Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 183: --- Xuống Đồng Thu Hoạch Lúa
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:59:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay bán củi còn Trương Vệ, kịp phiên chợ là sắp xuống đồng , nên cũng đông.
Trần Giao Giao tay chỉ khoác một giỏ trứng gà, nhẹ nhàng vô cùng.
Mấy đàn ông phía , Hứa Hồng Mai lúc mới khẽ hỏi nàng “Hôm nay tỷ mang rau ?”
“Định để dành ăn.”
Chợ đông , nàng đến một phụ nữ mập mạp kéo .
Trần Giao Giao nhận đó là phụ nữ mua thỏ , trang phục của nàng hẳn là tiền ở trấn, liền hỏi “Tiểu nương t.ử chuyện gì ?”
“Hôm nay cô mang thỏ theo ?”
“Không .” Nàng lắc đầu “Cuối năm lẽ sẽ bán thêm một nữa.”
“Lâu ?” Người phụ nữ nhíu mày.
Nàng , “Hết cách .”
Người phụ nữ gì thêm, bỏ .
Ngưu Nhị chiếm gian hàng, Trần Giao Giao qua đặt đồ xuống, thở phào nhẹ nhõm thì phụ nữ “Cô lấy cho hai mươi quả trứng .”
Người phụ nữ trả tiền cũng dứt khoát, đưa giỏ cho nàng đựng, tự đếm hai mươi đồng tiền đồng đưa qua.
Trứng gà lớn gần bằng , nàng cũng chọn, tùy tiện lấy hai mươi quả.
Người phụ nữ nhận lấy giỏ “Cô để dành cho vài con thỏ nhé, phu quân nhà đặc biệt thích ăn.”
“Nhà phu nhân ở ạ? Tiện thì lúc đó sẽ mang qua.”
“Ở trấn một tiệm bán dầu mè là nhà mở, cô đưa đến đó .”
Nàng chút ngạc nhiên, nhưng vẫn đồng ý “Thỏ lẽ béo như con phu nhân mua , xem phu nhân để ý .”
“Không , cô cứ chọn con nào lớn nhất cho , giá vẫn .”
“Được thôi,” nàng , “Phu quân lẽ sẽ mang củi đến, khi sẽ đưa cho nàng.”
Người phụ nữ lời hứa bấy giờ mới cao hứng mà rời .
Trần Giao Giao đưa tiền cho Ngưu Nhị bên cạnh, : “Chuyện thật đúng là trùng hợp.”
Ngưu Nhị chỉ gật đầu.
Gà mười hai con đẻ trứng nhanh, dù những ngày ăn ít, vẫn còn hơn một trăm bốn mươi quả. Củi của Ngưu Nhị bán hết, Trần Giao Giao nhắc nhở y: “Ngươi mua đồ .”
“Nàng ?”
Nàng lắc đầu: “Ngươi .”
Sau khi Ngưu Nhị rời , Trần Tiểu hỏi nàng: “Chị cả, rể mua gì ?”
“Mua chút bột mì và tóp mỡ.”
“Mua bột mì ?” Nàng khó hiểu, “Mỗi năm các ngươi đến nhà họ Trình, bọn họ chẳng đều cho ? Cớ gì còn tự bỏ tiền mua?”
Trần Giao Giao ôn tồn : “Chưa đến việc ý nghĩ của ngươi là , chỉ riêng tình hình năm nay, ngay cả lúa mạch còn mọc , gì đến lúa mì.”
“Cái tật lúc nào cũng chiếm tiện nghi của ngươi thể sửa đổi ?”
“Ta chỉ bừa thôi, mà vốn dĩ nhà họ Trình cũng cho, chỉ nhắc nhở các ngươi đừng lãng phí tiền…” Nàng càng càng nhỏ dần.
Trần Giao Giao lười biếng thèm để ý đến nàng .
Ngưu Nhị trở về nhanh, giỏ là những món đồ mua.
“Mua xong ?” Nàng tùy ý hỏi một câu.
Ngưu Nhị gật đầu, xổm bên cạnh nàng, khẽ : “Dầu mè một tiền, mười ba đồng mua năm cân mỡ lợn, bột mì tăng giá, mười bốn đồng mua bốn cân, hôm nay đồ lòng.” Nói , y đưa túi tiền gần như trống rỗng cho nàng.
Nàng nhận lấy cất , hỏi: “Ngươi hỏi chuyện đưa củi ?”
“Rồi. Việc đồng áng vội, ngày mai sẽ bắt đầu đưa vài chuyến.”
Nàng gật đầu. Giờ cũng gần trưa, lát nữa còn đường nên nàng lấy lương khô ăn.
Hôm nay Trần Bình ăn khá , hai chiếc giỏ mới đan bán . Một rổ trứng và rau của Trần Tiểu cũng bán hết.
Ăn xong bánh, thêm một lát, trong thôn í ới gọi trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-183-xuong-dong-thu-hoach-lua.html.]
Ngày thu hoạch mùa thu gần kề, trong thôn thở dài thườn thượt về vụ mùa năm nay. Trần Giao Giao cũng khỏi cảm khái.
Đây lẽ là nỗi lo của những sống dựa trời đất, quanh năm suốt tháng chỉ trông mong chút lương thực ruộng đồng.
Về đến nhà, Trần Giao Giao theo thường lệ nhà xí ở hậu viện. Trên chuồng thỏ đặt một cái đĩa lớn chuyên dùng để nhặt trứng. Nàng ném cỏ cho thỏ, đang nhặt trứng thì Ngưu Nhị bưng cỏ gà thái nhỏ đến.
Lúc còn nắng như tháng sáu, tháng bảy, gà đẻ trứng cũng siêng năng, mỗi ngày đều mười hai quả.
Ngưu Nhị đưa chậu cho nàng cũng nhà xí. Thịt thỏ phơi một buổi sáng trông càng nhăn nheo, nhưng còn lâu mới khô hẳn.
Hành dại đặt đất còn tươi như đêm qua nữa. Nàng uống một ngụm nước, múc một chậu nước rửa mặt.
Hôm nay quá mệt mỏi, nàng hỏi Ngưu Nhị khỏi hậu viện: “Ngươi ăn cơm ?”
“Không ăn.” Y lắc đầu, “Ăn tối cũng thôi.”
Quen lâu, phần lớn thời gian nàng thể hiểu rõ ý của Ngưu Nhị. Y rõ ràng là ăn nhưng sợ nàng quá mệt mỏi .
“Hôm nay mệt, là hầm một bữa cơm? Chúng tiện thể nhặt hành dại luôn.”
“Được.” Ngưu Nhị nhanh chóng gật đầu.
Vẫn còn một rổ rưỡi hành dại nhặt, để lâu nên giờ mềm oặt.
Chỉ cần ngắt bỏ phần khô héo, lau sạch đất củ hành dại là .
Làm việc nhà lâu, nàng nhặt cũng nhanh. Chỉ trong thời gian hầm cơm, nhặt xong nửa rổ.
Ăn cơm xong, hai như thường lệ ngủ trưa. Mặc dù mệt lắm, nhưng xuống giường, nàng vẫn nhanh chóng chìm giấc ngủ.
Khi tỉnh dậy vẫn còn sớm, Ngưu Nhị còn giường nữa. Nàng vươn vai, ước chừng Trần Tiểu sắp đến mới xuống giường.
Ngưu Nhị đang chất củi ở hậu viện. Nàng đàn gà, cỏ gà trong máng ăn mổ tung tóe khắp đất.
Đi nhà xí xong, nàng bếp nhét hành dại rửa sạch vại, lật phần ngâm muối từ sáng lên nén xuống.
Chờ một lúc mà Trần Tiểu mãi đến, Trần Giao Giao yên bèn cuối thôn.
Cổng sân chặn từ bên trong, nàng đưa tay vỗ vỗ, lớn tiếng gọi.
Cuối cùng là Trần Bình với đôi mắt lim dim ngái ngủ mở cửa.
“Các ngươi ngủ từ khi nào ?”
“Về đến là ngủ ,” Trần Bình dụi mắt hỏi nàng, “Đại tỷ ?”
“Không ,” nàng về phía gian phòng phụ, nửa đường mặt dày , “Đưa cho một cái giỏ đựng trứng của ngươi.”
Trần Bình đáp một tiếng phòng lương thực. Trong gian phòng phụ, Trần Tiểu tỉnh, đang giường ngẩn ngơ.
Trần Giao Giao đưa tay lắc lắc mặt nàng , “Đừng ngẩn ngơ nữa, dậy rửa mặt lên núi thôi.”
Trần Tiểu rụt rè gật đầu, dụi mắt : “Mấy ngày nữa chúng cũng nữa đúng ?”
“Lúc lúa mạch cần gấp, đất nhà chúng ít, buổi sáng đồng, buổi chiều lên núi, vẫn thể chạy thêm vài chuyến.”
Trần Tiểu mấy hứng thú đáp lời, sửa sang tóc cửa. Cổng nhà họ Ngô đang mở, Trần Giao Giao gọi một tiếng ở cửa, nhanh Hứa Hồng Mai .
Nàng đặt giỏ nhà, với Ngưu Nhị một tiếng rời .
Dưới đồng, quả nhiên góa phụ Vương và Phương Tiểu Đào con bận rộn.
Trần Tiểu hôm nay đặc biệt tinh thần, đào một lúc thì lì đó.
Trần Giao Giao đào xong phần của cũng tiện thể giúp nàng đào. Mãi đến khi xuống núi, Hứa Hồng Mai mới chỉ tay về phía xa : “Ngưu Nhị xuống đồng .”
Thuận theo lời nàng , Trần Giao Giao cũng sang, thấy bóng dáng ở ruộng nhà cũng ngẩn một chút, “Y với là xuống đồng mà.”
Mèo con Kute
“Có lẽ là và Tiểu Tiểu ở đây, y tiện theo nên xuống đồng chăng.”
Ngưu Nhị ở nhà ít khi rảnh rỗi, Hứa Hồng Mai như cũng lý.
Nàng về nhà, vác cỏ đồng.
Ngưu Nhị nhổ ít , thấy nàng đến cũng kinh ngạc, chỉ : “Năm nay mùa màng quả thật , chỉ đủ cho hai ăn.”
Nàng đáp một tiếng cũng theo y nhổ.
Thấy mặt trời lặn, gió cũng lạnh, Ngưu Nhị kéo lúa mạch bắt đầu chất thành đống.