Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 43: Mua Bông Gòn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:43:58
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cô bé, cháu còn rau nữa ? Chút rau nhà dì ăn hai bữa là hết , mua thêm nữa.” Cháu trai của Lý Hoa mới hai tuổi, con dâu đang mang bầu, dù khác ăn, thì hai trong nhà cũng bổ sung thêm dinh dưỡng, cà chua mùa đông còn thể cho trẻ con ăn như hoa quả, chỉ là rau trong giỏ của Kiều Mạch quá ít, hơn nữa bà còn vài bạn, lát nữa hỏi xem họ , bao nhiêu năm đây là đầu tiên cái thời tiết lạnh giá ở Đông Bắc mà thấy những loại rau chịu lạnh , chẳng lẽ nên nắm bắt cơ hội ?
“Có thì … chỉ là cháu thể đến sáu giờ tối mai mới thời gian đến .” Kiều Mạch hôm nay còn những nơi khác để bán hàng, mở rộng mối quan hệ.
“Không , tối mai sáu giờ dì vẫn đợi cháu ở đây thì ?” Lý Hoa bày tỏ điều là vấn đề, cái chẳng hơn nhiều so với việc dậy sớm xếp hàng mua bắp cải cuối cùng giành ?
“Được,” Kiều Mạch gật đầu, hỏi: “Bà ơi bà còn mua bắp cải ? Nếu bà thì cháu thể mang thêm chút bắp cải đến cho bà, hôm nay thấy bà giành .”
“Ôi cô bé ngoan, cháu cho dì cháu còn rau gì nữa? Dì cứ tưởng cháu chỉ cà tím hẹ thôi chứ.” Đây đúng là một bất ngờ thú vị , nếu chỉ ăn hẹ cà tím thì quá đắt, nếu thêm bắp cải thì còn gì hơn.
“Chỉ còn chút bắp cải và khoai tây thôi, cũng nhiều, vốn dĩ cháu định bán. Bắp cải và khoai tây đều một hào một cân.” Lý Hoa xong cả, bắp cải ở cửa hàng thực phẩm phụ năm xu một cân kèm phiếu rau, Kiều Mạch một hào một cân cần phiếu, rẻ hơn nhiều so với chợ đen hai hào một cân. Lần Lý Hoa dám mặc cả nữa, rau của đứa nhỏ , bắp cải khoai tây chắc chắn cũng kém , bà liền bảo Kiều Mạch ngày mai mang nhiều rau hơn, bà sẽ dẫn bạn bè đến.
Hai thỏa thuận xong, Kiều Mạch liền rời , Lý Hoa để che giấu lời dối còn đưa Kiều Mạch đến cửa, đó cũng cầm túi vải đựng rau mua về nhà, hôm nay cháu trai thể ăn trái cây , nếu thấy chắc chắn sẽ mừng quýnh.
Kiều Mạch rời khỏi Cục Dân chính liền thẳng đến khu dân cư mà cô ngắm đó, lúc gần mười hai giờ, cô định bán hàng một tiếng ăn một bữa ở nhà hàng quốc doanh, nếm thử tay nghề của đầu bếp nhà hàng quốc doanh Tùng Thị.
Lần Kiều Mạch còn đeo giỏ nữa, cô tìm một góc vắng lấy một chiếc gùi, bên trong đặt mười lăm bó hẹ, hai mươi mấy quả cà tím, cà chua cô định bán nữa, cho thêm năm mươi quả dưa chuột , gùi đầy, phủ một lớp vải cũng gì.
Cô thấy một đàn ông ba mươi tuổi trong con hẻm, trông giống thiếu tiền, liền qua khẽ hỏi mua rau , khi hỏi Kiều Mạch rau gì, liền quả quyết quyết định mua một ít, đừng thấy những loại rau mùa hè hiếm, nhưng thời điểm chúng thực sự vô cùng quý giá, gặp là bao giờ, nhất định nắm bắt cơ hội.
Cứ thế, rau trong chiếc gùi của Kiều Mạch lâu bán hết sạch, trả tiền mặt, đủ tiền thì dùng phiếu để bù, chỉ cần là phiếu Kiều Mạch dùng thì cô đều nhận, những phiếu mang về huyện Quang Minh cũng dùng .
Mèo Dịch Truyện
Bán xong bụng Kiều Mạch liền bắt đầu réo ầm ĩ, cô cũng chần chừ, lập tức đến nhà hàng quốc doanh gần nhất, đến nơi qua giờ ăn trưa, chỉ hai đang ăn cơm, là một đôi nam nữ, Kiều Mạch họ quen cố gắng tìm chuyện để , chắc là xem mắt.
Đi đến quầy, Kiều Mạch gọi một suất thịt bò hầm củ cải, một bát cơm, tổng cộng hết một đồng tám hào cộng ba lạng phiếu thịt một lạng phiếu lương thực, tìm một góc chờ cơm xong, cô còn gọi mười cái màn thầu, lát nữa mang về ăn dần, lâu ăn đồ từ bột mì cũng thèm c.h.ế.t .
Khi thịt bò hầm củ cải xong, mùi thơm Kiều Mạch đến gần ngửi thấy , tay nghề của đầu bếp thật sự , Kiều Mạch dù tài nấu nướng của cô tiến bộ nhiều, nhưng so với một đầu bếp chuyên nghiệp thì vẫn còn một cách lớn.
Trong bát đó, ba phần năm là thịt bò, hai phần năm là củ cải, thực tế, Kiều Mạch cuối cùng còn chan cả nước sốt cơm gạo tẻ mà ăn hết, khi cô ăn xong no nê ợ một tiếng, đúng như dự đoán cô phục vụ lườm nguýt, Kiều Mạch cũng để ý đến loại , phẩm chất của họ ở đó , cần tranh cãi.
Ăn cơm xong Kiều Mạch liền đến Bách hóa tổng hợp Ba Tùng Thị, bây giờ cô chỉ vị trí của một cửa hàng bách hóa tổng hợp , hơn nữa gần nhà, xe buýt là đến thẳng nơi.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-43-mua-bong-gon.html.]
Bách hóa tổng hợp Ba Tùng Thị ba tầng lầu, tầng một bán đồng hồ, trang sức, đồ dùng cưới hỏi, còn đồ ăn vặt, nồi niêu xoong chảo và các nhu yếu phẩm sinh hoạt; tầng hai bán quần áo, vải vóc, bông gòn, v.v.; tầng ba xe đạp, đài radio, đồ điện gia dụng đều ở đây.
Kiều Mạch đến thẳng tầng hai, lên thấy ngay những cuộn bông gòn trắng như tuyết đặt kệ phía quầy, Kiều Mạch đến lấy hết tất cả phiếu bông , mua nữa thì một tờ phiếu sắp hết hạn .
“Chào đồng chí, mua năm cân bông gòn.”
“Năm cân bông gòn cần phiếu, mười lăm đồng tiền.” Cô bán hàng nhanh nhẹn báo giá, tức là một cân bông gòn ba đồng, cũng đắt.
Kiều Mạch đếm mười lăm đồng, lấy hết phiếu bông . Sau khi nhân viên bán hàng hóa đơn, cô thu tiền và đưa cho Kiều Mạch năm tấm bông xơ, mỗi tấm một cân, cần cân .
Đừng thấy chỉ năm cân, nhưng chồng lên thành một cục lớn lắm, Kiều Mạch chỉ thể vác lưng mà , ôm thì thấy đường phía . Khi mua xong, nhân viên bán hàng chỉ còn tám cân bông nữa, chỗ họ bán hết cũng còn cung cấp nữa, nếu Kiều Mạch chậm vài ngày thì cũng khó mua .
Nghe xong, Kiều Mạch thật sự mừng thầm vì trì hoãn, bán rau xong trong tay cũng ít tiền, chứ nếu chỉ dựa hai mươi mấy đồng trong tay, thật sự nỡ bỏ mười lăm đồng để mua bông.
Kiều Mạch xuống tầng một còn mua thêm hai cân đường đỏ, đợi mai sẽ mang qua cho Thẩm Nghĩa. Không gì khác, vợ chồng họ đối xử với cô chu đáo đến thì xứng đáng để cô báo đáp một chút. Tuy là bao ăn ở, nhưng nếu cho than tổ ong thì cô cũng chẳng gì. Lại thêm mười quả trứng nữa, đây cũng là quà mỏng.
Đợi khỏi Bách hóa tổng hợp, Kiều Mạch đến một chỗ vắng , quanh thấy ai, liền cất hết bông gian. Nhiều bông thế quá lộ liễu, mà nếu cô mang về, lúc ngoài vác lưng mặt , quá phiền phức, thà cứ cất thẳng gian cho tiện!
Ngày hôm đó Kiều Mạch ít đường, dù thể lực cô rèn luyện khá , nhưng bàn chân vẫn tê mỏi. Buổi tối cô đun một ấm nước nóng ngâm chân thật kỹ, khi lên giường, Kiều Mạch thoải mái thở dài một tiếng: "Ôi chao, những ngày tháng sung sướng thế đúng là sướng như tiên!"
Ngày hôm , lúc tan ca, Kiều Mạch đợi một lát ở cửa phân xưởng của Thẩm Nghĩa. Khi Thẩm Nghĩa bước , thấy cô và hỏi: "Em gái, đợi ở đây, ngoài trời lạnh thế . Lần việc gì em cứ phân xưởng tìm là ."
"Không ạ, chúng tan ca cùng lúc mà, em cũng đợi lâu ." Kiều Mạch và Thẩm Nghĩa .
"Có chuyện gì ? Cần gì ?" Thẩm Nghĩa lâu gặp cô, cô việc khá nên cũng quá quấy rầy. Vì , khi thấy Kiều Mạch, liền vô thức cho rằng Kiều Mạch gặp chuyện phiền phức.
"Cũng chút việc ạ, Thẩm Nghĩa, em mang ít đồ giúp em đưa cho chị dâu nhé." Vừa , cô lấy một cái túi đưa cho Thẩm Nghĩa.
"Cái gì thế?" Vừa mở , thấy bên trong mấy quả trứng gà và một gói đồ bọc bằng giấy da bò. Anh thắt miệng túi vải , định nhét trả cho Kiều Mạch, nhưng Kiều Mạch nhảy lùi mấy bước, xua tay : "Anh Thẩm Nghĩa, em đến đây bao nhiêu ngày mà thăm chị dâu. Theo lý thì em nên đến nhà thăm hỏi, nhưng sợ phiền hai chị, nên cứ giúp em mang đồ về. Ít nhiều cũng là tấm lòng của em. Em cảm ơn hai chị quan tâm đến em như , nếu hai chị thì em cũng sẽ cơ hội việc ."
Nói xong, Kiều Mạch đợi Thẩm Nghĩa gì thêm, liền nhanh chân bỏ .