Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 76: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:44:42
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cao Nghĩa kinh ngạc
Khi Kiều Mạch về đến nhà, kịp tây phòng, liền chạy thẳng đến đông phòng, đám gà vịt của cô vẫn cho ăn, thể để đám bảo bối đói .
Múc hai gáo bột ngô, trộn với năm sáu gáo vỏ trấu, trộn với nước nóng, thức ăn cho gà xong. Đợi đám gà vịt tranh ăn, Kiều Mạch nhặt trứng ngày hôm nay, đám hẹ mới cắt khi giờ thể cắt thêm một đợt, còn bửa tám chín lá xà lách lớn, để trưa chấm sốt ăn.
Khi Kiều Mạch bận rộn xong ở đông phòng, xách một rổ trứng và rau tây phòng, Cao Nghĩa thấy nhiều trứng như chút kinh ngạc.
Trước đây khi chị gái còn sống, mỗi tháng trai cả sẽ gửi tiền và phiếu tem về, chị sẽ dùng phiếu mua trứng, nhiều nhất cũng chỉ mua mười quả. Đây là đầu tiên thấy đầy cả rổ trứng.
“Cái …” Cao Nghĩa vươn ngón tay nhăn nheo vì giặt quần áo chỉ rổ trứng.
Mèo Dịch Truyện
“Gà nhà đẻ đó, phép !” Kiều Mạch hung dữ với Cao Nghĩa, “Nếu , thì đừng hòng ở nhà nữa.” Cô tiêm phòng cho Cao Nghĩa, nhỡ thằng nhóc miệng kín thì cô sẽ gặp xui xẻo, đây, bây giờ chút hối hận khi đưa nó về nhà , thật là phiền phức.
“Cô yên tâm , chắc chắn sẽ với thứ ba .” Cao Nghĩa nghiêm mặt .
Sau đó chút nghi vấn: “Nhà nước cho phép nuôi nhiều gà như , cô sợ ‘cắt đuôi tư bản chủ nghĩa’ ?”
“Sợ chứ, nên mới cho đó. ngày nào cũng ở trong làng, sống hơn một chút thì chỉ thể trông cậy mấy con gà mái thôi. Bây giờ kiểm tra quá nghiêm ngặt, cứ lén nuôi , đợi đến khi nào kiểm tra gắt gao thì sẽ dừng .” Kiều Mạch dừng một chút, : “Nếu vì nuôi mấy con gà , chắc chắn sẽ đưa về , một còn ăn đủ, chắc chắn thể nuôi thêm thứ hai.” Cô truyền đạt tư tưởng cho thằng nhóc , để nó tầm quan trọng của mấy con gà , đừng tưởng tiền của cô từ trời rơi xuống.
“Được, cô yên tâm, miệng kín lắm, hơn nữa cũng sẽ giúp cô kiếm tiền, sẽ ăn bám .” Cao Nghĩa thầm nghĩ, một cô gái mà thể chạy đến Tùng thị, lương thực quý giá như mà còn nướng khoai lang cho ăn, tối qua ăn cũng khá ngon, bây giờ thì hiểu , hóa là nuôi nhiều gà nên bán chút tiền.
“Cậu trong buồng , đo chiều cao và kích thước cho , nhanh một bộ áo bông , ngày nào cũng ngoài cũng là cách.” Kiều Mạch để ý đến lời đảm bảo của , cô Cao Nghĩa gì, chỉ Cao Nghĩa gì.
May mà ở Hạc thị dùng hết phiếu bông, nếu thì giờ áo bông cho cũng chẳng đồ mà .
Mất hai ngày, Kiều Mạch cuối cùng cũng vội vàng may xong quần áo bông cho Cao Nghĩa.
“Cậu thử xem, xem .” Kiều Mạch đưa quần áo cho Cao Nghĩa, phòng ngoài đợi.
Cao Nghĩa cầm bộ quần áo đường kim mũi chỉ đều đặn, đường may còn cong, toe toét như một thằng ngốc.
“Hơi rộng một chút, nhưng ấm.” Cao Nghĩa mặc quần áo bước với Kiều Mạch.
“Rộng một chút thì , nếu khít thì giữ ấm bằng. Cái quần của thì tự vá , mặc bên ngoài quần bông, đỡ bẩn quần bông, sẽ thêm cho một chiếc áo khoác nữa để mặc bên ngoài.” Kiều Mạch định hai bộ cho , còn đóng góp gì cho gia đình, cô lo ăn lo mặc, thật đáng, lát nữa sẽ đuổi ngoài cho gà ăn.
Thực hai ngày nay Kiều Mạch cũng để Cao Nghĩa rảnh rỗi, cô lấy ngô bảo Cao Nghĩa xay một trăm cân bột ngô mịn, còn xay năm mươi cân đại tra tử, gạo lúa bóc vỏ cũng bảo Cao Nghĩa xay hết , nếu Cao Nghĩa mà gì cả, Kiều Mạch sẽ phát điên mất.
Cô vất vả lăn lộn ở đây hai năm, mục tiêu cuối cùng là để nuôi một thiếu gia, bất kể gia đình Cao Nghĩa điều kiện gì, đến nhà cô thì việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-76.html.]
Cao Nghĩa đương nhiên cũng thích ăn bám, là một đàn ông, nên giống như trai cả Ôn Chi Đình của , kiên cường vững trời đất, dù bây giờ sa cơ lỡ vận cũng thể mất cốt khí, nên khi Kiều Mạch bảo việc, hề một lời nào.
“ thể sân dạo một chút ? Từ khi đến nhà cô mấy khi khỏi cửa.” Khi vệ sinh đều mặc chiếc áo bông nhỏ của Kiều Mạch nhanh chóng chạy ngoài, giải quyết xong nhanh nhẹn chạy về, dù mỗi cũng lạnh run.
“Cậu , dạo xong thì đông phòng thêm củi lò sưởi, tiện thể nhặt trứng luôn.” Kiều Mạch xong liền trong tiếp tục quần áo.
Cao Nghĩa cửa, gió lạnh ùa tới, mặc đồ dày nên sợ lạnh nữa. Trong sân là tuyết, phía bên nhà kho và giữa tây phòng một chỗ Kiều Mạch chất đầy củi, phía phủ một lớp chiếu cói, mùa đông tuyết rơi nhiều, che chắn thì khi tuyết phủ lên sẽ khó đốt. Đống củi cao ngất ngưởng đó khiến Cao Nghĩa thán phục.
Mùa đông đến, Tuyết Nhĩ liền Kiều Mạch sắp xếp nhà kho. Mới đầu Tuyết Nhĩ thấy Cao Nghĩa thì sủa vang, giờ ở đây mấy ngày, Tuyết Nhĩ ngoài lúc thấy thì cảnh giác chằm chằm, cũng sủa nữa.
Sân gì đáng xem, bây giờ vườn tược đều ngừng hoạt động, trơ trụi ngoài tuyết thì vẫn là tuyết. Đây là cảnh tượng mà Cao Nghĩa đây ở Thượng Hải từng thấy, nhưng đến đây vài ngày, cũng từ sự tò mò ban đầu chuyển thành quen mắt.
Lại sân , sân cũng chẳng gì cả, chỉ thêm một cái chuồng gà, khá lớn. Góc tây bắc là nhà vệ sinh, thường ngửi thấy mùi gì, xây ở nơi xa nhất so với nhà.
Hình như cũng chẳng gì đáng xem, Cao Nghĩa ôm lấy đôi tai đông lạnh buốt giá liền đông phòng nhặt trứng.
Đây là đầu tiên đông phòng, bước một luồng nóng ập đến, khắp sàn là gà, bên trong còn kẹp ba con vịt, trời ạ, còn những quả trứng trong mấy cái ổ rơm , Cao Nghĩa mà ngây , cái thật sự quá tuyệt vời ?
Lúc Cao Nghĩa bắt đầu khâm phục Kiều Mạch , phụ nữ đúng là quá đảm đang. Nhìn những luống rau xanh mướt trồng trong mấy thùng gỗ phía , xanh um tùm, khiến vui vẻ lạ thường. Cao Nghĩa kìm , gần thùng gỗ bắt đầu sờ sờ cái , ngó ngó cái , y như một gã nhà quê mới lên thành phố, đúng là từng thấy sự đời bao giờ.
Ngắm nghía chán chê, Cao Nghĩa liền cầm cái giỏ treo tường bắt đầu nhặt trứng gà, càng nhặt càng mê, miệng thì toe toét. Kiều Mạch mà mặt ở đây chắc trêu như thằng ngốc.
Khi Cao Nghĩa nhặt xong trứng gà và trở về, vô cùng hào hứng tuyên bố với Kiều Mạch rằng, công việc cho gà ăn và nhặt trứng cứ giao hết cho là .
Kiều Mạch dĩ nhiên ý kiến gì, thích thì cứ , thảnh thơi, cũng uổng công phát lòng đưa về.
“À mà Kiều Mạch , trứng gà cho xuống hầm ?” Cao Nghĩa từng xuống hầm bao giờ, nhưng thấy Kiều Mạch xuống mấy , nào cũng thấy tò mò, hôm nay cũng xuống xem thử.
“ , xuống một cái giỏ chuyên để trứng gà, đặt nhẹ tay thôi, đừng vỡ.” Bây giờ nhiệt độ thấp, vỏ trứng khá giòn, chỉ cần chạm nhẹ là thể nứt.
“Được.” Cao Nghĩa cầm đèn pin, xuống hầm.
Khi cẩn thận đặt chân xuống nền hầm, quanh những thứ bên trong, cuối cùng đành thừa nhận rằng, dù nhà điều kiện tồi, cũng nhiều đồ đạc bằng Kiều Mạch.
Cao Nghĩa sờ sờ bên trong áo bông của , chỗ đó Kiều Mạch may cho một cái túi trong, tiền và phiếu của đều ở trong đó. Bây giờ chỉ còn hơn trăm đồng, tiền lớn và vàng thỏi trong nhà đều cả giấu hết . Hiện giờ chỉ đưa cho Kiều Mạch một trăm đồng thì cô chắc sẽ chê nhỉ?
Chỉ thể là Cao Nghĩa nghĩ sai , Kiều Mạch chê tiền chứ? Đương nhiên là càng nhiều tiền càng .