Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 78: --- Xấu hổ

Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:44:44
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Chú hai, hôm nay là ngày cháu nhập hộ khẩu nhà Kiều Mạch, cháu và Kiều Mạch xin mời chú một bữa cơm nhé, chú vất vả cùng chúng cháu .” Cao Nghĩa cảm thấy xét cả tình cả lý đều nên mời Kiều Vệ Quốc một bữa cơm, nếu chú hai giúp đỡ, hộ khẩu thì sẽ điều tra đến cùng, cẩn thận sẽ lộ.

 

“Ăn uống gì, về nhà về nhà! Hai đứa bây giờ cũng coi như là một nhà , đối xử với Mạch Mạch nhé, con bé là phận nữ nhi cũng dễ dàng gì.” Kiều Vệ Quốc tùy tiện tiêu tiền của lớp trẻ, tiền để dành thì hơn nhiều.

 

“Chú hai, cháu chắc chắn sẽ đối xử với Kiều Mạch, nhưng cơm thì chúng cũng ăn chứ ạ, bây giờ giữa trưa , chúng cháu đều đói cả .” Cao Nghĩa kiên quyết .

 

đó chú hai, chú cũng coi như là chứng giám cho hai đứa cháu , chúng cứ nể mặt Cao Nghĩa một chút, ăn một bữa cơm mà nghèo .” Kiều Mạch ở bên cạnh phụ họa.

 

Cuối cùng Kiều Vệ Quốc cưỡng hai trẻ, đành đến quán ăn quốc doanh gần đó ăn bữa trưa.

 

Quán ăn quốc doanh ở công xã chẳng món gì đặc sắc, chỉ cơm gạo tẻ, bánh hoa cuốn, canh trứng cải bó xôi, thịt heo hầm khoai tây, và đậu que khô hầm cà tím. Cao Nghĩa mỗi món gọi một phần, khiến Kiều Vệ Quốc xót xa thắt ruột. Ông sống đến từng tuổi, nhà hàng chỉ đếm đầu ngón tay, cả đời quen với sự tằn tiện, đúng là một đồng tiền cũng bẻ đôi mà tiêu.

 

“Chú hai, cháu gọi hai lạng rượu, nhiều , hai ông cháu chén nhé.” Đàn ông Đông Bắc mấy ai thích uống rượu chứ? Kiều Vệ Quốc bình thường ở nhà vui thì hai chén, cũng chẳng nỡ uống hàng ngày, thế nên Cao Nghĩa uống một chút ông cũng ngăn cản, quả thật là ông cũng thèm .

 

Có hai đàn ông lớn ở đó, cũng sợ hết đồ ăn. Khi tất cả ăn no, đĩa bát sạch trơn. Kiều Vệ Quốc từ khi "mèo đông" cùng Lưu Quế Phương mỗi ngày chỉ ăn hai bữa, cũng ăn quá no. Hôm nay là một bữa no hiếm .

 

Trên đường trở về, Kiều Vệ Quốc định hỏi Cao Nghĩa dự định gì cho tương lai, nhưng gió cứ lùa miệng nên cả ba đều im lặng, lầm lũi về nhà.

 

Khi Kiều Mạch và Cao Nghĩa về đến nhà, bếp lò gần tắt. Cả hai , mỗi một bếp, quạt gió thêm củi. Sau khi thu dọn xong xuôi, Cao Nghĩa nhà, kích động Kiều Mạch.

 

" thể ôm cô một cái ? Không ý mạo phạm cô, chỉ là... chỉ là quá đỗi vui mừng, cũng cảm ơn cô." Cao Nghĩa thực sự vui mừng, cũng vô cùng ơn Kiều Mạch, nên kìm sự kích động trong lòng, dành cho Kiều Mạch một cái ôm thật chặt. Bây giờ duy nhất thể chia sẻ niềm vui là Kiều Mạch.

 

"...Chỉ một cái thôi đấy, nhanh lên." Kiều Mạch cũng nửa năm qua Cao Nghĩa trải qua nhiều chuyện dễ dàng, nên khá hiểu tâm trạng của .

 

Cao Nghĩa cho phép, nhẹ nhàng ôm Kiều Mạch lòng một cái, dám dùng sức, sợ đánh. Còn Kiều Mạch, đây là đầu tiên cô đàn ông ôm trong hai kiếp , trái tim c.h.ế.t tiệt đập thình thịch, mặt cũng ửng hồng.

 

"Thôi , ôm hoài dứt thế ." Kiều Mạch để che giấu sự ngượng ngùng của , cố tình to bằng giọng khàn khàn.

 

Cao Nghĩa đành buông Kiều Mạch . Không còn cách nào khác, Kiều Mạch là "đại ca", lời.

 

, Kiều Mạch, về Thượng Hải một chuyến hôm khác." Anh Kiều Mạch đồng ý , nhưng chuyến việc cần về.

 

Thấy Kiều Mạch với ánh mắt khó hiểu, tiếp tục : "Anh trai cũng bao giờ mới về , bây giờ theo cô đến huyện Quang Minh, để tin nhắn cho , để thể liên lạc với . Cô cùng ?"

 

Kiều Mạch hiểu , miễn là lợi dụng xong bỏ chạy, thì lý do hợp lý cô vẫn chấp nhận . Cô là nữ quyền chủ nghĩa, nếu cái gì cũng lời cô thì Cao Nghĩa chẳng thành kẻ ăn bám .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-78-xau-ho.html.]

"Dự định bao giờ ? Ở bao lâu?" Kiều Mạch cần hỏi rõ. Nếu thể, đương nhiên cô cũng đến Thượng Hải của thập niên 60 xem , xem thử liệu nó còn phồn hoa hơn các thành phố khác .

 

"Chắc một tuần nữa , ở hai ngày về, ở đó tiện ở quá lâu." Cao Nghĩa còn đốt vàng mã cho chị gái , một ngày đủ, đành là hai ngày.

 

"Được, đến lúc đó với nhị đại gia một tiếng, tìm ông để xin giấy giới thiệu Tùng Thị." Giấy giới thiệu Thượng Hải đương nhiên là Kiều Mạch tự . Cô định cho ở đây Cao Nghĩa đến từ Thượng Hải, cũng là để đảm bảo an cho .

 

Mấy hôm nay rảnh rỗi, Kiều Mạch dẫn Cao Nghĩa lên núi hai . Lần đầu tiên cả hai về tay , đào một cái bẫy núi. Lần thứ hai , trong bẫy một con thỏ, Kiều Mạch còn b.ắ.n trúng một con gà rừng. Lúc b.ắ.n s.ú.n.g cao su, cô khiến Cao Nghĩa kinh ngạc, càng thêm ngưỡng mộ Kiều Mạch.

 

Về đến nhà, "Anh thịt thỏ và gà rừng ?" Kiều Mạch nghĩ nếu Cao Nghĩa thì cần cái việc đẫm m.á.u nữa.

 

"Gà rừng thì , thỏ thì ." Cao Nghĩa đây từng giúp chị gái thịt gà ở nhà, gà rừng cũng tương tự, nhưng thỏ thì từng .

 

"Vậy thịt gà rừng , lát nữa sẽ thịt thỏ, học hỏi ở bên cạnh." Không thì thể học, Kiều Mạch đó vấn đề gì lớn.

 

Mèo Dịch Truyện

Sau khi thu dọn xong xuôi, buổi tối Kiều Mạch hầm nửa con gà rừng, còn thêm món trứng xào hẹ. Hai , mỗi một bát cơm. Sau thời gian ăn uống bồi bổ, cân Cao Nghĩa mất đây giờ tăng trở một chút.

 

"Anh cứ để thịt gà và thịt thỏ đông lạnh trong đống tuyết bên ngoài , khi nào ăn thì lấy ." Kiều Mạch đang thuộc da thỏ, đợi đến khi săn con thỏ thứ hai, cô sẽ cho Cao Nghĩa một cái mũ lông thỏ.

 

"Được." Nếu lúc mới đến mà Kiều Mạch bảo Cao Nghĩa chôn thịt đống tuyết thì chắc chắn hiểu. Kiều Mạch giải thích với rằng chôn thịt trong tuyết thể bảo quản lâu hơn và chuột ăn trộm, thì hiểu sự thông thái của dân vùng Đông Bắc.

 

Sau khi Cao Nghĩa chôn thịt xong, Kiều Mạch giường sưởi, định chuyện nghiêm túc với Cao Nghĩa. Lúc đó thời gian cấp bách, cả hai tạm thời quyết định góp gạo thổi cơm chung, nhưng thực sự kết hôn. Thế nhưng Cao Nghĩa ngay cả hộ khẩu cũng đăng ký , cô thể cân nhắc kỹ lưỡng. Sau hai nên sống với theo kiểu gì, duy trì mối quan hệ , nếu Cao Nghĩa giải quyết thế nào, tất cả những điều đều cần tính đến.

 

"Lại đây , hai chúng chuyện một chút." Kiều Mạch còn mang một rá hạt dưa đặt lên bàn.

 

"Nói chuyện gì?" Cao Nghĩa cởi giày trèo lên giường sưởi.

 

"Nói chuyện về hai chúng . Anh từng nghĩ sẽ ở đây bao lâu ?" Kiều Mạch hỏi thẳng vấn đề.

 

"...Nói thật, cũng thể ở bao lâu. Mặc dù vẫn còn , nhưng trai bây giờ cũng thế nào . Về bản chất thì hai chúng khá giống , đều chẳng còn nào." Cao Nghĩa cũng Ôn Chi Đình bao giờ mới giải quyết xong chuyện.

 

"Vậy từng nghĩ, khi chuyện nhà giải quyết xong thì sẽ thế nào ?" Kiều Mạch ăn hạt dưa, nghĩ năm nay sẽ thêm một ít hạt dưa vị khác.

 

"Cô là chúng sẽ thế nào ?" Cao Nghĩa ngẩng đầu Kiều Mạch một cái, thấy cô gì, liền hỏi đúng . "Trước khi đến đây chẳng là sẽ ở rể cho cô ? sẽ nuốt lời . Bất kể trai thế nào, cô cứu là sự thật. Đương nhiên, nếu chúng sống chung một thời gian mà thấy hợp, sẽ lỡ dở cô, và sẽ bồi thường cho cô. Nếu hợp , thì cả đời chúng cứ thế mà sống." Nghĩ một lát, bổ sung: " từng yêu đương, thể nhiều chỗ , cô cứ , cái gì sửa sẽ sửa."

 

"Vậy nếu trai trở về mà đồng ý thì ?" Kiều Mạch thể tự quyết định, nhưng Cao Nghĩa còn một cả ở nhà. Anh cả như cha, ý kiến của cả chắc chắn Cao Nghĩa theo.

 

 

Loading...