Xuyên Không Làm Nông Gả Cho Gã Ngốc Trong Thôn - Chương 162: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:58:50
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ra ngoài kiếm tiền
Sáng hôm , nàng tỉnh giấc cảm giác mệt mỏi như việc cả đêm, mũi cũng nghẹt hơn, nhưng đầu óc thì hề thấy khó chịu.
Ngưu Nhị ngoài từ lúc nào, nàng mặc quần áo cửa, liền thấy bên ngoài mưa tạnh, trời quang mây tạnh trông như sắp nắng.
Ống khói nhà bếp bốc khói trắng, trong nồi vẫn còn đang hầm cháo rau dại.
Có lẽ sợ cháy hoặc chín, Ngưu Nhị đổ nhiều nước, vì nàng ném thêm một khúc củi lớn , dùng lửa lớn đun.
Tiếng bước chân vang lên trong sân, Ngưu Nhị vỗ vỗ tay từ sân tới, thấy sắc mặt nàng vẫn liền hỏi: “Thế nào ? Còn khó chịu ?”
“Không khó chịu, chỉ là nghẹt mũi, gà và thỏ đều cho ăn ?”
“Cho ăn .” Ngưu Nhị ném một khúc củi bếp, dùng muôi lớn khuấy khuấy nồi cháo, : “Nước cho nhiều quá, đun thêm một lát nữa, trong ấm nước nóng, nàng rửa mặt .”
Trần Giao Giao đáp lời, bưng chậu ngoài rửa mặt.
Ăn cơm xong, hai buổi sáng cũng việc gì , Ngưu Nhị sân dọn nhà xí, Trần Giao Giao dùng nước nóng giặt giũ quần áo ướt của hai tối qua.
Đang giặt nửa chừng, nhà, đó thò đầu hỏi: “Ngưu Nhị ?”
Trần Giao Giao nhận đó là mang lời nhắn đến đây, liền vội vàng gọi Ngưu Nhị từ sân .
“Vào chút .” Nàng lau tay lập tức chào hỏi.
Người đó lẽ vội, nhà còn đ.á.n.h giá một lúc căn nhà của họ.
Trần Giao Giao rót cho y một chén nước, ngượng ngùng : “Trong nhà chỉ nước sôi để nguội, ăn gì ? Để nấu cơm cho .”
Người đó liên tục xua tay, xem chừng tuổi tác còn lớn hơn Ngưu Nhị một chút.
Trong lúc chuyện, Ngưu Nhị trở về.
Trên mùi khá nặng, vì xa một chút, hỏi: “Bây giờ luôn ?”
“Cha và mấy đó hôm nay , hai ngày mai sẽ .”
“Được.” Ngưu Nhị : “Huynh còn về ?”
“Phải, còn về thu dọn đồ đạc, chỉ qua đây nhắn cho một câu, vẫn như cũ, cứ đợi ở trong trấn.”
“Được.” Ngưu Nhị giữ nữa, tiễn y cửa.
Đợi xa , Trần Giao Giao mới hỏi : “Y là cùng việc với ?”
“Cha y quen với lão sư phó.”
“Vậy thì quá.” Nàng : “Ta giúp thu dọn đồ đạc.”
Ngưu Nhị đáp lời, : “Chiều xới đất, nàng cứ thêm chút đồ ăn cho là .”
“Ăn màn thầu ? Ta tiện thể thêm chút bánh bao cho , trời dễ hỏng, thể ăn thêm hai ngày.”
“Được, nàng cứ liệu mà .” Chàng xong sân .
Trần Giao Giao vội vàng vắt quần áo phơi nhào bột.
Bột mì trắng còn nhiều, nàng múc ba bát, hai bát bánh bao, một bát hấp màn thầu bột thóc.
Nhào xong hai loại bột và để nắng cho lên men, Trần Giao Giao việc khác.
Bận rộn cho đến trưa, xét thấy buổi chiều Ngưu Nhị còn xuống đồng, nàng liền bắt đầu nấu cơm .
Gạo nhà nàng thường xuyên ăn, nàng nấu một nồi cơm xào thêm một đĩa bắp cải và dưa chuột.
Buổi trưa bận rộn thu dọn đồ ăn khô nàng cũng kịp ngủ, Ngưu Nhị tỉnh dậy liền vác cuốc xuống đồng.
Trần Bình và Trần Tiểu ngang qua, thấy cửa nhà họ vẫn mở liền bước .
Mì xào, đậu xào, thóc xào…
Nàng chuẩn ít, Trần Bình hiểu: “Ngưu Nhị ca sắp ?”
“ .” Nàng : “Sáng nay đến gọi , ngày mai sẽ .”
“Ngưu Nhị ca ?”
“Xuống đồng .” Nàng tìm cái lọ nhỏ đựng hành dại đây Ngưu Nhị mang về, như thường lệ cho một ít.
Trần Bình thấy nàng bận rộn, liền kéo Trần Tiểu .
Quần áo, giày dép, túi tiền, đồ ăn… nàng chất đầy tất cả những gì thể chất, còn là màn thầu và bánh bao.
Hai chậu bột đặt trong sân bắt đầu lên men nắng, nàng ước chừng thời gian cũng vác cuốc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-lam-nong-ga-cho-ga-ngoc-trong-thon/chuong-162.html.]
Nửa mẫu đất nhà nàng còn xới, nàng đến nơi thì Ngưu Nhị xới kha khá .
Có lẽ là để kịp xong, mồ hôi đầm đìa.
Trần Giao Giao : “Hôm nay về sớm một chút, tắm rửa ngủ sớm, đất để mai .”
“Làm xong .” Ngưu Nhị .
“Không vội.” Nàng nhưng tốc độ nhanh hơn nhiều.
Mặt trời lặn về phía Tây, nàng thu cuốc gọi Ngưu Nhị ở phía một tiếng.
Ngưu Nhị nheo mắt phần còn một chút, cuối cùng cũng thu cuốc theo nàng trở về.
Vị trí đặt bột trong sân mặt trời mới di chuyển , nàng miếng bột, nở .
Ôm bột bếp, nàng hết đun một nồi nước nóng cho Ngưu Nhị phòng tắm rửa, đó mới bắt đầu nấu cơm.
Mèo con Kute
Cơm gạo trắng, trứng gà vịt xào, bắp cải xào.
Cơm chín thì cũng tắm rửa xong, một bộ quần áo sạch sẽ.
Cơm và thức ăn đều ở bàn, nàng tranh thủ thời gian đến cả nồi cũng rửa sạch, đang băm nhân.
Hành ở sân mọc lên, nàng cắt ít trộn trong, chút thịt trong nhà nàng cũng múc quá nửa cho .
Ngưu Nhị xuống ăn, hai bát cơm bụng thấy nàng vẫn đang bận, liền giục: “Ăn cơm , kẻo nguội mất.”
“Ngay đây.” Nàng gói xong cái cuối cùng đặt lên hấp, nhào bột thóc xong mới xuống ăn.
“Nàng kiểm tra đồ đạc một chút, gói kỹ túi tiền .”
Ngưu Nhị “Ừm” một tiếng , nhanh trở về: “Đều ở đây .”
“Vậy thì ngủ , ngày mai còn lên đường nữa mà.”
“Không buồn ngủ.” Chàng xuống bếp.
Bánh bao nàng cho nhiều thịt, Ngưu Nhị c.ắ.n một miếng thấy rõ những khối thịt bên trong nhịn : “Ăn cả năm trời cũng chẳng hết bao nhiêu, nàng cho hết đây .”
“Vẫn còn mà.” Nàng lấy bánh bao cho màn thầu lên hấp, dặn dò: “Chàng ăn bánh bao , bánh bao nhân dễ hỏng.”
“Được.” Chàng đáp lời.
Đợi khi bận rộn xong thì trời cũng tối hẳn, Trần Giao Giao cũng buồn ngủ rũ rượi, xuống giường liền ngủ .
Mở mắt nhắm mắt, đến giờ dậy, nàng lật một cái, Ngưu Nhị cũng lật theo.
“Sáng nay ăn cơm cháo đây?” Nàng nhắm mắt hỏi.
“Thức ăn.” Ngưu Nhị dậy, “Lương khô để dành về ăn.”
“Được.” Nàng cũng dậy, nhận lấy quần áo Ngưu Nhị đưa mặc .
Ngưu Nhị xuống giường, bưng bô ngoài.
Hấp cơm xong, nàng chia bánh màn thầu và bánh bao riêng , nhét giỏ, cuối cùng dùng một mảnh vải che .
Ngưu Nhị cho gà thỏ ăn xong, rửa mặt ghế đẩu nhóm lửa, dặn dò nàng: “Nàng chú ý một chút đến thỏ, cảm thấy con thỏ cái vẻ như con .”
“Vâng.” Nàng đáp: “Ta , giờ cỏ cũng mọc , đợi rảnh sẽ cắt cỏ cho chúng ăn.”
Ngưu Nhị gật đầu: “Thỏ con khỏi ổ sờ, nàng cũng đừng dễ dàng sờ thỏ . Thỏ đang m.a.n.g t.h.a.i tính tình nóng nảy, sẽ c.ắ.n đấy.”
“Ta .” Nàng cắt cải trắng xong, nhắc đốt lửa.
Ngưu Nhị lấy cỏ khô trong bếp bên cạnh châm lửa, nhét thêm một nắm cành cây .
Chảo nóng, cho thịt heo xào mới cho cải trắng xào.
Hôm nay nàng xào dưa chuột, chỉ xào một chậu cải trắng.
Trong nồi cơm nấu nhiều, Trần Giao Giao vốn tưởng ăn hai bát là đủ, ngờ thấy múc bát thứ ba thì nhất thời ngớ .
“Ngươi còn ăn nổi ?”
“No , nhưng còn ăn một bát nữa.”
“Bình thường ngươi ăn no ?” Nàng hỏi với vẻ chắc chắn.
“No .” Ngưu Nhị giải thích: “Đi đường dễ đói, ăn nhiều chút thì đường sẽ đỡ đói hơn.”
Nàng nên lời, chỉ ừ hữ khô khan.