Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 84: Bán trứng gà ---

Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:44:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi hai mang con hoẵng về nhà, Kiều Mạch bắt đầu dạy Cao Nghĩa cách dọn dẹp con hoẵng. Da của con hoẵng cũng giữ cẩn thận, để tích trữ thể một cái chăn bông, mùa đông dùng cho ấm.

 

Sau khi dọn dẹp xong, Kiều Mạch bảo Cao Nghĩa cắt xuống một cái đùi để hai ăn thường ngày, còn Kiều Mạch khô. Cô dặn Cao Nghĩa săn thỏ rừng, gà rừng gì khác thì để một ít ăn, phần còn cứ giữ, xem đến lúc đó bán đổi tiền .

 

Khi Kiều Mạch lời , Cao Nghĩa liếc Kiều Mạch, hiểu đây đầu cô chuyện . Xem cần tìm cơ hội để tìm "khách quen", chuyện cứ để .

 

Sáng hôm , Kiều Mạch và Cao Nghĩa chuẩn xong xuôi, Cao Nghĩa cõng một giỏ trứng gà, Kiều Mạch cầm hai cái giỏ trống giống lắm, chuẩn các công xã và huyện lỵ xung quanh để bán trứng gà.

 

"Bây giờ tuyết bắt đầu tan , đường khó , chúng xe đạp nữa nhé." Kiều Mạch đề nghị.

 

"Được thôi, bộ nhiều quen với môi trường xung quanh." Cao Nghĩa cũng chắc thể xe đạp đường lầy lội, cõng trứng mà vẫn chở Kiều Mạch vững vàng , bộ là chắc chắn nhất.

 

"Hai chúng sẽ lượt trạm thu mua, một giỏ đựng năm sáu mươi quả trứng, xong xuôi thì chúng đổi sang chỗ khác." Thường thì năm sáu mươi quả trứng, một gia đình bình thường tích góp một hai mươi ngày mới , quá gây chú ý.

 

Cao Nghĩa ý kiến gì, chuyện Kiều Mạch kinh nghiệm hơn .

 

Hai họ tiên đến công xã Hạnh Lâm. Kiều Mạch nhặt sáu mươi quả trứng bỏ giỏ, để Cao Nghĩa chờ cô ở bên ngoài. Vào trong, một quầy hàng, phía thu mua đang .

 

"Đồng chí ơi, ở đây thu mua trứng gà ?" Kiều Mạch hỏi.

 

"Có, kể to nhỏ, năm phân một quả." Nhân viên thu mua thấy tiếng , ngẩng đầu Kiều Mạch. Bây giờ trời lạnh, gà cũng đẻ thường xuyên, thường thì một ngày chỉ lác đác vài đến bán trứng đổi tiền.

 

"Vậy giúp xem thử nhé, trong giỏ tổng cộng sáu mươi quả trứng." Kiều Mạch đặt cái giỏ lên quầy, vén tấm vải che giỏ .

 

Mèo Dịch Truyện

"Ôi chao, cái chắc tích lâu lắm nhỉ." Nhân viên thu mua trứng, thấy chúng còn khá đều .

 

" thế mà, bình thường thấy là thèm lắm, cũng chẳng nỡ ăn, chỉ mong bán đổi tiền mua kim chỉ những thứ lặt vặt thôi." Kiều Mạch nhanh miệng đáp lời. Khiêm tốn là nguyên tắc hành xử của cô.

 

"Ai cũng mà, để kiểm tra cho cô nhé, nếu quả hỏng thì thu ." Hôm nay nhân viên thu mua hiếm khi hứng, liền trò chuyện thêm vài câu với Kiều Mạch.

 

Cuối cùng sáu mươi quả trứng đều đạt yêu cầu, Kiều Mạch đút ba đồng túi, xách cái giỏ trống rỗng bước khỏi trạm thu mua.

 

Năm phút , Cao Nghĩa cũng nhặt năm mươi lăm quả trứng bước . Nhân viên thu mua thấy vẫn là một trai trẻ trai, hôm nay đúng là may mắn, những đến đổi trứng đều bảnh bao như , thôi thấy mãn nhãn.

 

"Chàng trai trẻ, trứng của một quả nứt , thể thu mua quả , chắc là sơ ý vỡ, chỉ thể thu mua năm mươi bốn quả thôi." Nhân viên thu mua kiểm tra kỹ lưỡng, một quả trứng nứt vỏ, lấy đặt sang một bên.

 

"Vâng, cảm ơn . Quả trứng cứ giữ , mang về chừng về đến nhà chảy nước ." Cao Nghĩa một quả nứt chứ? Chính vì nên mới cố ý bỏ một quả, đưa cho một quả trứng, chừng sẽ nhớ mặt , đến lúc đó quan hệ sẽ từ từ xây dựng.

 

Quả nhiên, Cao Nghĩa xong, mắt của nhân viên thu mua sáng rực lên, nhưng miệng vẫn từ chối: "Chuyện hợp quy định, thể nhận."

 

"Anh cả, xem ngoài giữa cái trời rét buốt , chắc chắn còn mua ít đồ mang về. Vì một quả trứng mà chiếm một cái giỏ, đồ khác chỗ đặt, thật bõ công. Anh cứ coi như giúp một việc, thì vứt phí phạm lắm." Cao Nghĩa thậm chí còn nghĩ sẵn cả lý do cho , chuyện còn nhận ?

 

Cuối cùng, nhân viên thu mua giả vờ bất đắc dĩ, lặng lẽ đặt quả trứng đó xuống quầy. Cứ như , thực sự nhớ kỹ Cao Nghĩa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-84-ban-trung-ga.html.]

Kiều Mạch những việc Cao Nghĩa , Cao Nghĩa giải thích với Kiều Mạch một chút, dù trứng gà là của Kiều Mạch, cũng coi như tự ý quyết định. Kiều Mạch xong khá khâm phục Cao Nghĩa, đầu óc thật là nhanh nhạy.

 

Sau khi khỏi trạm thu mua, hai tiếp tục đến công xã tiếp theo. Cùng một thao tác, hai lặp tám chín . Cuối cùng trời tối hẳn, họ mới bắt đầu về.

 

"Kiều Mạch." Cao Nghĩa gọi một tiếng bên cạnh.

 

"Hả?" Trời tối quá, may mà Kiều Mạch còn mang theo đèn pin, soi đường cho hai để giẫm vũng bùn.

 

"Cô bao giờ nghĩ đến việc bán trứng với giá cao hơn ?" Ý của Cao Nghĩa, Kiều Mạch hiểu ngay lập tức, nhưng cô giả vờ hiểu.

 

"Tất nhiên là nghĩ , nhưng trứng gà ở cũng giá thống nhất, bán nhiều tiền hơn cũng chẳng cách nào." , theo Kiều Mạch , ít nhất thì tất cả các trạm thu mua ở vùng Đông Bắc bây giờ đều thu mua trứng gà với giá năm phân một quả.

 

"Nếu tìm cách bán nhiều tiền hơn, cô đồng ý ?" Cao Nghĩa thăm dò hỏi.

 

Kiều Mạch cũng cổ hủ gì, huống hồ bản cô cũng đang chuyện đầu cơ trục lợi.

 

"Anh là ..." Kiều Mạch , Cao Nghĩa, chỉ thấy gật đầu. "Dù giá cao , đều hy vọng cơ sở đảm bảo an cho bản ."

 

Điều cho thấy Kiều Mạch hề phản đối. Nhận sự đồng tình của Kiều Mạch, Cao Nghĩa cảm thấy cuộc đời mục tiêu mới. Khoảng thời gian ở đội sản xuất Thắng Lợi, tuy ngày nào cũng rảnh rỗi, nhưng vẫn luôn cảm thấy mơ hồ, gì, ngày nào cũng tích cực việc, nhưng trong lòng thiếu một động lực nào đó.

 

Bây giờ thì , thể tìm thêm nhiều cách kiếm tiền. Kiều Mạch thích tiền, Cao Nghĩa sớm nhận , nhưng đây tiền Cao Nghĩa tiêu đều là tiền của gia đình, do tự kiếm . Vì cố gắng kiếm tiền, để Kiều Mạch tiêu tiền do kiếm mới .

 

Nếu Kiều Mạch Cao Nghĩa nghĩ cho cô như , chắc cô che miệng mà thầm mất. Tiền bạc , ai mà thích chứ.

 

Khi về đến nhà, hai đói meo . Kiều Mạch nhanh nhẹn nấu cơm, Cao Nghĩa thì gian nhà phía Đông thêm củi, cho gà vịt ăn, tiện thể hái ít rau cải trắng về, lát nữa xào một đĩa rau xanh. Kiều Mạch tối nay nấu cháo gạo tẻ đặc quánh, còn hâm nóng hai cái bánh bột ngô, hấp một bát trứng hấp, xào một bát cải trắng, bên trong thái vài miếng thịt hoẵng, ăn kèm với dưa muối, hai ăn no căng bụng.

 

" bổ củi đây." Cao Nghĩa ăn nhiều quá, khi rửa bát vẫn thấy đầy bụng, liền tìm việc gì đó để tiêu cơm.

 

Còn Kiều Mạch, thì đút bốn mươi tám đồng năm hào năm phân tiền bán trứng hôm nay ngăn kẹp của tủ giường lò sưởi. Vì tiền cả hai đều , nên để trong gian riêng thì phù hợp nữa.

 

Khi Cao Nghĩa đang bổ củi, Kiều Mạch cũng thuộc da con thỏ thứ hai. Ngày mai còn nhờ nhị đại nương may cho Cao Nghĩa một cái mũ. Nếu nữa thì sắp đến tháng ba , sẽ đội nữa, như trông vẻ thành ý.

 

Thực trong gian của Kiều Mạch hơn hai mươi tấm da thỏ, đều là thành quả của Kiều Mạch trong suốt một năm qua, nhưng Kiều Mạch định động đến, những thứ đều thể để khác thấy.

 

Khi chiếc mũ lông thỏ xong cho Cao Nghĩa, Cao Nghĩa thích thú đội lên đầu việc. Kết quả là lâu , đầu bốc khói trắng lảo đảo bước nhà.

 

"Sao thế?" Kiều Mạch đang đan giỏ, thấy Cao Nghĩa bước liền hỏi một câu.

 

"Cái mũ thì thật đấy, nhưng mà nóng quá, mới hoạt động một chút là đầu đổ đầy mồ hôi ." Cao Nghĩa chỉ cái đầu đang bốc của .

 

"Haha, đừng đội nữa, bây giờ trời còn lạnh lắm , cứ đội cái mũ của ông nội chúng . Đợi đến mùa đông rét đậm thì hãy lấy đội." Đàn ông khí lực dồi dào, Kiều Mạch bây giờ ngoài đội mũ lông thỏ thì vẫn , nhưng với Cao Nghĩa thì đúng là nóng thật.

 

"Được , để giường lò sưởi đây, lát nữa cô giúp cất nhé." Rồi tháo cái mũ cũ của ông nội treo tường xuống, sân tiếp tục việc.

 

 

Loading...