Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 58: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:44:13
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Muốn cùng hẹn hò

 

Sau trận cãi vã , chuyện của Kiều Mạch lan truyền khắp làng. Trước đây đưa Ma Lại Tử tù, dân làng cô tâm địa độc ác; cô đối chọi Trương Vô Lại một trận, tuy xem náo nhiệt nhưng cũng Kiều Mạch miệng độc. Dù Kiều Mạch là nạn nhân thì dân làng cũng sẽ cô. Những đó chỉ quan tâm đến sự hả hê nhất thời, để ý lời đúng lý , chỉ thể đây chính là bản chất con .

 

Tuy nhiên, lâu , Kiều Mạch một nữa trở thành nhân vật hot trong làng, bởi vì cô mua xe! Kiều Mạch trở thành duy nhất trong đại đội Thắng Lợi xe.

 

Kiều Mạch vốn định mua xe khi về từ thành phố Tùng, nhưng kết quả là gặp Ma Lại Tử lẻn nhà cô trộm cắp. Nếu lúc đó mà mua xe thì chẳng khác nào công khai cho kiếm tiền về. Bây giờ mấy tháng trôi qua , nếu mua thì phiếu xe đạp cũng sắp hết hạn. Vì , Kiều Mạch tìm một cơ hội chạy đến bách hóa tổng hợp của huyện để mua xe.

 

Đến đó thấy Hoàng Mai, hôm nay chắc là cô nghỉ. Bách hóa tổng hợp chỉ hai chiếc xe đạp trưng bày, đều là xe Vĩnh Cửu Thượng Hải. Kiều Mạch lựa chọn nào khác, chọn một chiếc trong đó, hết một trăm hai mươi đồng tiền mặt cộng thêm một phiếu xe đạp.

 

mua một ít đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, một tuýp kem đ.á.n.h răng, bàn chải đ.á.n.h răng cũng nên , mua một cái. Có đèn pin ư? Ba đồng cộng hai phiếu công nghiệp, lấy một cái. Mua thêm mấy cục pin dự phòng, giấy vệ sinh mua mấy xấp. Bây giờ Kiều Mạch tiền trong tay, nhu cầu gì là mua ngay.

 

Mua xong những thứ cần thiết, Kiều Mạch mang hộ khẩu của và đẩy chiếc xe đạp mới mua đến cục quản lý xe để đăng ký biển . Bây giờ ít mua xe đạp, cũng là để phòng chống trộm cắp, nên xe đạp mới mua đều đăng ký biển , biển sẽ xử lý như xe lậu, nếu trộm cũng chỗ mà tìm.

 

Khi Kiều Mạch cưỡi chiếc xe đạp Vĩnh Cửu mới mua trở về đại đội Thắng Lợi, cả đại đội đều bùng nổ. Trời ơi, đại đội trưởng của họ còn xe đạp, Kiều Mạch một cô gái , cái tốn bao nhiêu tiền chứ?

 

“Trời ơi, cái xe mới thật đấy.” Một dân làng sờ nhưng dám.

 

“Ông đừng sờ hỏng của , cái xe quý giá lắm đấy.” Vợ ngăn .

 

“Cái chắc ít tiền nhỉ? Mạch tử, con thật là tiền.” Một dân làng khác .

 

đó, tiền của nhà cháu bao năm nay tích cóp đều tiêu hết , còn vay mượn nhiều mới đủ đấy. Sau , chừng còn đến nhà mấy bác mượn lương thực mà ăn nữa chứ, ha ha.” Kiều Mạch tiêu tiền, cũng gây thù chuốc oán, cô để còn tiền nữa, bất kể thật giả, cô cũng thể tỏ giàu.

Mèo Dịch Truyện

 

Ghét , , câu đây cô thấm thía rõ ràng, cho nên dù trong thời đại nghèo khó , cô cũng cho rằng con bây giờ thực sự bụng đến mức nào.

 

Nghe những lời Kiều Mạch , trong lòng nhiều cũng bớt ghen tỵ một chút, nghĩ rằng nếu nhà họ cũng vay tiền thì cũng mua xe đạp thôi, nhưng ai phá của như cô chứ, tiền kiếm chẳng bao nhiêu còn mang nợ.

 

thì Kiều Mạch mua xe đạp, vui nhất chính là nhị đại gia, vì ông chỉ cần công xã thì cần bộ nữa, bây giờ cưỡi xe đạp của Kiều Mạch, chỉ mười mấy phút là đến, mệt. Kiều Mạch cũng hào phóng, chỉ cần ảnh hưởng đến việc cô dùng, nhị đại gia và Lưu Tú Lan đến mượn cô đều thoải mái.

 

Hầy, Kiều Mạch mua xe đạp xong, tâm tư của một rộn ràng lên. Điều kiện của cô gái quá , bây giờ một ở một căn nhà lớn, già gánh nặng, còn thể kiếm công điểm, bây giờ ngay cả xe cũng , đây chẳng là đối tượng xem mắt chất lượng cao ư.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-58.html.]

Thế là ngưỡng cửa nhà nhị đại nương bắt đầu dần dần đến thăm hỏi, cháu trai nhà đẻ của tiền đồ, em họ tài giỏi, tóm , những trai mà họ tìm cho Kiều Mạch trong lời của họ đều . nhị đại nương chỉ lắng họ , xong chỉ hỏi một câu: Có chấp nhận con rể ở rể .

 

Câu hỏi sợ hãi phần lớn những đến thăm hỏi, vì dần dần cũng Kiều Mạch ý định gả chồng, cô tìm một con rể ở rể cơ. Không ít lưng mắng Kiều Mạch trời cao đất dày, xem điều kiện của thế nào mà còn dám chiêu rể, bây giờ cuộc sống còn khó khăn như nữa, nhà nào tử tế mà nỡ đưa con trai nuôi lớn sang nhà khác chứ?

 

Tuy nhiên, với điều kiện của Kiều Mạch, một thanh niên trí thức động lòng. Hắn là một trong những mới đến năm nay, tên là Uông Thuận. Hắn đến đây cảm thấy nông nghiệp quá mệt mỏi, một ngày chỉ kiếm bốn công điểm. Theo các thanh niên trí thức cũ đến từ năm ngoái , nếu cuối năm công điểm đủ để chia lương thực thì còn bù tiền. Nhà nghèo như , ba em trai, bận lo cho trai và em trai , chắc chắn sẽ giúp đỡ .

 

Nếu thực sự sống cùng Kiều Mạch, thì khẩu phần lương thực Kiều Mạch kiếm chẳng cũng thể chia một phần mà ăn ? Hơn nữa, sân nhà cô rộng như , lương thực chắc chắn trồng cũng nhiều, cô còn xe đạp, cũng nở mày nở mặt bao.

 

Uông Thuận mơ mộng hão huyền như , thế là khi Kiều Mạch chuẩn lên núi cắt rau lợn, tạo một cuộc "tình cờ gặp gỡ" mà cho là tự nhiên.

 

“Đồng chí Kiều Mạch, cô định lên núi ?” Uông Thuận hôm nay đặc biệt ăn diện, sáng sớm gội đầu cạo râu, mặc chiếc áo sơ mi trắng duy nhất miếng vá nào, nếu kỹ thể thấy cổ áo của sờn rách.

 

“À, đó.” Kiều Mạch ngờ thanh niên trí thức bắt chuyện với , nhất thời chút ngập ngừng.

 

“Vừa cũng lên núi, chúng cùng .” Nói xong còn tự cho là lịch thiệp nghiêng sang một bên nhường Kiều Mạch .

 

Động tác trong mắt Kiều Mạch… vẻ trịch thượng. Kiều Mạch nén sự khó chịu trong lòng, lịch sự với Uông Thuận: “Anh Uông trí thức, xin , nghĩ chúng mỗi một đường thì hơn, nếu trai đơn gái chiếc dễ gây hiểu lầm lắm.” Nói xong cô mỉm gật đầu định bỏ .

 

Uông Thuận hiểu lầm mà, thể dễ dàng để Kiều Mạch như chứ, “Đồng chí Kiều Mạch, chúng trong sạch, chỉ là cùng đường thôi, cô đừng bận tâm khác gì.”

 

Kiều Mạch dùng ánh mắt kẻ thiểu năng Uông Thuận, “Anh Uông trí thức, chắc hẳn ‘lời đàm tiếu đáng sợ’ chứ? Chúng trai vợ gái chồng, để đồn đại ngoài thì tìm đối tượng cũng đừng ảnh hưởng đến .”

 

“Thật , đồng chí Kiều Mạch, khá thiện cảm với cô, cùng cô phấn đấu vì sự nghiệp cách mạng.” Uông Thuận thấy Kiều Mạch ăn những lời , liền trực tiếp bày tỏ lòng , và vẻ mặt mà cho là si tình.

 

Kiều Mạch lúc ngớ , kiếp là cô gái độc hơn hai mươi năm, kiếp đầy mười tám tuổi theo đuổi , lẽ nào vẻ ngoài của nguyên chủ hấp dẫn đến ? Cũng nên chứ, cô thấy dáng vẻ của nguyên chủ, chút khí, mắt hai mí, sống mũi khá , khuôn mặt mặt trái xoan mà góc cạnh, nếu thang điểm mười thì cô chỉ thể công bằng chấm cho tám điểm.

 

“Cảm ơn Uông trí thức thiện cảm với , nhưng bây giờ hứng thú hẹn hò, hơn nữa dù tìm đối tượng, cũng nên , chỉ chiêu rể thôi.” Kiều Mạch vẫn thật.

 

“Đồng chí Kiều Mạch, cô chỉ là hiểu thôi, chờ chúng tìm hiểu một chút cô sẽ hứng thú yêu đương thôi, hơn nữa, cũng sẵn lòng ở rể nhà cô.” Uông Thuận thật sự ở rể, nếu thể thì ai tôn nghiêm đến mức đưa hộ khẩu về nhà vợ chứ, nếu cơ hội về thành phố vẫn sẽ về.

 

“Không cần , cũng hứng thú với Uông trí thức, vẫn nên tìm nhà khác mà ở rể nếu .” Phải rằng, câu của Kiều Mạch thực sự châm chọc, ai mà vui vẻ khắp nơi tìm để gả nhà vợ chứ, Kiều Mạch chẳng khác nào công khai mắng Uông Thuận là thích ăn bám.

 

Uông Thuận lời cuối cùng Kiều Mạch , sắc mặt sắp giữ nổi. Kiều Mạch cứ thế khoanh tay diễn, cuối cùng Uông Thuận mặt xanh mét bỏ .

Loading...