Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 93: --- Ôn Chi Đình

Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:44:57
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đợi Kiều Mạch mang rau về, Cao Nghĩa cũng dọn dẹp xong con dê núi.

 

“Kiều Mạch, cô đây giúp rửa tay cái.” Tay Cao Nghĩa bẩn thỉu lắm, thể tự múc nước , đành nhờ Kiều Mạch múc nước cho rửa sạch.

 

“Ây, đây .” Kiều Mạch múc một gáo nước, còn cầm theo xà phòng sân .

 

nghĩ kỹ , giữ một ít đủ ăn thôi, còn ngày mai đem bán . Bây giờ trời nóng quá, để lâu , để lâu là thối mất.” Kiều Mạch múc nước cho Cao Nghĩa rửa tay .

 

“Được thôi, mai xin nghỉ một ngày. Nhà cần mua sắm gì thì cô cứ , mai mua luôn một thể.” Cao Nghĩa từ chợ đen bán thịt hoẵng, mấy tháng nay vẫn luôn an phận thủ thường, mai chắc cũng vấn đề gì lớn.

 

Sáng hôm , năm giờ sáng, trời còn sáng hẳn, Cao Nghĩa vác sáu mươi mấy cân thịt Quang Minh huyện. Tối qua Kiều Mạch sáng năm giờ xuất phát, liền đưa cho hai đồng tiền, một cân phiếu thịt và một cân phiếu lương thực, dặn tự huyện mà ăn, dậy sớm nấu cơm cho nữa.

 

Cao Nghĩa Kiều Mạch dậy sớm nổi, bình thường sáng cho lợn ăn cũng là đúng giờ mới dậy, những lúc nghỉ ngơi thì sáng cũng dậy, cứ ườn cho đến khi nào nhịn vệ sinh mới chịu dậy. Đối với thói quen của Kiều Mạch, Cao Nghĩa bao dung, thấy vấn đề gì.

 

Không còn cách nào khác, thói quen của Kiều Mạch hình thành từ kiếp , kiếp e rằng cũng sửa .

 

 

“Đội trưởng, nhiệm vụ của chúng thành thành công, về sư trưởng sẽ thưởng gì cho chúng ?” Triệu Tiểu Lạc nhe hàm răng trắng toát hỏi đội trưởng của là Ôn Chi Đình.

 

“Anh thưởng gì thì cứ đề xuất với sư trưởng.” Ôn Chi Đình bây giờ chỉ nhanh chóng về báo cáo, đó tìm em trai , báo cho nó an .

 

Khi Ôn Chi Đình dẫn theo mấy thuộc hạ phong trần mệt mỏi trở về đơn vị, họ nhận sự khen ngợi lớn từ cấp . Lần họ tiêu diệt một ổ phản động lớn, bắt mấy tên gián điệp nước ngoài và mấy tên bán nước, giúp đất nước vãn hồi tổn thất thể lường .

 

Tuy nhiên, đây là nhiệm vụ bí mật của Ôn Chi Đình, trong đơn vị chỉ vài cấp chuyện . Chuyến kéo dài cả năm trời, lãnh đạo phê duyệt cho họ hai mươi ngày nghỉ phép thăm , để họ về thăm gia đình, tiện thể giải quyết vấn đề cá nhân.

 

Mỗi thưởng một trăm năm mươi đồng tiền mặt, năm mươi cân phiếu lương thực quân dụng, hai mươi cân phiếu thịt quân dụng, còn bình nước quân dụng, bút máy và nhiều thứ khác. Ôn Chi Đình với tư cách là đội trưởng, nhận hai trăm đồng tiền thưởng.

 

Anh nhận thưởng xong, chào sư trưởng cáo lui, đó lập tức về ký túc xá thu dọn đồ đạc, mua vé tàu chuyến gần nhất về Thượng Hải. Suốt dọc đường cứ sốt ruột yên, mối thù của em gái Ôn Uyển báo , nhưng vì liên quan đến mà mất em gái ruột, em trai ruột Ôn Chi Nghiêu còn bặt vô âm tín, sự tự trách, day dứt, lo lắng đủ loại cảm xúc đan xen trong lòng Ôn Chi Đình, khiến ước gì bây giờ thể lập tức về Thượng Hải.

 

Sau một hồi vật lộn, Ôn Chi Đình xuống tàu, phóng như bay về nhà. Khi cửa nhà những khe gạch mọc đầy cỏ, dù rõ bên trong còn ai, nhưng tay vẫn run lên vì lo lắng. Anh với các em, vì mà một đứa hại, một đứa buộc rời nhà.

 

Mở khóa nhà, sân vườn cũng chút tiêu điều, chum nước nổi một lớp cành khô lá mục. Mở cửa phòng khách, bên trong vẫn là khung cảnh quen thuộc, nhưng còn , tất cả đồ đạc đều phủ đầy bụi.

 

Ôn Chi Đình múc nước, lau dọn nhà cửa từ trong ngoài một lượt, như thể thứ vẫn còn như xưa.

 

Sau đó đến nơi Ôn Chi Nghiêu cất giấu đồ đạc, đây là điều dặn dò Ôn Chi Nghiêu khi .

 

Đến đó, Ôn Chi Đình thấy bốn bề ai, nhanh chóng cạy viên gạch , quả nhiên sờ thấy vật bên trong, trong khoảnh khắc đó, lòng Ôn Chi Đình mới thực sự nhẹ nhõm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-93-on-chi-dinh.html.]

 

Anh mở bức thư phong hai lớp bằng giấy da bò, bên trong về tình hình của Ôn Chi Nghiêu lúc bấy giờ, cũng như việc nó đổi tên thành Cao Nghĩa, và cả địa chỉ nhà của Kiều Mạch, dặn dò trai nếu bình an trở về thì nhớ tìm nó.

 

khi mộ cha thắp chút hương, thăm chị gái Ôn Uyển. Nó chôn Ôn Uyển cạnh cha , đừng quên mang theo bánh ngọt mà Ôn Uyển thích, và cả quần áo nữa…

 

Ôn Chi Đình thấy xong thì theo từng điều một, còn mua cả mỹ phẩm dưỡng da cho Ôn Uyển, đốt quần áo và một xấp tiền vàng dày cộp cho cha .

 

Sau đó ngừng nghỉ vội vã chạy đến Tùng thị. Kể từ khi em trai , tâm trạng Ôn Chi Đình hơn nhiều, nếu Ôn Chi Nghiêu vì chuyện của thương bất cứ điều gì khác, cả đời sẽ bao giờ tha thứ cho chính .

 

Tình hình của Ôn Chi Đình bên đó thế nào cũng ảnh hưởng chút nào đến đại đội Thắng Lợi. Lần Cao Nghĩa bán thịt dê khá thuận lợi, khi lên buổi chiều về. Kiều Mạch để cơm trưa cho trong nồi.

 

tự mua cho hai cái áo ba lỗ, nóng quá, cứ mồ hôi, quần áo thường xuyên thì cần nhiều đồ, còn mua bốn cái khăn mặt, hai cái trắng hai cái xanh, cô xem cô thích màu nào thì chọn hai cái . Hôm nay gặp một ông lão bán dầu mè thơm ở chợ đen, mùi thơm lắm, chắc cô thích , nên mua thử một chai , tổng cộng là hai cân.” Cao Nghĩa ăn kể chuyện ngoài gặp những gì.

 

“Ôi chà, còn dầu mè nữa ? Sau nấu ăn nhỏ vài giọt chắc ngon lắm đây.” Kiều Mạch phấn khởi cầm chai dầu mè ngắm nghía tới lui, Cao Nghĩa cứ thế Kiều Mạch.

 

“Để nếu gặp thì mua thêm một ít nữa.” Thấy Kiều Mạch thích , mua đúng , mua thêm chắc chắn sai.

 

“Được thôi, cất nó bếp, khi nào dùng thì tiện.” Kiều Mạch cầm chai dầu mè mấy bước ngửi một cái, đây đúng là dầu mè nguyên chất, pha trộn chút nào, thơm quá.

 

Chiều nay Cao Nghĩa cũng , liền theo Kiều Mạch sân tưới nước cho bắp và các loại cây khác. Vì gánh nước từ sông về từng chuyến một, đây cũng là việc nhẹ nhàng gì, đây Kiều Mạch một một cô gái những việc như thế nào, vất vả quá.

Mèo Dịch Truyện

 

“Mạch Tử, mau mau mau, chị dâu cô sắp sinh …” Kiều Mạch đang cúi tưới nước, thì thấy Kiều Kiến Quân chạy tới.

 

“Gì cơ? qua ngay đây, bà đỡ gọi ?” Kiều Mạch đặt thùng nước xuống liền theo Kiều Kiến Quân về nhà Lưu Tú Lan.

 

“Chưa , chị dâu cô một ở nhà yên tâm, gọi cô qua giúp trông coi , bây giờ sẽ gọi bà đỡ.” Kiều Kiến Quân cũng sốt ruột, đứa trẻ chắc là mấy ngày sẽ chào đời, và Lưu Tú Lan cũng chuẩn sẵn sàng, nhưng khi thật sự đến lúc sinh, vẫn căng thẳng chịu nổi.

 

“Anh đừng nữa, gọi Cao Nghĩa , về nhà ở bên cạnh chị dâu cô cũng yên tâm.” Kiều Mạch đuổi Kiều Kiến Quân về nhà, dù Kiều Mạch từng sinh con, nhưng cũng lúc nhất là Kiều Kiến Quân nên ở bên cạnh Lưu Tú Lan.

 

“Cao Nghĩa, Cao Nghĩa, mau đến nhà bà đỡ Trương trong làng , bảo bà nhanh chóng đến chỗ Kiến Quân, đây.” Nói xong Kiều Mạch liền chạy như gió.

 

Cao Nghĩa lời Kiều Mạch dặn dò, cũng việc khẩn cấp, liền đặt đòn gánh xuống tìm bà đỡ.

 

Khi Kiều Mạch đến nhà Kiều Kiến Quân, ở sân thấy tiếng Lưu Tú Lan gào thét đau đớn.

 

“Chị dâu cố gắng lên, bà đỡ sắp đến , đun nước nóng cho chị .” Kiều Mạch hô lớn ở sân chui bếp.

 

Kiều Kiến Quân chạy nhà xem tình hình của Lưu Tú Lan, ngoài việc an ủi bằng lời , nắm tay Lưu Tú Lan bảo cô cố gắng lên, cũng gì khác. Lần sinh Miêu Miêu, vẫn còn sống, đây là đầu tiên đối mặt với tình huống .

 

 

Loading...