“Cái còn xem thôn trưởng . Nếu cho mang hàng hóa, dân làng thực sự việc gì gấp thì chắc cũng nỡ bỏ hai đồng tiền đồng .”

 

Ngưu Nhị đốn củi xong đều kéo xuống núi ngay trong ngày. Trần Giao Giao giúp gì nhiều, với một tiếng về nấu cơm.

 

Trong nhà khá nhiều mỡ heo, nàng ngắt một nắm rau xanh xào với một quả trứng gà, nấu một nồi mì hạt kê.

 

Ngưu Nhị kéo gỗ nhà ném góc tường, bước nhà uống ừng ực hai bát nước, thở dốc một , chậm rãi một lúc mới : “Thôn trưởng xe lừa để kinh doanh.”

 

“Sáng nay . Nghe ý giúp một tay xe.”

 

“Nhà ngay cả công cụ cũng .” Ngưu Nhị lắc đầu: “Giờ cũng rảnh .”

 

Trần Giao Giao đưa bát cho : “Vậy xem đây.”

 

Ngưu Nhị gì, gắp một đũa trứng xào cho mì, vùi đầu ăn.

 

Ngủ dậy buổi chiều, như thường lệ lên núi. Trần Giao Giao lật lật đám cỏ gà và rau dại đang phơi trong sân, hậu viện bó cỏ xanh đặt lên đống cỏ khô dựng thành mái che để phơi. Xong xuôi cho gà thỏ ăn chút cỏ. Vừa xong thì Trần Tiểu gọi nàng ở cửa.

 

Nàng đáp một tiếng, cầm đồ ngoài. Tóc mái trán Hứa Hồng Mai rụng một mảng, trán hói.

 

Trần Giao Giao nhịn thêm mấy : “Bị lửa táp ?”

 

Hứa Hồng Mai đưa tay sờ sờ, chút ngượng ngùng : “Trưa nay đang đốt lửa thì cắt móng tay, lửa phun táp .”

 

Trần Tiểu rộ lên: “Đại tỷ cũng táp .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-214-thon-truong-lam-xe-lua.html.]

 

“Muội từng ?”

 

Trần Tiểu gì nữa. Bếp nhà đôi khi nghẹt sẽ đột nhiên phun lửa , cơm trong nhà ít nhiều gì cũng từng táp qua.

 

Trần Giao Giao đầu táp là lúc nàng mới đến đây, trong bếp nhét cành cây tắc, nhét thêm một nắm cỏ khô. Khói cứ bốc lên, nàng liền ghé sát một cái, lửa phun táp cả một bên lông mày của nàng.

 

Ngưu Nhị sớm, giờ kéo gỗ xuống núi .

 

Trần Giao Giao đưa chìa khóa cho , cùng Hứa Hồng Mai và mấy khác đến chỗ gần đó đào cỏ gà.

 

Hứa Hồng Mai chủ yếu đến đào rau dại, mấy trò chuyện hỏi: “Ngưu Nhị chẳng mới về hôm qua , hôm nay lên núi ? Đốn củi là ngoài nữa ?”

 

“Tạm thời nữa.” Trần Giao Giao tiện thể cũng đào hành dại, ném giỏ mà trực tiếp chất thành đống, dùng cỏ xanh buộc , tính về nhà thắt nút phơi khô.

 

“Là đợi nàng sinh xong mới ư?”

 

“Cũng rõ nữa, là vì ở huyện việc mới trở về.”

 

Hứa Hồng Mai gật đầu, lo lắng : “Cũng mấy bọn họ thế nào , tìm việc .”

 

“Lâu thế , tìm thì về sớm .”

 

“Cũng .” Hứa Hồng Mai nàng cũng yên tâm hơn.

 

Gỗ ướt đốn về phơi khô mới bán . Ngưu Nhị đốn kéo, bận rộn nửa tháng trời, sân nhà đều chất đầy gỗ.

 

Tối đến, gió bão gào thét. Trần Giao Giao ghế ngâm chân, Ngưu Nhị mệt mỏi ngủ say khò khò giường.

 

Nàng đổ nước rửa chân lên đống phân ở hậu viện, phòng bên giường, gác chân lên ghế bắt đầu xoa bóp bắp chân.

 

Mấy ngày nay chân nàng thỉnh thoảng chuột rút, khi ngủ xoa bóp nhiều một chút thể đỡ hơn nhiều.

 

Ngưu Nhị trở đối mặt với nàng, một mắt mở, nhanh ngủ .

 

Nửa đêm trời đổ mưa, Trần Giao Giao thức dậy tiểu, tiếng sấm vang trời chợt lóe qua bên ngoài giật .

 

Vừa nãy tia chớp đó căn phòng bỗng chốc sáng bừng, ngay cả Ngưu Nhị đang ngủ mê mệt cũng tỉnh giấc.

 

Lúc sấm sét mưa gió là chuyện thường tình, nàng cũng để ý.

 

Sáng sớm bên ngoài mưa vẫn tạnh. Trần Giao Giao nấu cơm, Ngưu Nhị giường cựa quậy một lát cũng dậy, cho gà thỏ ăn xong sắp xếp đám gỗ ngổn ngang trong sân.

 

Trần Kỳ Nguyên đội nón lá loanh quanh bên ngoài, chốc lát thấy chạy lạch bạch vũng nước về, thò đầu cửa : “Trên núi sét đ.á.n.h .”

 

Nói xong chạy , chốc lát thấy la lên một tiếng ở nhà Vương quả phụ bên cạnh: “Trên núi sét đ.á.n.h .”

 

“Tối qua sấm sét ?” Ngưu Nhị nàng.

 

“Chàng ư?” Nàng chút buồn : “Chàng ngủ mê man ? Tối qua lúc sấm sét còn tỉnh mà.”

 

“Mấy ngày nay mệt quá, lúc ăn cơm cũng buồn ngủ, xuống giường là ngủ .”

 

“Hôm qua sấm lớn, tia chớp đ.á.n.h sáng bừng cả căn phòng.”

 

Ngưu Nhị gật đầu: “Thời tiết mưa dông nhiều thật.”

 

Mèo con Kute

Hắn phủi phủi nước mưa , sân : “Ăn cơm xong sẽ lồng. Trời tạnh mưa chẻ củi thôi.”

 

“Chàng vất vả .”

 

Hắn lắc đầu, trong thôn ai cũng sống như , cũng chẳng gì.

 

 

Loading...